Chỉ là một động tỉnh nhỏ của quái vật kia mà đã làm cho cả tinh cầu thay đổi, giống như đêm trước tận thế.
Lâm Dạ thức tỉnh đến 100% có thể xuyên qua sóng não cảm nhận được một khí tức khiến tim hắn đập loạn đang chậm rãi thức tỉnh, làm cho cả người hắn đều không khống chế được run rẩy.
Không thể giành chiến thắng!
Đây là suy nghĩ duy nhất của hắnvào lúc này.
Muốn sống sót chỉ có thể thoát khỏi tinh cầu này, như vậy bọn họ mới có thể có một đường sống!
Nào còn dám do dự, hắn lập tức dẫn người tranh thủ chuẩn bị đưa từng nhóm đội ngũ lên căn cứ, mà hắn cũng rất nhanh đi thang máy rời khỏi mặt đất.
Dần dần.
Khí tức ngập trời ở phương hướng hai cực Nam Bắc phản chiếu vào trong mắt, quả nhiên giống như mấy nhóm người phía trước báo cáo.
Trong khi đó.
Đội ngũ đang tấn công ở các khu vực khác cũng đều nhận được tin tức này, cũng đều gấp rút tiến vào thang máy vũ trụ đi tới căn cứ Tinh Vòng Liên Bang.
Bầu không khí của cả Liên Bang trở nên căng thẳng.
- Ôi Chúa ơi! Ngài cuối cùng cũng sẽ giáng xuống thế gian này, đón chúng ta từ trong khổ ải đi sao?
Một góc nhỏ của thành phố mặt đất, những tín đồ cuồng nhiệt sống sót nhao nhao nằm úp sấp trên mặt đất, thành kính quỳ lạy về phương hướng tiếng gầm gừ truyền đến.
Có người lại lấy ra tiểu đao chủy thủ trực tiếp đâm vào trong trái tim mình, muốn hiến chính mình cho Chúa vĩ đại.
Nhưng nghênh đón bọn họ lại là từng khe nứt sâu không lường được dưới lòng đất, từ bốn phương tám hướng lan tràn tới bên bọn họ.
Trong tiếng kêu thảm thiết và tiếng hô to, tất cả mọi người rơi vào khe nứt, dường như bị một cái vực sâu khổng lồ thôn phệ, đảo mắt đã biến mất không thấy.
May mắn toàn bộ mấy người Lâm Dạ đã chuyển dời đến căn cứ Tinh Vòng Liên Bang, tạm thời không bị ảnh hưởng bởi biến cố này.
- Nhanh lên! Di chuyển với tốc độ tối đa cho ta!
Vừa đến căn cứ Tinh Vòng Liên Bang, Lâm Dạ lập tức điều khiển người máy vũ trang lao ra khỏi đại sảnh chờ, giải quyết máy móc thông minh ven đường.
Đợi đến khi bọn họ đi ra bên ngoài thì, đập vào mắt là thi thể chồng chất thành núi và mặt đất bị nhuộm thành màu đỏ đen, thiếu chút nữa để cho đám người to lớn như bọn họ trực tiếp phun ra cơm hôm qua.
- Những người này hẳn là muốn đi thang máy vũ trụ chạy xuống mặt đất, nhưng khi đó do thang máy bị bịt kín toàn bộ nên tất cả đều bị nhốt ở đây.
Uông Minh run rẩy nói, hắn không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng được cảnh tượng tuyệt vọng lúc ấy, giống như bên tai còn có tiếng kêu thảm thiết vang vọng.
Phóng mắt nhìn lại, tất cả đường phố đều yên tĩnh, ngay cả một người sống cũng không có.
Chỉ có những máy móc thông minh toàn thân nhiễm máu đang lang thang khắp nơi trên đường phố, giống như một đám đồ tể mặc áo khoác kim loại.
Lâm Dạ ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt đất đang không ngừng sụp đổ trên tinh cầu, trầm giọng nói:
- Nhanh, phải tranh thủ thời gian hủy diệt trí não mới được.
