Theo các phi công dần dần thức tỉnh, phía trên băng nguyên cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng náo nhiệt, mọi người chạy trốn từ chỗ chết kích động hô to, không dám tin nhìn xung quanh.
Vốn tưởng rằng mình sẽ chết ở đây, lại không ngờ lại chống đỡ được công kích của sinh vật cấp Bá Chủ.
Cái loại cảm giác sống sót sau tai nạn này, quả thực không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt.
- Ư…ư…
Lúc này, trước mặt Thẩm Ngưng Ngọc Lâm Dạ cũng mở mắt, mờ mịt nhìn xung quanh.
- Cô không sao chứ?
Giọng nói của Lâm Dạ vang lên.
- Vậy là chúng ta... vẫn còn sống à?
Trong mắt Thẩm Ngưng Ngọc tràn đầy ngạc nhiên nhìn xung quanh.
Tình huống lúc trước, cô cho rằng mình phải chết không thể nghi ngờ.
Có điều cô lập tức đã phát hiện người máy của mình đang cuộn mình trong lòng Kẻ Sa Ngã, được Lâm Dạ dùng thân người máy nặng nề bảo vệ ở bên trong.
- Cám ơn.
Trong lòng Thẩm Ngưng Ngọc cảm kích.
Cô đương nhiên biết là Lâm Dạ đã dùng thân người máy giúp mình ngăn cản luồng khí lạnh trùng kích, mới tránh cho Ám Dạ Yêu Cơ của cô bị tổn hại nghiêm trọng và biến dị ăn mòn.
Nếu không phải lúc trước Lâm Dạ liều mình chạy tới thì chỉ sợ cô đã sớm chết trong băng sơn kia rồi.
- Không sao là tốt rồi, nếu cô chết thì ta sẽ rất phiền phức, đến lúc đó sẽ không có ai thuê ta với giá cao nữa.
Lâm Dạ mỉm cười, điều khiển người máy chậm rãi đứng dậy.
- Đi thôi, đi xem tình huống của những người khác.
- Được.
Thẩm Ngưng Ngọc nhìn bàn tay hắn vươn tới, gật đầu đứng lên dưới sự đỡ của hắn.
Nhưng mà không đợi bọn họ đi ra ngoài vài bước, xa xa đã đột nhiên truyền đến một tiếng kêu.
- Thiên Thắng!
Hình như là âm thanh của La Kình, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
Hai người liếc nhau, lập tức tăng tốc chạy tới.
Sau đó đã lập tức nhìn thấy trong đám người, La Kình cả người run rẩy đang ôm Hồng Long Vương của La Thiên Thắng.
Chỉ thấy buồng lái của Hồng Long Vương đã hoàn toàn nghiền nát, La Thiên Thắng hôn mê bất tỉnh, một cột băng xuyên qua thân máy bay, cắm vào đùi hắn.
Khí tức biến dị còn khủng bố hơn Băng Vương Long xâm nhập vào trong cơ thể, tựa như đông lạnh cả chân hắn thành khối băng, hơn nữa khí tức biến dị còn đang theo mạch máu bắt đầu không ngừng khuếch tán lên thân trên.
Nhiễm trùng biến dị!
Trong lòng mọi người kinh ngạc, rõ ràng La Thiên Thắng đang trên đường chạy trốn đụng phải cột băng.
Hiện tại biện pháp duy nhất có thể cứu hắn chính là thừa dịp khí tức biến dị chưa xâm nhập vào thân trên, tiến hành cắt cụt đùi, nếu không thì thần tiên cũng khó cứu.
La Kình hiển nhiên cũng biết điểm này.
Mặc dù trong lòng đau khổ, nhưng vẫn cắn răng ôm lấy La Thiên Thắng vọt về phương hướng hậu cần.
- Nhanh lên! Nhanh chóng gọi lực lượng y tế đến đây!
Trong nháy mắt, toàn bộ bộ đội người máy trở nên luống cuống tay chân, chuẩn bị tiến hành phẫu thuật cắt chân cho La Thiên Thắng.
Lâm Dạ và Thẩm Ngưng Ngọc đứng ở bên cạnh nhìn, tuy rằng vì La Kình thân là cha nên tiếc hận, nhưng bọn hắn lại không có chút đồng tình nào đối với La Thiên Thắng.
