Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 295 - Chương 296 - Trình Tự Tiêu Diệt Bắt Đầu (2)

Chương 296 - Trình Tự Tiêu Diệt Bắt Đầu (2)
Chương 296 - Trình Tự Tiêu Diệt Bắt Đầu (2)

Trên một con đường ở khu thượng tầng, một người đàn ông trung niên bụng to ra lệnh cho người máy vừa mới tỉnh lại bên cạnh dẫn đường, vừa thao tác giao diện trước mắt vừa thấp giọng mắng:

- Thật là, làm trì hoãn thời gian dài như vậy, chẳng lẽ không biết lát nữa ta còn có chuyện quan trọng cần bàn sao? Đưa ta đi nhanh lên!

Trong cơn giận dữ mắng chửi, người đàn ông lại quay đầu nhìn về phía người dẫn đường, phát hiện nó vẫn đứng yên tại chỗ như trước, màu xanh chói lóa không ngừng lóe ra, thân thể khẽ run rẩy chuyển tiếp qua lại giữa màu xanh đỏ.

- Chương trình bị lỗi, cảnh báo đang bị xâm nhập bởi thông tin không rõ. Đang rà soát, điều tra, xử lý thành công mô hình và bắt đầu tiêu diệt nguồn gây ô nhiễm.

Bùm ——

Ánh sáng phát ra, màu sắc trong mắt người máy dẫn đường hoàn toàn biến thành màu đỏ, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông.

- Dám dọa ông đây, cần đống sắt vụn này của ngươi thì có ích lợi gì!

Người đàn ông bị hoảng sợ, thẹn quá hóa giận đá một cước.

Nhưng mà một giây sau, hồng quang trước mắt người máy chợt lóe ra một đạo lazer xẹt qua đùi hắn, trực tiếp cắt chân hắn thành hai đoạn máu tươi phun ra.

Trên đường yên tĩnh một lát thì đột nhiên bộc phát một tiếng thê lương thảm thiết, thoáng cái đã hấp dẫn ánh mắt mọi người trên đường qua.

- Aaa… Chân của ta...

Người đàn ông ngã trên mặt đất, vừa ôm chân phải bị gãy vừa hoảng sợ giãy giụa lui về phía sau, cả người mập mạp rung động kịch liệt.

Nhưng người dẫn đường kia lại không có bất kỳ ý tứ dừng lại, trong cơ thể đột nhiên vươn ra hai cái cưa điện, trong miệng vừa hô “Tiêu diệt” vừa tới gần người đàn ông.

- Không, đừng, mau cứu ta!

Tiếng kêu thảm thiết một lần nữa lan rộng khắp đường phố.

Cưa điện của người máy dẫn đường chém xuống người đàn ông, điên cuồng cắt cơ thể của hắn, máu tươi phun khắp đường phố.

Khoảnh khắc này.

Mọi người trên đường rốt cục cũng phản ứng lại, hai mắt đột nhiên mở to.

- Giết người!

- Người máy giết người!

- Mau chạy đi!

Cả đường phố trong nháy mắt rối tung, tất cả đều hoảng sợ chạy tán loạn, không dám tới gần vị trí của người đàn ông nửa phần.

- Phát hiện nguồn ô nhiễm, đang bắt đầu quá trình tiêu diệt.

- Tiêu diệt, tiêu diệt.

Đúng lúc này, các người máy thông minh khác trên đường đều sáng lên và đuổi theo những người đang chạy trốn.

Ngay cả người máy phi hành vận chuyển hàng hóa trên bầu trời cũng thoát khỏi quỹ đạo, hóa thành từng đạo lưu quang lao vào mọi người đang chạy.

Tiếng đánh mạnh không ngừng vang lên, tất cả những người đó đều bị đụng đến đầu rời khắp mặt đất, một kích đã mất mạng.

Một số người vừa mới tiến vào trong xe thì phát hiện bên trong không biết từ lúc nào đã bị biến thành máy nghiền, sau đó cửa xe đóng kín chuyển động trong tiếng kêu cứu thê lương của bọn họ.

Ánh mắt đi tới đâu, trỏng mắt tất cả người máy thông minh đều lóe lên hồng quang, điên cuồng công kích tất cả người nhìn thấy, thậm chí không tiếc dùng phương pháp tự sát đồng quy vu tận với bọn họ.