Không dừng lại mà đi mãi cho đến khi trung tâm khống chế, dưới sự dẫn đường của đám người Ngụy Tín chia làm hai đường, một đội phụ trách phá vòng vây, một đội phụ trách điều tra.
Cứ như vậy một đường đi về phía trước hơn mười phút sau, rốt cục bọn hắn đã thuận lợi đến tòa nhà trung tâm khống chế, dùng phương pháp chiếm lĩnh thang máy vũ trụ lúc trước chiếm lĩnh tòa nhà, chặt đứt liên hệ giữa nó và trí não.
Trong phút chốc.
Toàn bộ máy móc thông minh của khu D80 đều ngừng hoạt động, thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng.
Nhưng bọn họ cũng không dừng lại mà là tiếp tục chạy về phía khu A, bởi vì trí não bên kia cách bên này tương đối gần.
Còn hai đại khu khác thì khoảng cách quá xa căn bản không kịp đi qua, có thể thành công phá hư trí não hay không cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời, chỉ hy vọng người bên kia không bị kéo chân.
- Để lại một đội ở đây canh giữ, những người khác tiếp tục tiến lên!
Lâm Dạ hô to một tiếng rồi lập tức dẫn đội ngũ rời khỏi tòa nhà, chạy xuống khu vực phía dưới.
Ầm ầm ——
Lại là một tiếng nổ lớn.
Tốc độ sụp đổ của băng nguyên Cực Bắc lại tăng nhanh hơn, khí tức biến dị khủng bố dần dần mở rộng ra toàn bộ tinh cầu.
Xa xa, thậm chí đã có thể nhìn thấy mực nước biển dâng cao vì băng rơi xuống biển, đang lan tràn vào đất liền với tốc độ cực nhanh.
Tinh cầu ngủ say mấy tỷ năm này, cuối cùng cũng muốn tỉnh lại!
- Nhanh lên, quái vật kia sắp tỉnh lại rồi!
- Ngươi lập tức dẫn người qua kiểm tra kích nổ điện!
- Những người khác đi theo ta!
Từng tiếng hô dồn dập vang lên khắp căn cứ Tinh Vòng Liên Bang.
Trải qua nửa ngày chiến đấu, đại bộ phận đội ngũ đã thành công tiến vào căn cứ, tập hợp đi đến khu vực của ba đại trí não.
Lâm Dạ dẫn đầu đội ngũ bởi vì tương đối gần rìa khu D cho nên thông qua phương thức vận tải tốc độ cao đến khu A, rất nhanh đã hội hợp với những đội ngũ khu vực khác.
Lúc đầu, đội ngũ vốn chỉ có mười mấy ngàn người lại dần dần lớn mạnh đến mấy trăm ngàn người, bắt đầu khẩn cấp bố trí ở các nơi trong căn cứ.
Khoảnh khắc này.
Mục tiêu của tất cả mọi người nhất quán đáng kinh ngạc.
Sau khi từng đội ngũ đến từ các nơi đến hội hợp lại phá lệ không gây ra mâu thuẫn quá lớn, thông qua cách phá vỡ bề mặt nhanh chóng mở rộng.
Đợi đến khi thu phục hơn phân nửa khu vực, những máy móc bạo động kia đã hoàn toàn không ngăn cản được đà tấn công của bọn họ, nhanh chóng bại trận.
Mà theo từng khu vực một bị cướp lại, thì tốc độ sạt lở của sông núi trên tinh cầu cũng dần dần nhanh hơn.
Giống như một lưỡi dao sắc bén treo trên ngực, đè ép người ta không thở nổi.
- Mau, phía trước chính là lối vào khu 1!
Trên đường phố khu A02, Lâm Dạ và mấy vị lãnh đạo khác vội vàng chạy đi.
Phía sau bọn họ là mấy trăm ngàn đại quân mênh mông trải rộng trên các đường phố, xử lý máy móc bạo động ven đường.
- Các vị, trí não của khu A ở phía trước, có lẽ lát nữa sẽ có một hồi khổ chiến, đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Một người đàn ông trung niên điều khiển người máy vũ trang quay đầu lại hỏi.