Cảnh tượng Lâm Dạ tưởng tượng lúc trước lại một lần nữa ứng nghiệm.
- Thì ra, tất cả những gì ta làm chỉ là vô ích sao?
Trong lúc hấp hối, hai mắt Thẩm Hạc mờ mịt ngơ ngác nhìn cảnh tượng không ngừng sụp đổ kia, cùng với ánh sáng dần dần cắn nuốt mình, dường như cả người hắn đều già đi rất nhiều.
Cuối cùng.
Ánh mắt hắn rơi xuống Thẩm Ngưng Ngọc đang được Lâm Dạ dìu chạy trốn, trong đầu hiện lên một vài chuyện cũ.
- Thôi, chung quy là ta nợ các ngươi, nên giúp lần này các ngươi đi, có thể vượt qua cửa ải khó khăn này hay không thì phải xem tạo hóa của các ngươi.
Dứt lời, năng lượng còn sót lại trong cơ thể hắn thoát khỏi thân thể, hóa thành một đạo lưu quang thẳng tắp xẹt qua.
Trong lòng Lâm Dạ có cảm giác quay đầu lại, hắn lập tức nhìn thấy đoàn ánh sáng phóng đại cực nhanh trước mắt.
Mẹ kiếp!
Lại đến à?
Hình ảnh quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa, quả thực giống như lúc trước lão Bạch cải tạo gen cho hắn, làm cho Lâm Dạ không khỏi chửi một tiếng thô lỗ lắc mình tránh đi.
Nhưng một giây sau năng lượng đã vào cơ thể.
Trong đầu hắn nổ vang một trận, sau đó hai mắt trực tiếp đen lại, bên tai chỉ nghe thấy Thẩm Ngưng Ngọc lo lắng hô to, sau đó hắn đã không còn nghe được gì.
- Dẫn hắn rời khỏi đi.
Giọng Thẩm Hạc vang vọng trong tòa nhà, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.
Thẩm Ngưng Ngọc cắn chặt môi dưới, nhìn phương hướng cha mình biến mất, lại nhìn Lâm Dạ đang hôn mê bất tỉnh trong ngực.
Rốt cục cô vẫn dứt khoát xoay người, điều khiển Ám Dạ Yêu Cơ mang theo Lâm Dạ xông lên không trung, từ từ thoát khỏi khe hở của tòa nhà căn cứ đang sụp đổ rồi bay về phía mặt đất.
Mơ hồ.
Lâm Dạ dường như nghe thấy một tiếng nổ tung vang vọng khắp bầu trời.
【Thông báo Liên Bang: Vì lý do không rõ, trí não của các khu vực lớn xảy ra trục trặc, ngay lập tức sẽ tiến hành bảo trì khẩn cấp cho tất cả các máy móc thông minh, bảo trì kéo dài nửa giờ, nếu gây ra sự bất tiện xin vui lòng thông cảm. 】
- Bảo trì khẩn cấp? Là ý gì?
- Hình chiếu video cũng bị cắt đứt.
- Chẳng lẽ liên quan bên khu D?
- Đám người kia rốt cuộc sao thế? Lại tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy!
Nhìn thấy Thẩm Hạc chết bay ra ngoài không gian căn cứ, dân chúng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng đang căng thẳng cũng thả lỏng.
Càng đừng nói đến những quý lão gia ở khu thượng tầng.
Tức giận mắng liên tục đổ tất cả lên đầu Liên Bang, mắng Liên Bang không chịu hành động hại bọn họ vô ích chịu loại tội này.
- Thật là ngay cả loại chuyện này cũng làm không tốt, ta nộp nhiều thuế như vậy đều là vô ích sao?
- Nói cái gì tinh cầu là quái vật, lừa gạt ai vậy?
- Ta thấy chính là chuyên môn bịa ra dọa chúng ta, loại chuyện này làm sao có thể nghe ngươi nói chứ?
- Ngay cả người trọng sinh cũng nói được, kẻ ngốc mới có thể tin loại lời quỷ quái này!
- Ta thấy chính là cái cớ Liên Bang dùng để che dấu bọn họ làm việc bất chính!
