Trong chớp mắt, mấy đạo lưu quang lướt lên trời cao thẳng tắp đụng về phía Tần Giai đang lột xác.
- Vô dụng, ta cũng không ngu xuẩn như Bạch tiến sĩ, bị chút quấy nhiễu đã trực tiếp lột xác thất bại, đều đến làm một phần của ta đi!
Trong tiếng quát lớn, ngàn vạn sợi dây năng lượng khuếch tán ra, tới gần quấn lấy vào đám người La Kình, va chạm thật mạnh lên nhau trên không trung.
Giờ phút này bọn họ đã thức tỉnh đến hơn 60%, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Tần Giai, điều khiển thân người máy tàn tạ kịch chiến trên không trung.
Nhưng mà lực chú ý của Lâm Dạ lại không ở trên chiến đấu của bọn họ, mà là trên lời Tần Giai vừa nói.
Bởi vì cuối cùng hắn cũng biết có gì đó không ổn.
Cuộc đối thoại trước đó được nghe trong khối máy móc do lão Bạch để lại, người kia từng nói mình “thân là cha”.
Nhưng Tần Giai lại chưa từng có con trai hay con gái!
Tần Giai và cuộc đối thoại kia đã làm bại lộ người đứng sau chuyện này không phải là cùng một người!
Trong nháy mắt Lâm Dạ đưa ra kết luận này thì đồng tử của hắn co rụt lại, quay đầu nhìn về phía bầu trời đang xảy ra đại chiến.
Không thể sai được.
Trước đó hắn từng tìm hiểu thông tin về Tần Giai, không những không có con cái, thậm chí đến bây giờ vẫn sống một mình.
Hơn nữa dân số của Liên Bang Tinh Hoàn khan hiếm, độ khoan dung đối với con ngoài giá thú rất cao, cho dù có cũng hoàn toàn không cần phải che giấu.
Khó trách hắn luôn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.
Bởi vì kẻ chân chính đứng sau căn bản không phải Tần Giai!
- Rốt cuộc là ai?
Trong lòng Lâm Dạ chấn động không thôi, Tần Giai khủng bố như vậy lại chỉ là người làm việc thay cho người khác, rốt cuộc ai có năng lực lớn như vậy?
Hơn nữa còn che giấu sâu như vậy, đến mức này còn không lộ ra chút manh mối nào.
Chẳng lẽ hắn muốn đồng quy vu tận với toàn bộ Liên Bang sao?
- Cứu ta, mau cứu ta!
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết làm gián đoạn suy nghĩ của hắn.
Trong hàng ngũ chạy trốn, một phi công Thống Soái không chịu nổi huyết khí rót vào trong cơ thể, còn chưa thức tỉnh đến 50% đã biến thành một người máu, bò ra từ trong buồng lái.
- Lão Trương!
- A!
Thậm chí không đợi được đồng đội cứu viện thì thân thể của hắn đã nổ tung, hóa thành một luồng sương máu dung nhập vào trong không khí, làm trong lòng mọi người run lên.
- Mau chạy đi!
Hoảng sợ và tuyệt vọng nháy mắt lan tràn toàn bộ đội ngũ, tất cả đều cố gắng chống đỡ đau đớn như xé rách trái tim chạy ra ngoài.
Nhất là những người bởi vì căm hận mà không gia nhập chiến đấu thì gần như đều chạy ở phía trước, căn bản không dám dừng lại chút nào.
Tuy nhiên.
Bất kể bọn họ có chạy nhanh cỡ nào đều phải liên tiếp thừa nhận thức tỉnh, thân thể lần lượt nổ tung, người máy từ trên không trung rơi xuống.
Gen ưu tú thì một đường thức tỉnh đến trên 50% dù thân thể không bị nổ tung nhưng vẫn xuất hiện biến dị ở mức độ khác nhau, ngay cả tinh thần cũng trở nên mơ hồ.
Loạn rồi.
Toàn bộ Liên Bang đã hoàn toàn hỗn loạn.
