Nhìn thấy cảnh tượng này, tôi đại khái hiểu cô ta định làm gì rồi.
Hôm qua Trì Hề không chào hỏi mà đã dẫn người đến tận cửa, còn quay video, livestream các kiểu. Nếu đổi lại là người khác, dưới áp lực của trận thế đó, dù có không muốn cũng phải nhận thân thích thôi.
Dù sao lợi ích của Tập đoàn Giang thị cũng được đặt lên hàng đầu, bất cứ chuyện gì bất lợi cho dư luận đều là có thể ém thì ém.
Chuyện có thể giải quyết riêng, không ai muốn phơi bày lên mặt bàn cả.
Trì Hề làm như vậy, chính là muốn đem chuyện giữa cô ta và nhà họ Giang công khai từ đầu, khiến nhà họ Giang không còn đường lui, buộc phải nhận cô ta.
Chỉ là rất không may, cô ta lại gặp phải mẹ kế kiểu cứng đầu như vậy.
Quả nhiên, hôm nay bà ta liền chơi một ván gậy ông đập lưng ông.
Tuyệt, thật sự là tuyệt!
Hơn nữa so với nhau thì trận thế hôm qua chẳng khác nào trò trẻ con...
Mẹ kế bắt đầu nức nở khóc lóc, còn đáng thương hơn cả Trì Hề hôm qua.
“Cô bé à, dì đến để xin lỗi cháu, hôm qua không nên đánh cháu, dì sai rồi, hu hu hu…”
Trì Hề ngỡ ngàng, tôi cũng ngỡ ngàng.
Bà ta lại đang diễn trò gì thế này?
Có điều tôi là ngạc nhiên, còn Trì Hề thì là mừng rỡ.
Cô ta tiến lên nắm lấy tay mẹ kế, còn không quên lườm tôi một cái đầy chán ghét.
Tôi biết điều lùi sang một bên, nhường hết sân khấu cho hai người họ diễn.
“Mẹ ơi, mẹ nói gì vậy! Mẹ là mẹ của con, dù mẹ có đánh con mười cái, trăm cái con cũng không giận đâu!”
“Chỉ là hôm qua mẹ đối xử với con như vậy, con thật sự rất đau lòng! Đêm qua con khóc cả đêm, nước mắt sắp cạn khô rồi…”
Mẹ kế không chút biểu cảm mà hất tay cô ta ra.
Sau đó lấy tay che miệng, khóc càng thảm hơn...
Dù tôi cảm giác bà ta đang cười trộm.
“Cô bé à, hôm nay dì đến chính là để nói cho cháu biết sự thật…”
Trì Hề đờ người ra, tôi cũng thấy khó hiểu.
Chẳng lẽ bà ta lương tâm trỗi dậy, định nói cho Trì Hề biết mẹ ruột cô ta là ai?
Sự thật chứng minh, tôi đã nghĩ nhiều rồi.
Mẹ kế vẫy tay với Trì Hề, như thể muốn nói bí mật gì đó, bảo cô ta ghé sát tai lại.
Trì Hề làm theo.
Sau đó tất cả chúng tôi nghe thấy một tiếng vang giòn --
“Bốp!”
Mẹ kế tát cho cô ta một cái như trời giáng, mọi người đều sững sờ.
“Lá gan to thật đấy! Lại dám dùng giấy xét nghiệm ADN giả để lừa chúng tôi!”
Trì Hề ôm mặt, mắt lập tức đỏ hoe.
“Không phải giả! Là thật mà! Tôi thật sự là con gái nhà họ Giang mà!”
Mẹ kế cười lạnh một tràng: “Con gái nhà họ Giang?”
“Hôm qua cô vừa đi, tôi liền gọi điện cho Giang Thiên Hoa, hỏi ông ấy có lén tôi sinh ra cô ở bên ngoài không, ông ấy rõ ràng nói với tôi là không có!”
“Tôi tin chồng tôi không lừa tôi, vậy chuyện này chỉ có một cách giải thích thôi! Giấy xét nghiệm ADN của cô là giả!”
Nghe bà ta nói vậy, Trì Hề sốt ruột, hai tay chắp trước ngực liên tục ra dấu.
