Editor: Hạ Trần
Trầm Lộ Lộ ủy khuất nhìn Lâm Nhiên, Lâm Nhiên kẹp ở giữa hai nữ nhân, thế khó xử, Tiết Giai Vân có chút chịu không nổi bộ dáng cô ta mảnh mai như một đóa hoa như thế, thấy được cô giống như ý chí sắt đá.
"Trầm tiểu thư, hôm nay tôi đưa Đường thiếu phu nhân đi bệnh viện sản kiểm tra, tôi gặp phải cô, tôi nhớ cô cũng nhìn thấy tôi."
"Khả năng cô không ngờ, tôi thấy thân thể cô không tốt, sắc mặt rất kém cỏi, tôi nghĩ cô cũng là người Lâm Nhiên từng thích, bây giờ ba người chúng ta biến thành như vậy cũng thật xin lỗi cô, tôi liền quan tâm hỏi một câu, thân thể của cô thế nào, đứa nhỏ có khỏe mạnh hay không."
Tiết Giai Vân chỉ nói một chút như thế, sắc mặt Trầm Lộ Lộ kịch biến, cuống quít hướng lui về phía sau mấy bước, "Cô..."
Lâm Nhiên cũng là người thông minh, kinh ngạc nhìn về phía Trầm Lộ Lộ, "Chuyện gì xảy ra?"
Tiết Giai Vân nhàn nhạt nói, "Trầm tiểu thư căn bản cũng không có mang thai, thậm chí, đêm hôm đó cái gọi là rượu say loạn tính, rốt cuộc có chuyện này hay không, Trầm tiểu thư, âm mưu của cô nên kết thúc."
"Lâm Nhiên là một nam nhân tốt, nếu như cô thực sự yêu anh, xin cô đừng bịa đặt chuyện như vậy lừa anh, cũng xin cô đừng lợi dụng anh đối với cô áy náy, đem một chút tội không phải sự thực đổ ở trên người anh, để anh áy náy, tôi thỉnh cầu cô, đừng làm khó anh."
Mắt Trầm Lộ Lộ hồng hồng.
Lâm Nhiên cực kỳ phẫn nộ, "Lộ lộ, cô..."
Trầm Lộ Lộ xoay người cuồn cuộn, không còn có mặt mũi ở đây, đối mặt với Lâm Nhiên.
Ánh mắt của anh, đủ để cho cô sụp đổ.
Lâm Nhiên một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, "Giai Vân..."
Tiết Giai Vân hất tay của anh ra, xoay người đi vào, Lâm Nhiên đóng cửa, cấp tốc đi tới, anh đột nhiên có một loại cảm thấy vui sướng muốn rít gào, Trầm Lộ Lộ không có mang thai, cô ta vậy mà không có mang thai.
Trời ạ, thật tốt quá.
Mặc dù nghĩ như vậy có chút tàn nhẫn, thế nhưng, trời đất chứng giám, một khắc kia, biết được cô ta không có mang thai, anh lại là vui mừng, anh một chút cũng không tiếc nuối, anh mất đi đứa nhỏ, anh chỉ muốn, chỉ là, anh và Tiết Giai Vân có thể tiếp tục thật tốt, Tiết Giai Vân cũng không cần thiết đi, bọn họ sẽ kết hôn, sẽ có cuộc sống hạnh phúc.
"Giai Vân, em thế nào không nói sớm cho anh biết một chút?" Lâm Nhiên hỏi.
"Em hôm nay mới biết, kẻ ngu ngốc này, bị người ta lừa cũng không biết, có phải một nữ nhân tùy tiện tới cửa nói mang thai anh đều tin hay không a?" Tiết Giai Vân tức giận nói.
Đối với chuyện này, cô vẫn đang không vui trong lòng.
Lâm Nhiên cũng không phải là người ngu xuẩn, cũng không phải người cổ hủ, nếu là anh dễ chịu, nếu là một nữ nhân không quen biết tới cửa nói mang thai, anh sẽ không nhận, thậm chí nhìn cũng không kham, nhưng mà, người nọ là Trầm Lộ Lộ.
Tình huống lại không cùng một dạng.
Trầm Lộ Lộ là người anh từng yêu, người anh từng thương tổn, anh cho rằng, bởi vì anh, đã làm cho Trầm Lộ Lộ không có khả năng làm mẹ.
Anh rất áy náy, nhưng mà, cái này cũng không phải chuyện của anh.
Trầm Lộ Lộ ôm hài tử của anh, anh tất nhiên không thể tiếp thu.
Tiết Giai Vân nghĩ thầm, chuyện này, cô là sai.
Nữ nhân kia ở trong lòng anh, vẫn có địa vị.
"Anh thực sự không nghĩ Lộ Lộ lại gạt anh."
"Cô ta lừa gạt anh, cũng không chỉ chuyện này." Tiết Giai Vân tức giận nói, rất muốn đem chuyện Trầm Lộ Lộ đem bỏ đứa nhỏ, nói cho anh biết, nữ nhân kia rời khỏi anh, bất kể là nguyên nhân gì đều tốt, cô đã không thuộc về anh.
Cô ta không thể làm mẹ, là mình bất tự ái, là chính cô ta không bảo vệ tốt chính mình, cùng anh không quan hệ.
Cô thiếu chút nữa liền thốt ra.
Nhưng mà, cuối cùng cô không có nói.