Trên đường phố trong các thành phố lớn ở mặt đất cũng xảy ra cảnh tượng tương tự, từng bãi máu nổ tung khắp đường phố nhìn thấy mà giật mình, những công dân vừa rồi còn mắng rất vui giờ đã hoảng sợ thét chói tai, tràn ngập khắp các ngóc ngách.
Các phương tiện giao thông do người điều khiển bị đình chỉ trên diện rộng, tiếp tục gây ra tình trạng rối loạn thành phố.
Cơ sở dịch vụ ngừng hoạt động, các cơ quan trật tự lớn loạn thành một đoàn, tất cả mọi người đều điên cuồng chạy tới thang máy vũ trụ, muốn thông qua thang máy đến căn cứ Tinh Vòng Liên Bang chưa bị bao phủ.
- Nhanh, mau đóng thang máy đi, đừng để những tên biến thành quái vật kia đi vào!
- Căn cứ sẽ không bị lây nhiễm chứ? Đừng để họ lên đây!
- Căn cứ ở trên độ cao trên mười ngàn mét, chắc là sẽ không bị ảnh hưởng, chỉ cần chặn thang máy là được.
- Chết tiệt, đám tiện dân kia lại muốn lên đây tị nạn, trực tiếp chết ở phía dưới không tốt sao?
Mắt thấy mặt đất hỗn loạn, cư dân tôn quý thượng tầng chẳng những không giống như vừa rồi cùng nhau căm hận chửi rủa Liên Bang, ngược lại bởi vì lo lắng an nguy của mình mà muốn cắt đứt mối liên kết giữa thượng và hạ tầng.
Thậm chí nhân vật thượng lưu từ các tầng lớp nhân dân đều ra mặt liên hệ với trung tâm điều khiển bên kia gây áp lực, muốn ép bọn họ đóng cửa thang máy.
Lúc trước còn vội vàng khôi phục thang máy ngăn cản thủ đoạn phong tỏa của Tần Giai, hiện giờ ngược lại trực tiếp muốn cắt đứt con đường nối giữa hai tầng.
Không thể không nói, thật đúng là một loại châm chọc.
Dưới áp lực rất lớn từ các bên, Liên Bang cuối cùng đã phải thỏa hiệp.
Sau đó, cảnh tượng lúc trước Lâm Dạ từng tưởng tượng đã linh nghiệm.
【Xin lưu ý rằng vì lý do đặc biệt, tất cả các thang máy vũ trụ sẽ ngừng hoạt động và bật lá chắn năng lượng, xin vui lòng tránh xa phạm vi thang máy và không phận gần căn cứ Liên Bang.】
Một tiếng thông báo lạnh như băng qua đi, tất cả thang máy vũ trụ cùng lúc tối đi, toàn bộ căn cứ Tinh Vòng Liên Bang bị vòng bảo hộ năng lượng bao vây vào bên trong, dùng để ngăn cản huyết khí tràn vào ăn mòn.
Rõ ràng.
tất cả các thành phố và công dân mặt đất đã bị bỏ rơi!
Đây là suy nghĩ duy nhất của Lâm Dạ lúc này.
Mà những công dân đang ở trên mặt đất sau khi nghe được tiếng thông báo này lại càng điên cuồng lên.
- Không, đừng, ta còn chưa đi lên mà!
- Dựa vào cái gì mà ném chúng ta ở phía dưới!
- Ta còn không muốn chết, cầu xin các ngươi thả ta lên!
- Đám khốn nạn chết tiệt các ngươi, ta làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Không ai có thể nghĩ rằng sự thay đổi đột ngột này lại là một thảm họa diệt vong toàn cầu.
Trước làn sóng này, Lâm Dạ chỉ cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, cái gì cũng không làm được và cũng không thay đổi được gì, trong lòng hiện ra một cảm giác vô lực thật sâu.
Người khác trọng sinh không phải là cứu thế giới thì là xưng bá thiên hạ.
Nhưng khi hắn chân chính trọng sinh mới phát hiện, nào có thiên chi kiêu tử, chẳng qua chỉ là một con trong ngàn vạn con kiến hôi mà thôi, thậm chí ngay cả mạng của mình cũng không phải do mình quyết định.