Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 293 - Chương 294 - Vực Thẳm Của Sự Tuyệt Vọng (2)

Chương 294 - Vực Thẳm Của Sự Tuyệt Vọng (2)
Chương 294 - Vực Thẳm Của Sự Tuyệt Vọng (2)

Trong phút chốc, hào quang lóng lánh, người máy trí tuệ nhân tạo Lisa hợp thành trí não cả người run rẩy, lộ ra vẻ mặt thống khổ.

- Lisa! Đừng!

Một tiếng hô đầy bi thương vang lên.

Uông Minh vốn tưởng rằng đã chết thì lúc này lại đứng dậy, giống như điên xông về phía bàn điều khiển.

Tuy nhiên.

Thẩm Hạc sao có thể để hắn cắt ngang.

Quay đầu lại, Uông Minh bị một luồng lực lượng vô hình đánh bay ra ngoài, tàn nhẫn đánh vào vách tường phun ra một ngụm máu tươi.

- Ngươi không sao chứ?

Thẩm Ngưng Ngọc vừa muốn đứng dậy cứu hắn thì lại phát hiện hắn lại có thể từ trên mặt đất đứng lên, ánh mắt kiên định nhìn về Lisa, lại lần nữa khập khiễng tới gần.

- Anh đã nói rồi, anh sẽ không để em rời khỏi anh, chờ anh.

Phanh!

Vừa dứt lời, hai mắt hắn đột nhiên nhắm chặt thẳng tắp ngã trên mặt đất, cánh tay nhiễm máu vẫn về hướng phía Lisa.

Nhưng lần này, hắn không thể đứng dậy nữa.

Khoảng cách ngắn ngủi mấy chục thước nhưng lại như xa hơn quãng đường dài mấy chục ngàn dặm mà hắn đã đi đến đây.

Chẳng lẽ nói.

Tất cả mọi thứ sẽ thật sự kết thúc như thế này?

Lâm Dạ và Thẩm Ngưng Ngọc nắm chặt bàn tay đối phương, ngửa đầu nhìn ánh sáng càng ngày càng nóng rực kia.

Hiện tại, bọn họ có thể làm cũng chỉ có chờ đợi tử vong giáng xuống.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Nhưng vào lúc này, một tiếng kinh nộ vang lên.

Thẩm Hạc đang hấp thu năng lượng trí não, vẻ mặt đột nhiên trở nên bối rối giống như xuất hiện biến cố ngoài dự liệu.

Những sợi thần kinh vốn vờn quanh trí não lại hóa thành vô số sợi tơ, ngược lại cắn nuốt năng lượng trên người hắn và người máy Sáng Thế Thần.

- Không! Điều này là không thể! Ngươi rõ ràng còn đang ngủ say mới đúng!

Âm thanh kinh hãi vọt vang vọng khắp bầu trời.

Thẩm Hạc hoảng sợ phát hiện, trí não này lại vẫn còn lưu lại ý thức của quái vật kia ở bên trong, đợi đến khi hắn phát hiện thì đã muộn.

Cho dù là người máy của hắn hay là lực lượng gen trong cơ thể hắn đều tiêu tan bằng tốc độ mắt thường thấy được, bị ý thức ẩn giấu trong trí não điên cuồng cắn nuốt.

- Là ý thức của tinh cầu này!

Trong lòng Lâm Dạ chấn động, lập tức phản ứng lại chuyện đang xảy ra.

Lúc trước Thẩm Hạc từng nói trí não Liên Bang dùng tổ chức tế bào thần kinh của quái vật làm hạch tâm tính toán, nhưng hắn lại hoàn toàn không ngờ rằng bên trong đó lại có thể còn lưu lại ý thức.

Càng làm cho hắn chấn động chính là, chỉ là ý thức lưu lại trong tổ chức tế bào thần kinh cũng đã làm cho Thẩm Hạc khó có thể chống lại, vậy bản thể của nó sẽ khủng bố đến mức nào?

Chẳng lẽ thật sự là sinh vật có tư duy cao trong truyền thuyết sao?

- Cha!

Thẩm Ngưng Ngọc lo lắng hô to một tiếng, rốt cục vẫn không thể kìm chế nữa, chạy về phía trí não.

- Đừng tới đây!

Thẩm Hạc run rẩy hét lớn.

Ngắn ngủi mấy hơi thở mà lực lượng trên người hắn đã bị cắn nuốt hơn phân nửa, ngay cả người máy cũng dần dần cưỡng chế dung hợp thành một thể với trí não.

Đúng vậy.

