Nhưng làm cho bọn họ hoảng sợ chính là trên giao diện điều khiển thăm dò ra thông tin sự sống.
【Tên mục tiêu】: Không rõ
【Loại mục tiêu】: Không rõ
【Cấp độ thảm họa】: Cấp Bá Chủ
【Mức độ biến dị】: 60%
【Sự sống】: Không biết
【Sức mạnh phá hoại】: Không rõ
【Lực phòng ngự】: Không biết
【Tính cơ động】: Không rõ
【Thông tin】: Cường độ năng lượng sự sống vượt quá giới hạn thăm dò, không thể thu thập thông tin.
- Cấp bá chủ?
- Ta không nhìn lầm chứ?
- Không phải vừa rồi vẫn là cấp Quân Vương à?
- Nơi này lại có hai sinh vật cấp Quân Vương trở lên!
Tâm trạng các phi công chấn động, khó có thể tin nhìn tin tức hiển thị trên giao diện điều khiển.
Cho đến nay đây chắc chắn là…
Sinh vật bá chủ đầu tiên trên thế giới này!
Thậm chí đã cường đại đến mức ngay cả máy thăm dò sinh vật cũng không có cách phân tích!
Còn đánh như thế nào được nữa?
Đừng nói bọn họ.
Ngay cả bộ đội tinh anh trên không trung cũng hoảng sợ, thân thể bởi vì sợ hãi mà run rẩy kịch liệt.
La Kình cắn răng một cái, quay đầu hét to xuống phía dưới:
- Đại pháo hạt va chạm, chuẩn bị!
Hắn vốn không muốn sử dụng vũ khí cuối cùng của Liên Bang Tinh Hoàn.
Nhưng tình huống trước mắt, nếu như không dùng thì chỉ sợ hơn phân nửa người ở đây đều phải chết, tổn thất này tuyệt đối Liên Bang không thể gánh được.
Nghe được mệnh lệnh của hắn, người máy chiến tranh đã sớm chờ ở chân núi cuối cùng khởi động, ánh sáng chói mắt như mặt trời điên cuồng hội tụ trên họng pháo.
Thậm chí năng lượng khủng bố đó còn làm cho mọi thứ xung quanh đều tiến vào trạng thái không trọng lượng, từng khối đá bay lên không trung, sau đó bị chấn nát thành bột phấn.
- Rút lui! Mau rút lui!
- Tất cả mọi người nghe lệnh! Rời khỏi phạm vi núi tuyết!
Bộ đội người máy phía dưới nào dám dừng lại, điều khiển người máy hoảng sợ chạy ra khỏi núi tuyết.
Năm đại phi công cấp Quân Vương cũng dẫn đầu bộ đội tinh anh bay ra khỏi đỉnh núi, dù là bọn họ cũng không dám đứng trong tầm bắn của đại pháo hạt.
Điều đáng mừng chính là gốc hoa băng quỷ dị kia giống như đang trong thời khắc mấu chốt để thăng cấp nên tạm thời không có cách nào di chuyển, để cho bọn họ có thời gian chạy trốn.
Ngay cả những sinh vật biến dị bao vây tấn công bọn họ cũng đều mất đi khống chế, cụp đuôi tản ra xung quanh.
- Thế nào rồi? Cô vẫn kiên trì được chứ?
Lâm Dạ nhìn về phía Thẩm Ngưng Ngọc ở bên cạnh.
- Không sao, chỉ là chút vấn đề nhỏ thôi.
Thẩm Ngưng Ngọc cắn răng kiên trì, không muốn liên lụy Lâm Dạ nữa.
Nhưng Lâm Dạ lại nhìn ra được, thân người máy của cô bị hư hại vô cùng nghiêm trọng, thiết bị đẩy cũng hỏng, căn bản không bay được bao xa.
- Đừng cậy mạnh nữa.
Lâm Dạ nhướng mày, xoay người ôm lấy người máy của cô, cánh sau lưng đột nhiên bộc phát, tăng tốc độ đuổi kịp bộ đội.
Thẩm Ngưng Ngọc há miệng, nhưng nhìn thấy buồng lái gần trong gang tấc kia, cuối cùng cô vẫn không lên tiếng nữa cuộn mình trong ngực hắn.