Và không chỉ đường phố này.

Toàn bộ khu vực, thậm chí cả Liên Bang Tinh Hoàn đều đã lâm vào một mảnh hỗn loạn, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp các khu vực.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Chu đoàn trưởng mang theo bộ đội người máy chạy trên đường phố khu thượng tầng, không dám tin cảnh tượng đẫm máu trước mắt, lập tức mang theo cấp dưới ra ngoài bắt đầu thực hiện hành động cứu viện.

Tuy nhiên, bọn họ lại không chú ý đến.

Lúc này phía trên người máy sinh vật do tất cả mọi người điều khiển cũng bắt đầu dần dần lóe ra hồng mang quỷ dị.

Thời gian trôi qua.

Không biết hôn mê trong bóng đêm bao lâu, Lâm Dạ cuối cùng chậm rãi tỉnh lại.

Chuyện đầu tiên hắn làm sao khi tỉnh lại chính là lập tức đứng dậy kiểm tra tình trạng thân thể mình.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Hắn đột nhiên sững sờ.

Bởi vì hắn phát hiện mình bất kể tập trung lực chú ý như thế nào thì hắn cũng không thể gọi ra giao diện cá nhân, giao diện kỹ thuật số chiếu trong đồng tử cũng đã biến mất không thấy.

Thay đổi quỷ dị này nhất thời làm cho hắn hoài nghi có phải thân thể của mình bị cải tạo hỏng hay không.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra.

Thẩm Ngưng Ngọc bưng đồ vật từ bên ngoài đi vào.

Chỉ là sau khi Lâm Dạ nhìn thấy vẻ mặt tiều tụy gầy gò của cô thì cả người đều khựng lại.

Đây…

Còn là Thẩm Ngưng Ngọc trong ấn tượng của hắn sao?

Hắn đã hôn mê bao lâu rồi!

- Ngươi tỉnh rồi!

Thẩm Ngưng Ngọc vừa vào cửa thấy Lâm Dạ tỉnh lại đầu tiên là sửng sốt, sau đó vui mừng chạy tới.

Ngay sau đó ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.

- Tỉnh chưa?

- Tiểu tử kia tỉnh lại rồi à?

Âm thanh vừa dứt, hai người dì Mai của Lão Đa đã lâu không gặp xuất hiện.

- Dì Mai, sao các người cũng ở đây?

Lâm Dạ càng nghi hoặc nhiều hơn.

Hắn nhớ rõ lúc trước có lẽ hai người ở lại khu 80 bên kia hỗ trợ công tác cứu viện, làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa xung quanh chỉ có một ngọn đèn lờ mờ, tối đen như mực, thiếu chút nữa cũng nhìn không rõ bộ dạng mấy người.

- Ngươi còn nói được, ngươi đã hôn mê một tháng rồi, nếu không phải có chúng ta ở đây thì có lẽ ngươi đã không có cách nào tỉnh lại rồi.

Lão Đa bĩu môi nói.

- Lão nói gì? Ta đã hôn mê một tháng rồi?

Lần này, Lâm Dạ đã hoàn toàn kinh hãi, nhìn về phía dì Mai, lại nhìn về phía Thẩm Ngưng Ngọc, thấy hai người đều là bộ dáng không giống là nói giỡn, nhất thời hít sâu một hơi.

Một tháng là 30 ngày.

Cũng chính là hôn mê gấp mười lần lần trước.

Rốt cuộc Thẩm Hạc đã biến đổi gen của hắn thành thế nào?

- Đúng vậy, hôm nay vừa vặn là ngày thứ 30, nếu ngươi không tỉnh lại thì chúng ta thật sự không còn thứ gì bổ sung dinh dưỡng cho ngươi.

Ba người cũng không biết trong lòng hắn nghĩ gì, thấp giọng nói.

Lâm Dạ vừa nghe lời này thì kinh hoàng, nhất thời ánh mắt khẽ động:

- Xảy ra chuyện gì sao?

- Đâu chỉ xảy ra chuyện, mà là xảy ra chuyện lớn, ngươi không biết mấy ngày ngươi hôn mê Liên Bang đã hoàn toàn rơi vào tay giặc.

Liên Bang.

Hoàn toàn sụp đổ?

Làm sao có thể!

Đồng tử Lâm Dạ co rụt lại, trong lòng chấn động kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment