- Thế nào, chuyện ta dặn dò ngươi đã làm xong chưa?
Âm thanh tràn ngập vui vẻ của La Thiên Thắng từ trong buồng lái truyền ra.
- Đã làm xong rồi, đừng quên chuyện ngươi đồng ý với ta.
- Yên tâm, ta sẽ sắp xếp người bảo vệ người nhà ngươi ra ngoài.
- Được, vậy...ta sẽ quay lại trước.
Học viên cắn răng, thân thể run rẩy nhẹ, giống như đang tiến hành đấu tranh tư tưởng.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn xoay người rời khỏi, chạy về phía đội ngũ khu D.
Chỉ có điều…
Hắn lại không chú ý tới.
Trên bộ phận người máy của mình đang có một cái máy nghe lén nhỏ lóe ra ánh sáng, truyền cuộc đối thoại của hai người không thiếu một chữ ra ngoài.
- Quả nhiên.
Trên không trung, Lâm Dạ cười lạnh một tiếng.
Là một kẻ ám sát chuyên nghiệp, nghe lén là bài học cần phải được chuẩn bị đầu tiên, bởi vì đó là nguồn thông tin nhanh nhất.
Tình huống khẩn cấp vừa rồi, đối phương cũng không lập tức đi tìm đạo sư hoặc quân đội, mà ngược lại tới tìm người không quan trọng như hắn, cũng đủ để cho hắn hoài nghi.
Vì đối phó với hắn, lại dám kéo cả con gái của Tổng tư lệnh vào, lá gan của La Thiên Thắng thật đúng là không phải lớn bình thường.
Hắn sẽ không cho rằng, thân phận con trai đệ nhất phi công có thể bảo vệ được hắn à?
Những người trẻ tuổi bây giờ suy nghĩ quá ngây thơ.
Lâm Dạ liếm liếm đôi môi nứt nẻ, trong mắt phát ra một tia ánh sáng kì lạ, sau đó trong một trận động cơ nổ vang lướt về phía bầu trời băng sơn.
- Ầm ầm---
- Aaa!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc cùng với tiếng gầm gừ phẫn nộ của Băng Vương Long, không ngừng quanh quẩn ở trên cao.
Thậm chí cũng không cần ngẩng đầu cũng có thể cảm nhận được tình hình chiến đấu kịch liệt và cảm giác áp bách mãnh liệt kia, giống như cả bầu trời khu vực biến dị này đều đang run rẩy.
Hắn không dám tiếp tục đi lên, tìm kiếm ở gần ngọn núi.
Nhưng kỳ quái chính là đi một vòng hắn cũng không tìm được bóng dáng Thẩm Ngưng Ngọc, thử dùng máy thông tin liên lạc cũng không có đáp lại.
- Đó là cái gì?
Bỗng nhiên, Lâm Dạ phát hiện một cái cửa động bị đánh vỡ giống như đi vào bên trong băng sơn ở giữa ngọn núi, cũng chính là trung tâm sào huyệt của Băng Vương Long.
Tòa băng sơn này lại trống rỗng bên trong.
Lâm Dạ ngạc nhiên không thôi, cửa động kia bị sào huyệt của Băng Vương Long bao phủ, nếu không phải bởi vì bị công kích thì mắt thường căn bản không phát hiện được.
Chẳng lẽ cất giấu bảo bối gì à?
Cô ấy sẽ không vào trong đó đâu nhỉ?
Đừng nói, thật đúng là có khả năng.
Nhìn thoáng qua đại chiến trên bầu trời đã gần kết thúc, Lâm Dạ cuối cùng mạnh dạng điều khiển người máy xông vào trong sào huyệt Băng Vương Long, xuyên qua mảnh vỡ băng sương hỗn loạn tiến vào cửa động.
Một giây sau, một luồng khí lạnh khủng bố bao trùm đến thiếu chút nữa hất bay hắn ra ngoài.
【Cảnh báo! Nhiệt độ môi trường xung quanh quá thấp, xin vui lòng tránh xa càng sớm càng tốt.】
【Nhiệt độ giảm xuống điểm tới hạn, tốc độ tải thân người máy tăng lên, năng lượng đang giảm】
Hí!
