Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 243 - Chương 244 - Ngọn Nguồn Chân Chính (1)

Chương 244 - Ngọn Nguồn Chân Chính (1)
Chương 244 - Ngọn Nguồn Chân Chính (1)

Lâm Dạ rất rõ ràng giá trị đầy đủ đại biểu cho cái gì.

Đó là cảnh báo nguy hiểm cao cấp nhất khi thăm dò được năng lượng sự sống cao hơn hắn rất nhiều.

Loại tình huống vừa rồi đã xuất hiện qua một lần, đó chính là lúc tới gần Băng Vương Long.

Nói cách khác, đây căn bản không phải là băng sơn gì mà là một sinh vật cấp Quân Vương siêu lớn!

Trong khu vực biến dị này có hai sinh vật cấp Quân Vương!

- Mau trở về!

Lâm Dạ kinh ngạc hô to, không chút do dự bộc phát động năng mạnh nhất một tay giữ chặt Thẩm Ngưng Ngọc phóng lên trời.

Nhưng không ngờ.

Lúc này phía trên đột nhiên ầm ầm một tiếng nổ lớn, thân hình khổng lồ của Băng Vương Long từ trên không trung rơi xuống, tàn nhẫn nện lên trên ngọn núi.

Lực trùng kích khủng bố đã đụng sập một mảng băng lớn trên ngọn núi trong nháy mắt, hóa thành từng hòn đá lớn lăn xuống cửa động, cuối cùng hoàn toàn làm bừng tỉnh cự thú đang ngủ say.

Trong phút chốc, băng sơn run rẩy kịch liệt, vào lúc này luồng khí lạnh bên trong cũng đột nhiên tăng nhanh, giống như sóng lớn trong biển rộng mênh mông cuốn hai chiếc người máy bọn họ vào trong đó, ngay cả Kẻ Sa Ngã dưới tư thế tiến công cũng khó có thể lao ra.

【Cảnh báo! Thăm dò được phản ứng sự sống cấp Quân Vương, xin mau chóng tránh xa!】

Cấp Quân Vương!

Thật sự có sinh vật cấp Quân Vương thứ hai!

Trong lòng Lâm Dạ chấn động, suy đoán của hắn quả nhiên không sai.

Thẩm Ngưng Ngọc vốn còn đang hỗn loạn lúc này cũng tỉnh táo lại.

- Ta đã bị làm sao vậy?

Đôi mắt của cô dần dần trở lại rõ ràng, ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Nhìn thấy bộ dáng mờ mịt này của cô, Lâm Dạ càng trầm xuống, rất hiển nhiên cô cũng bị ảnh hưởng bởi sự nhiễu loạn tinh thần.

Quái vật đang ngủ say này lại còn có loại năng lực này!

Chẳng lẽ Băng Vương Long bên ngoài bị nhiễu loạn tinh thần khống chế nên mới có thể chiếm giữ trên đỉnh núi này hay sao?

Đối mặt với chuyện đáng sợ này, Lâm Dạ nào còn dám do dự, trực tiếp tăng năng lượng lên cao nhất, tất cả động cơ đẩy trên người máy bộc phát ra một luồng năng lượng mãnh liệt.

Thẩm Ngưng Ngọc cũng không hổ danh thiên tài, nghe được cảnh báo trong buồng lái mà đã suy đoán ra sơ lược sự việc, ánh mắt chấn động nhìn trước mặt Kẻ Sa Ngã.

- Ta xin lỗi! Hại ngươi rơi vào nguy hiểm rồi.

- Cô cũng là vì cứu mẹ cô, không nói chuyện này, chạy khỏi nơi này trước rồi nói sau.

- Được.

Thẩm Ngưng Ngọc không nói nhảm, bộc phát năng lượng còn sót lại của Ám Dạ Yêu Cơ giúp Lâm Dạ tiến hành trợ giúp.

Động năng cường đại của hai chiếc người máy tăng lên, rốt cục thành công lao ra khỏi phạm vi luồng khí lạnh chạy ra cửa động, liếc mắt một cái đã lập tức nhìn thấy Băng Vương Long đã trọng thương đang nằm trên đỉnh núi, cùng với năm người máy cấp Quân Vương và bộ đội tinh anh ở phía đối diện.

- Sao các ngươi ở trong đó? Nhanh rời khỏi!

La Kình thoáng cái nhận ra người máy của hai người, hét lớn một tiếng.