- Đáng đời.
Thẩm Ngưng Ngọc thấp giọng nói.
- Quả thật là đáng đời.
Lâm Dạ cười nhạt một tiếng.
Quả nhiên làm chuyện xấu nhiều thì sẽ bị báo ứng.
Vốn còn định tìm cơ hội giải quyết tên này, hiện tại ngược lại tiết kiệm không ít sức lực của hắn.
Bị cắt chân, cho dù lấy trình độ y tế hiện tại của Liên Bang thì ít nhất cũng cần hơn một tháng mới có thể khôi phục lại.
Hơn nữa còn phải lắp chân tay đặt máy móc, quen thuộc thân thể, cho dù khôi phục cũng đã là một phế nhân.
Thành thật mà nói.
Loại mức độ nhiễm trùng biến dị này, Lâm Dạ vẫn có thể nắm chắc có thể chữa khỏi.
Nhưng tại sao hắn lại phải cứu đối phương?
Không nhân cơ hội làm thịt tên kia đã là tốt rồi.
Hiện tại, La Thiên Thắng thân bị trọng thương khẳng định sẽ được La Kình chú ý rất nhiều, cho dù hắn muốn động thủ cũng không có cơ hội.
- Đáng tiếc rồi.
Lâm Dạ lắc đầu.
Vốn tưởng rằng gặp được một đối thủ đàng hoàng, không ngờ lại cuối cùng lại kết thúc theo cách này, chỉ có thể nói thế sự vô thường.
- Các ngươi mau xem kênh Liên Bang! Có chuyện lớn rồi!
Đột nhiên, một tiếng kêu sợ hãi trong đám đông đã cắt đứt cuộc thảo luận của mọi người.
Các phi công tỉnh táo lại theo bản năng nhìn về phía kênh Liên Bang, lại lập tức bị chấn động đứng im tại chỗ, cả đám trợn to hai mắt.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Khu D bên kia rơi vào tay địch?
- Lại có hơn mười thành phố mặt đất bị phá hủy?
- Những tin tức này có đúng không?
Trong đám người kinh hô, tất cả đều nhìn kênh Liên Bang đã bị điểm danh đỏ rực toàn tuyến.
Trong khoảng thời gian bọn họ bị vây khốn, bên khu D lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Nhất là từng tin tức cấp bậc cao nhất nhìn thấy mà giật mình, làm cho bọn họ thậm chí không thể tin được ánh mắt của mình.
【Thông báo Liên Bang: … 】
Đúng lúc này, lại vang lên một tiếng thông báo chính thức.
【Khu D đang bị sinh vật biến dị tấn công, mời tất cả phi công đi tới khu A100 hoặc C100, đi theo bộ đội người máy tiến hành trợ giúp! 】
Quả nhiên là thật!
Nghe được thông báo chính thức, vẻ mặt tất cả phi công vừa khiếp sợ vừa hoảng hốt cũng dần bừng tỉnh.
Bởi vì rất nhiều người trong số họ có bạn bè và gia đình ở khu D, nếu khu D hoàn toàn sụp đổ vậy tuyệt đối không ai có thể sống sót.
Lùi 10 ngàn bước thì nếu thang máy vũ trụ bên khu D bị phá hủy, khẳng định sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hoạt động của căn cứ Tinh Vòng Liên Bang, đến lúc đó cũng không phải đơn giản chỉ là mất đi thành phố mặt đất mà thôi.
- Nhanh lên! Quay lại hỗ trợ!
- Bộ đội người máy bên khu D làm ăn gì vậy mà để cho nhiều sinh vật biến dị như vậy xông qua tiền tuyến!
- Ta còn có người nhà ở bên kia, phải nhanh chóng trở về cứu bọn họ!
Thời gian một đêm đã xảy ra biến cố lớn như vậy, các phi công nào còn ngồi được, đơn giản chỉnh sửa một phen đã theo con đường lúc trước vội vàng chạy trở về.
Lâm Dạ và Thẩm Ngưng Ngọc đi từ trong bộ đội, vẻ mặt cũng nghiêm trọng.
- Ta phải nhanh chóng trở về mới được.
Lâm Dạ trầm giọng nói.