Chỉ riêng lối vào đã kinh khủng như vậy rồi, rốt cuộc dưới đây là thứ gì?
Lâm Dạ bị tiếng báo động bất ngờ này làm cho kinh hãi.
Nhìn về phía bên trong là một không gian thật lớn giống như miệng núi lửa.
Xung quanh tràn đầy khối băng giống như pha lê, ánh sáng khúc xạ chiếu vào làm trong động rất sáng sủa.
Mà ở vị trí trung tâm rõ ràng là một luồng khí lạnh giống như lốc xoáy, kịch liệt xoay tròn ở bên trong băng sơn.
Vừa tới gần, mặt người máy đã nhanh chóng ngưng kết một tầng băng sương dày, khí lạnh theo bộ phận truyền vào trong buồng lái làm cho cả người hắn run lên.
- Phanh!
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn từ trong hang động truyền đến.
Vẻ mặt Lâm Dạ thay đổi, mở ra lá chắn năng lượng dọc theo vùng ven tiếp tục xâm nhập, hắn vừa ngăn cản khí lạnh vừa đi xuống thăm dò, cuối cùng nhìn thấy một chiếc người máy sứt mẻ không chịu nổi đang nửa quỳ bên cạnh thủy tinh ở đáy miệng núi lửa, trên người người máy bị một tầng băng sương bao trùm.
- Cô quả nhiên ở đây!
Người máy này ngoại trừ Ám Dạ Yêu Cơ của Thẩm Ngưng Ngọc thì còn có thể là ai!
Không ngờ lại cô lại thật sự đi tới nơi này, còn làm cho mình chồng chất vết thương, hắn vội vàng điều khiển người máy đi qua đỡ cô dậy.
Nhưng câu đầu tiên Thẩm Ngưng Ngọc hỏi là:
- Đó là thứ có thể trị liệu ô nhiễm biến dị, ta nhất định phải có được nó!
Nói xong thì cô tránh thoát khỏi tay Lâm Dạ, run rẩy đi về phía trung tâm luồng khí lạnh.
Ở nơi đó, rõ ràng nở rộ một đóa hoa băng kỳ dị, được bao bọc dưới một luồng khí tức biến dị nồng đậm, lại còn có thể duy trì màu hoa tươi sáng không bị ô nhiễm chút nào.
Trên thế giới này.
Thật sự có thứ gì có thể không bị biến dị ô nhiễm à?
Không đúng!
Bỗng nhiên, Lâm Dạ nhận ra chỗ không thích hợp.
Dựa vào cảm giác nhạy bén và sự quen thuộc của hắn với năng lượng biến dị, thoáng cái hắn đã phát hiện dị thường phía dưới gốc hoa băng kia. Dường như có một luồng năng lượng đang chảy rất chậm.
- Khởi động thăm dò sự sống!
【Nhận được chỉ thị, đang tìm kiếm dấu hiệu của sự sống】
【Phát hiện phản ứng sự sống bất thường, thông tin không đủ không thể phân tích. 】
Phản ứng sự sống bất thường?
Lâm Dạ nghi hoặc nhìn về phía giao diện thăm dò, phát hiện dấu hiệu phía trên cũng không tập trung vào hoa băng, mà là tập trung vào tầng băng phía dưới hoa băng.
Không biết có phải ảo giác hay không, Lâm Dạ cảm giác phía dưới lớp băng kia có ánh sáng đỏ, ngay cả tầng băng dưới chân cũng hơi run rẩy.
Thật giống như đang ở trong bụng một con cự thú.
Chờ đã.
Một con thú khổng lồ?
Lâm Dạ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, đồng tử chợt co rút lại.
Ngay sau đó, nhắc nhở thăm dò sự sống đã chuyển từ màu vàng sang báo động màu đỏ.
【Cảnh báo! Phản ứng sự sống bất thường đang tăng mạnh!】
Ánh sáng đỏ chói mắt nhấp nháy điên cuồng trong buồng lái.
Vừa rồi lúc ở bên ngoài còn không phát hiện ra cái gì.
Nhưng theo hắn tới gần đóa hoa băng kia thì tần suất báo động vang lên càng ngày càng gấp gáp, phản ứng sự sống trong nháy mắt kéo đến giá trị đây đủ.