Bên trong khu thượng tầng, rất nhiều người đều là người giàu vẫn luôn sống trong căn cứ, bọn họ cũng sẽ không quản sống chết của những người bên dưới mà chỉ biết lo lắng lợi ích của mình mà thôi.
Có lẽ những việc khác là có thật.
Nhưng người trọng sinh rồi còn có chuyện ngọn nguồn biến dị, bọn họ chỉ cười nhạt, hoàn toàn không tin.
Chỉ cần bảo vệ tầng trên không cho những tiện dân kia mang theo huyết khí kia đi lên, vậy bọn họ vẫn có thể sống cuộc sống thoải mái và không bị ảnh hưởng quá lớn.
- Đoàn trưởng, chúng ta phong tỏa khu vực, không đi qua trợ giúp bên kia, làm như vậy thật sự được không?
Tầng trên khu D69.
Trong bộ đội người máy phụ trách trợ giúp thượng tầng, một tên chỉ huy thấp giọng nói với quân đoàn trưởng.
Thật ra từ lúc đại chiến bắt đầu, bọn họ đã phá vỡ phong tỏa khu thượng tầng 70, lúc nào cũng có thể đi vào trợ giúp chiến đấu.
Nhưng mà bọn họ lại bởi vì nhìn thấy huyết khí khủng bố mà lựa chọn ở lại bên này, thậm chí hoàn toàn ngăn cách với khu 70.
- Không có tốt hay không tốt.
Ánh mắt của quân đoàn trưởng gắt gao nhìn chằm chằm vào khu vực đang dần dần khép lại:
- Các ngươi cũng đều nhìn thấy uy lực của huyết vụ kia, cho dù đi qua cũng chỉ là chịu chết vô ích mà thôi, mục đích chủ yếu nhất của chúng ta là không thể để cho khí thể kia tiến vào thượng tầng, tranh thủ giảm hy sinh xuống mức thấp nhất.
Nhưng không ngờ.
Hắn vừa dứt lờ thì bên cạnh đã truyền đến một tiếng cười nhạo.
- Chu đoàn trưởng nói giảm hy sinh, chỉ sợ không bao gồm khu hạ tầng đúng không?
Người nói chuyện chính là một trong những đại biểu dong binh đoàn đi theo bộ đội, thoáng cái đã vạch trần ý tứ trong lời nói của Chu đoàn trưởng.
- Đúng thì như thế nào?
Chu đoàn trưởng không chút kiêng dè:
- Nhiệm vụ chủ yếu của quân đoàn số 2 chúng ta vốn là bảo vệ an nguy của khu thượng tầng, ta chẳng qua là chấp hành nhiệm vụ cấp trên sắp xếp mà thôi.
- Vậy những cấp dưới mà ngươi phái đi mặt đất thì sao? Cũng không nằm trong phạm vi bảo vệ của ngươi?
Người đàn ông cười nói.
- Đây là chuyện trong bộ đội người máy của chúng ta, không cần ngươi lo.
Chu đoàn trưởng lạnh lùng nhìn hắn, sau đó điều khiển người máy xoay người rời khỏi, đến nơi khác kiểm tra tình huống đóng cổng, phòng ngừa huyết khí thông qua khe hở tràn vào thượng tầng.
Mặc dù hắn không nói rõ ràng.
Nhưng rõ ràng là những người trên mặt đất đã bị bỏ rơi.
Chỉ có thể để cho bọn họ tự sinh tự diệt trên mặt đất, hoặc là cầu nguyện huyết khí mau chóng tiêu tán.
Rất nhanh đã trôi qua nửa giờ.
Đang lúc những công dân sống sót từ biến cố vừa bình tĩnh lại thì một tiếng nhắc nhở vang lên khắp Liên Bang.
【Thông báo Liên Bang: Tất cả các người máy thông minh đã được nâng cấp và trở lại hoạt động bình thường, mở khóa các tính năng mới, chúc tất cả các vị vui vẻ.】
Âm thanh vừa dứt, ngay sau đó trên bầu trời truyền đến âm thanh dễ nghe.
Người máy thông minh vốn đã ngừng hoạt động đều sáng lên, làm cho vẻ mặt đang ngóng đợi của mọi người cũng buông lỏng.
- Cuối cùng cũng khôi phục, mau dẫn ta đến trạm xe gần nhất.