“Hôm nay, anh không đi làm sao?” Nay cũng không phải cuối tuần, mà lại là ban ngày, anh xuất hiện ở đây làm cái gì?
Nolan trầm giọng nói, “Đây là lần đầu tiên cậu ra cửa, tôi muốn cùng cậu.”
Sau khi Lục Trăn gặp chuyện không may, không bước ra cửa tòa cao ốc này một bước, Nolan đã nói anh rất nhiều lần, cũng không có biện pháp thuyết phục Lục Trăn, Tiểu Tuyết cũng đề nghị Lục Trăn đi ra ngoài nhiều một chút, trước đây anh không ở lại trong cao ốc, cứ thích chạy ra bên ngoài.
Sau khi gặp chuyện không may, chống cự lại đám người.
Nhà giam kia làm cho Lục Trăn lưu lại quá nhiều bóng mờ, cho đến ngày nay, thân thể chậm rãi khôi phục, tâm lý bị thương nhưng vẫn không có thể khôi phục lại, người ngoại thương tốt nhanh, đau lòng tốt chậm.
Lục Trăn biểu tình có chút lạnh lùng, “Hôm nay tôi chỉ là kiểm tra thể năng, đi một chuyến sẽ trở về, anh không cần bồi tôi.”
Anh cũng không hy vọng Nolan nhìn thấy anh bộ dáng nhếch nhác, mặc dù hơn nửa năm này, anh đã nhìn đủ bộ dáng chính mình nhếch nhác, Nolan cũng quen Lục Trăn lạnh lùng, mặc dù anh ta đáp ứng chính mình sẽ một lần nữa đứng lên.
Nhưng mà, đồng thời tim của anh ta cũng bị lạnh như băng bọc vây nhiều lớp.
Nolan cũng không để ý, Lục Trăn trải qua một đại kiếp nạn khó như thế, nếu là một chút biến hóa cũng không có, vậy cũng không có khả năng, mặc kệ anh ta lại lạnh lùng đều tốt, ít nhất không bài xích chính mình làm bạn, anh có lòng tin, có thể tìm lại Lục Trăn quá khứ.
“Tiểu Trăn, hôm nay tôi nghỉ ngơi.” Nolan nói, thập phần kiên trì.
Lục Trăn đột nhiên có chút tức giận, trong lòng bực mình, đang muốn phát cáu, lại chạm đến con ngươi màu lam của Nolan, chói mắt như ánh mặt trời, trong mắt chỉ có cái bóng của anh, như thể toàn tâm toàn ý đối với người của anh, anh như thế nào dùng ngôn ngữ đi tổn thương?
Anh đột nhiên cảm thấy bi ai, anh có thể còn sống không có vài năm, anh nghĩ buông ra lòng dạ đi hưởng thụ Nolan yêu đều không làm được.
Ngày đó, anh nói với mình.
Nếu là anh là tín ngưỡng của Nolan, anh sẽ không để cho tín ngưỡng của Nolan sập, anh sẽ một lần nữa đứng lên.
Chính anh xây dựng bản kế hoạch rất tốt đẹp, thù này, anh nhất định sẽ báo, nếu là Nolan không thích, vì Nolan, anh có thể buông tha, chỉ cần những người đã tổn thương qua sinh mạng của anh, người khác anh liền bỏ qua.
Anh không muốn làm những chuyện Nolan không thích.
Anh nghĩ, chờ anh toàn bộ tốt, anh và Nolan cùng đi du ngoạn, sẽ làm những việc mà người yêu cùng nhau làm, bọn họ sẽ tạo thành một gia đình, sẽ nhận nuôi vài đứa nhỏ, con trai cũng tốt, con gái cũng tốt.
Bởi vì nhà có đứa nhỏ, mới là gia đình hoàn thiện.
Anh một chút cũng không để ý nhận nuôi đứa nhỏ.
Nhà ở của bọn họ nhất định phải ở ngoài thành phố, bọn nhỏ có thể cưỡi xe đạp chạy băng băng. Nếu là bọn họ có con trai, anh có thể đưa đứa bé đến Vương Bài tiếp thu huấn luyện, nếu là bọn chúng không thích, anh có thể dạy cho bọn chúng vài tài năng của anh.
Anh không để ý con của mình, làm họa sĩ, hoặc là bác sĩ, hoặc là nhân viên phục vụ, chỉ cần bọn chúng vui vẻ là được rồi.
Khi đó, anh còn không biết, chính mình sống không quá ba mươi tuổi.
Anh xây dựng gia đình tốt đẹp như vậy.
Về sau, Tiểu Tuyết tìm anh nói, nói thân thể của anh bị hoàn toàn vét sạch, cô ấy tạm thời không có biện pháp, nếu là mấy năm này cô ấy nghiên cứu không ra được thuốc tốt hơn, anh sống không quá ba mươi tuổi, đây là dự đoán lạc quan.
Nếu là virus chuyển biến xấu nghiêm trọng, có lẽ một năm hai năm đều không qua.
Một khắc kia, Lục Trăn rõ ràng cảm giác thế giới mà anh xây dựng trong nháy mắt sụp đổ.
Mọi người đều không còn tồn tại nữa.
Anh tinh tường như vậy cảm giác được, nguyên lai, anh đã không có gì cả, trừ một khối thân thể sứt mẻ.
Như vậy, anh còn có thể làm cho Nolan cái gì?
Anh không có biện pháp bồi Nolan đến già, không có biện pháp cho Nolan cuộc sống mong muốn.