Đó là sức mạnh của con quái vật đó.

Cho dù thực lực mạnh như hắn cũng không có bất kỳ đường phản kháng nào.

Cũng đại biểu cho mấy chục năm chuẩn bị của hắn đều hóa thành hư không vào giờ khắc này.

- Nếu đã như vậy, vậy thì cùng ta biến mất đi!

Thẩm Hạc bộc phát toàn bộ lực lượng, bàn tay đột nhiên vỗ một cái, nhập một chuỗi mã vào giao diện điều khiển người máy.

Bùm ——

Năng lượng khủng bố hội tụ trong hạch tâm người máy.

Lâm Dạ nhận ra đó là dấu hiệu tự bạo.

Tên này.

Lại muốn đồng quy vu tận với trí não!

Hắn nào còn dám do dự, lập tức đứng dậy kéo Thẩm Ngưng Ngọc bỏ chạy.

Tuy nhiên.

Ngay khi Thẩm Hạc cho rằng tất cả đã chấm dứt thì trí não lại đột nhiên động.

Vô số sợi thần kinh lao ra, tàn nhẫn đâm vào trong hạch tâm người máy của hắn, điên cuồng rút đi năng lượng tích tụ bên trong.

Thật giống như biết hắn định cái gì, trực tiếp bóp chết ý định tự bạo của hắn ở trong nôi.

Đây chính là chỗ kinh khủng của ý chí tinh cầu.

Rõ ràng còn đang ngủ say nhưng lại có thể thông qua trí não để giám sát nhất cử nhất động của bọn họ, bọn họ căn bản không thể nào thoát khỏi tinh cầu này!

- Làm sao có thể như vậy được.

Tất cả mọi người trong Liên Bang ngơ ngác nhìn màn ảnh giống như người mất hồn.

Trí não Liên Bang mà bọn họ dựa vào sinh tồn lại bị quái vật kia khống chế!

Tin tức này đã trực tiếp tuyên án tử hình với bọn họ, đánh bọn họ vào trong vực sâu vạn trượng.

Ngay cả bản thân Thẩm Hạc cũng đều lộ ra vẻ mặt thê thảm.

Hắn chuẩn bị nhiều năm và nỗ lực nhiều như vậy đến cuối cùng lại đổi lấy kết quả như vậy, chẳng lẽ bọn họ vĩnh viễn đều phải bị vây chết ở đây sao?

Nhưng hắn lại không biết.

Lúc này trong đầu Uông Minh đang nằm trên mặt đất lại đột nhiên có một âm thanh vang lên.

- Minh, khoảng thời gian ở cùng anh rất hạnh phúc, kế tiếp chỉ có thể tự anh phải tiếp tục đi tiếp, đồng ý với em, anh nhất định phải sống thật tốt.

Ầm ầm ——

Một tiếng nổ lớn, cả căn cứ Tinh Vòng Liên Bang chấn động lên.

Khu D70 trực tiếp thoát khỏi quỹ đạo của toàn cầu, chậm rãi bay về phía không gian!

- Lisa, đừng mà!

Âm thanh trong đầu khiến Uông Minh trong nháy mắt bừng tỉnh lại, còn có năng lượng không hiểu sao trong cơ thể phát ra.

Lisa hòa làm một thể với trí não lại khôi phục ý thức, thông qua trí não khống chế căn cứ Tinh Vòng Liên Bang được một lúc, từ trong căn cứ hình thành một vòng tròn kiên cố chặn khu D70 lại.

Sau đó mang theo căn cứ chậm rãi bay ra ngoài không gian nhờ động cơ tự động.

Cô định sẽ tự hủy diệt cùng với trí não!

- Lisa!

Uông Minh đứng lên mặt đất gian nan hét lên một tiếng.

Nhưng đáp lại hắn lại là nụ cười ôn nhu và ánh mắt lưu luyến của vợ mình.

Tiếp theo, một luồng năng lượng nhiễu loạn cuốn hắn bay ra bên ngoài, nhanh chóng thoát khỏi lực hút trói buộc của căn cứ.

Tất cả những biến cố này đến quá nhanh làm tất cả mọi người không kịp phản ứng lại.

Thang máy vũ trụ vốn nối liền với tầng trên D70 cũng bởi vì căn cứ ở trên không trung mà nhanh chóng sụp đổ thành hai đoạn, trong đó một đoạn rơi xuống mặt đất, dưới sự ma sát của bầu khí quyển dấy lên ngọn lửa hừng hực, giống như thiên thạch giáng xuống.

Bình Luận (0)
Comment