Rõ ràng là bọn họ cũng thăm dò được phản ứng sự sống của sinh vật quân vương thứ hai, tất cả đều điều khiển người máy vây quanh.

- Cẩn thận một chút, quái vật kia sẽ gây ra nhiễu loạn tinh thần, Băng Vương Long có thể là bị nó khống chế!

Lâm Dạ vừa lớn tiếng nhắc nhở vừa bay ra khỏi ngọn núi, bay về phía dưới núi tuyết.

- Nhiễu loạn tinh thần?

Đám người La Kình biến sắc, vẻ mặt càng nghiêm trọng hơn.

Nhưng không thể không nói tình báo này vô cùng quan trọng đối với bọn họ, tránh cho bọn họ nguy hiểm thăm dò, cũng không phụ Lâm Dạ lấy thân mạo hiểm.

Mà ngay khi hai người bay ra khỏi ngọn núi, cả tòa băng sơn khổng lồ cũng bắt đầu chấn động kịch liệt, lượng lớn khối băng cuồn cuộn rơi xuống, giống như sạt lở đất.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

- Xảy ra động đất sao?

- Không đúng, các ngươi mau nhìn tòa băng sơn kia kìa!

- Tòa băng sơn kia đang chuyển động!

Bộ đội phi công phía dưới nhau nhao kinh hô, quay đầu nhìn về phía sau.

Chỉ thấy băng sơn cao chót vót không ngừng run rẩy, giống như một đóa hoa băng chậm rãi nở rộ.

Lúc đầu mây mù lượn lờ trên ngọn núi cũng dần dần tách ra thành từng cánh hoa thủy tinh, kể cả toàn bộ khu vực núi tuyết cũng bắt đầu nhanh chóng sụp đổ.

Cảnh tượng tựa như ngày tận thế , làm cho tất cả phi công đều kinh hãi hai mắt trợn to, vẻ mặt hoảng sợ đứng im tại chỗ.

- Rống!

Lúc này, Băng Vương Long cảm nhận được uy hiếp tử vong bỗng nhiên bừng tỉnh lại, thoát khỏi sự khống chế của hoa băng, ở trên ngọn núi nứt ra sức giãy giụa, giống như muốn thoát khỏi nơi này.

Nhưng sau khi hoa băng nở rộ, luồng khí lạnh khủng bố chợt lao ra vây chết nó bên trong.

Vô số bông tuyết ngưng kết thành xúc tu từ trong “Nhụy Hoa” kéo dài ra lan tràn đến cả người Băng Vương Long, gắt gao hạn chế hành động của nó.

- Không ổn! Nó muốn thôn phệ năng lượng của Băng Vương Long để thăng cấp!

- Nhanh chóng ngăn nó lại!

Vẻ mặt đám người La Kình thay đổi, lập tức xông lên.

Nhưng mà đúng lúc này lại có một luồng gợn sóng sinh vật vô hình xâm nhập vào bên trong người máy của bọn họ, làm cho tinh thần cả người bọn họ đều trở nên hốt hoảng.

May mắn bọn họ nghe được Lâm Dạ nhắc nhở nên đã phòng bị, một dòng điện tràn vào toàn thân nhanh chóng thoát khỏi khống chế.

Lắc lắc đầu lập tức điều động hỏa lực mạnh nhất của người máy, nhắm ngay bên trong hoa băng điên cuồng oanh tạc, ánh lửa nổ tung tràn ngập các nơi.

Nhưng cho dù bọn họ công kích như thế nào thì bông tuyết trên mặt giống như vĩnh viễn đánh không hết, không những vậy mà còn không ngừng sinh trưởng, đảo mắt đã xuyên qua thân thể Băng Vương Long.

Băng Vương Long không cam lòng gầm lên giận dữ, máu tươi phun trào như suối, theo bông tuyết chảy sâu vào trong nhụy hoa, cũng chính là hội tụ vào vị trí của đóa hoa băng kia.

Ầm ầm ——

Mặt đất vỡ vụn, khí lạnh dâng trào.

Từng sợi dây leo khổng lồ che khuất bầu trời lao ra khỏi mặt đất, lấy khu vực trung tâm núi tuyết lan tràn ra ngoài, gần như bao trùm toàn bộ Băng Nguyên Vạn Dặm.

Các phi công trên núi tuyết một mảnh hỗn loạn, chỉ có thể dựa vào thiết bị phi hành không ngừng tránh né tai nạn long trời lỡ đất này.

Bình Luận (0)
Comment