- Nhìn kìa, đó là cái gì?
Đột nhiên, một tiếng kêu sợ hãi vang lên trong đội ngũ chạy trốn.
Mọi người nhao nhao quay đầu lại, phát hiện trung tâm hoa băng khổng lồ nở rộ đang có một luồng khí lạnh phóng lên trời, giống như là hướng lên căn cứ tiền tuyến, thẳng tắp vọt lên trời đến độ cao ngàn mét xa xôi kia.
Trong khi đó.
Ở giữa tầng trên khu D01, một bóng người đứng ở đỉnh tòa nhà cũng nhìn thấy khí lạnh gần như đạt tới độ cao của căn cứ Tinh Vòng Liên Bang, khóe miệng hơi nhếch lên.
Hắn nhấc cánh tay lên và mở giao diện giao tiếp.
- Phát tín hiệu, bắt đầu hành động đi.
- Vâng!
- Hiểu rõ!
- Nhận được!
Đám người Lâm Dạ ở trong Vạn Dặm Băng Nguyên cũng không biết, lúc này khu D cũng đang xảy ra biến cố rất lớn.
Mà khởi đầu của tất cả những biến cố này chính là “tín hiệu” phát ra từ quái vật cấp Bá Chủ kia.
Sau khi phát tín hiệu ra, gốc hoa băng xinh đẹp nở rộ trên bầu trời cũng giống như mất đi năng lượng bắt đầu nhanh chóng tàn lụi, hóa thành bông tuyết tiêu tán trên không trung.
- Kỳ lạ, sao quái vật kia lại bắt đầu khô héo?
- Chẳng lẽ thăng cấp thất bại à?
Mọi người trong lúc chạy trốn kinh ngạc, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Dù sao thì bọn họ cũng là lần đầu tiên gặp qua sinh vật cấp Bá Chủ.
Ngay cả đám người La Kình cũng dừng người máy lại nhìn lên bầu trời.
Nhưng một giây sau, vẻ mặt của bọn họ đồng thời thay đổi.
Bởi vì ở trung tâm của đóa hoa băng tàn tụi rõ ràng có một luồng khí lạnh đang điên cuồng hội tụ, mở rộng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đảo mắt đã bao phủ bầu trời trong phạm vi nửa núi tuyết, hơn nữa không có chút ý dừng lại.
La Kình vừa định hạ mệnh lệnh phóng ra thì trong đầu đột nhiên vang lên một âm thanh.
- Hợp nhất với ta thành một thể.
Giống như là ảo giác, lại giống như vô số âm thanh dung hợp mà thành vang lên ở trong đầu mọi người.
Khí lạnh trên bầu trời ầm ầm nổ tung, hóa thành làn sóng quét ra như muốn phá hủy trời đất!
- Đây là Sinh Mệnh Cộng Hưởng à?
Nghe thấy âm thanh kì lạ vang lên trong đầu, Lâm Dạ bỗng nhiên nhớ đến một bài viết mà lúc trước khi tìm kiếm tin tức trên diễn đàn Liên Bang.
Đó là công nghệ Sinh Mệnh Cộng Hưởng.
Nguyên lý rất đơn giản, khi gen của hai sinh mệnh rất phù hợp thì nó sẽ tạo ra kết nối sóng não, thậm chí là chia sẻ ý thức.
Và hiện tượng này, có một cái tên quen thuộc.
Tư duy bầy ong!
Không sai.
Xảy ra trên người bọn họ lúc này quả thực giống nhau như đúc tư duy bầy ong mà bài viết kia nói.
Nhưng tại sao lại như vậy?
Quái vật kia rõ ràng là sinh vật biến dị ăn mòn vạn vật, vì sao có thể phù hợp với gen của con người?
Chẳng lẻ nó cũng có gen hoàn chỉnh của con người?
Không đúng.
Cho dù có gen hoàn chỉnh của con người, nhưng gen giữa con người cũng rất khác nhau.
Cũng giống như vân tay, cả thế giới chưa chắc có thể tìm ra hai người có cùng dấu vân tay, chứ đừng nói là cùng lúc có nhiều người sinh ra gen phù hợp gây cộng hưởng như vậy.