“Không phải giả! Tôi thật sự là con gái của bố! Không thì gọi bố tới đây! Chúng ta lại làm một xét nghiệm ADN nữa! Đến lúc đó rõ ràng trắng đen luôn…”
Trì Hề ấp a ấp úng kể quá trình cô ta lấy tóc lão Giang đi xét nghiệm, nhưng không nói lấy tóc lão Giang từ đâu.
Mẹ kế cũng không hỏi, chỉ ngẩn người nghe cô ta nói, như thể cũng dần tin lời cô ta...
Trì Hề nói xong, mặt mẹ kế rơi hai hàng lệ.
“Nghe cô nói vậy, xem ra cô thật sự là con chồng tôi sinh với người đàn bà khác rồi…”
Chậc chậc chậc, thật là cao tay!
Lão Giang xưa nay không bao giờ tiết lộ tình hình trong nhà ra ngoài, cho nên ai ai cũng ngầm hiểu bà ta chính là vợ cả của lão Giang.
Mà bà ta lại khéo léo lợi dụng điểm này, lập tức biến Trì Hề vốn là con gái ruột của vợ cả thành con riêng của lão Giang ở ngoài.
Nhưng ai lại muốn thừa nhận mình là con riêng chứ? Nhất là kiểu người mạnh mẽ hiếu thắng như Trì Hề.
Dù cô ta đúng là con vợ cả sinh ra, mẹ tôi đã chết từ lâu rồi, cô ta cũng chẳng thể giải thích nổi nữa...
Cao tay, thật sự là cao tay!
"Không phải! Tôi không phải con riêng! Tôi là thiên kim tiểu thư chính hiệu của nhà họ Giang!"
Môi Trì Hề run rẩy, như thể bị uất ức ghê gớm lắm.
Mẹ kế cười khẩy: "Ồ? Vậy nói thế, cô là do tôi sinh ra à? Có sinh cô hay không, chẳng lẽ bản thân tôi không biết?"
Trì Hề cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ hung dữ.
"Dù sao tôi cũng là thiên kim tiểu thư nhà họ Giang, nếu bà nói bà không phải mẹ tôi, vậy chỉ có thể chứng tỏ bà không phải vợ cả của bố tôi! Chỉ là đàn bà dơ bẩn từ đâu chui ra thôi!”
"Giấy xét nghiệm ADN tôi cũng cho bà xem rồi, giờ bà cũng phải chứng minh cho tôi thấy quan hệ giữa bà và bố tôi!"
Phải nói Trì Hề quả thật thông minh, một phát liền chọt trúng điểm yếu của mẹ kế.
Chỉ là lần này, mẹ kế sắp lộ rồi...
Tôi bỗng thấy tim thắt lại, dù quan hệ giữa tôi và mẹ kế chẳng tốt đẹp gì, nhưng không hiểu sao vẫn thấy lo lắng.
Mẹ kế tháo kính râm xuống, nhìn Trì Hề chằm chằm.
"Nếu tôi không phải vợ cả của Giang Thiên Hoa, cô định thế nào?"
Từng nét trên mặt Trì Hề đều căng cứng, gắng gượng nặn ra vẻ mặt hung hăng.
"Tôi muốn quay về nhà họ Giang, đuổi bà đi, lấy lại tất cả những gì thuộc về tôi và mẹ tôi!"
Mẹ kế tiến lên hai bước, ép Trì Hề lùi liền mấy bước.
"Vậy nếu tôi là vợ cả, cô lại định thế nào?"
Trì Hề bặm môi, không nói lời nào nữa.
Mẹ kế đưa tay phải ra, tài xế lập tức đưa tới một chiếc túi Hermès.
Bà ta lấy từ trong túi ra một cuốn sổ đỏ nhỏ.
Tôi sững sờ --
Bà ta và lão Giang đã đăng ký kết hôn từ bao giờ vậy!
Bà ta mở trang bên trong, đưa cho đám phóng viên xem.
"Mời mọi người xem, ngày đăng ký là mùng 6 tháng 8 năm 2000, đúng vào lễ Thất Tịch, lúc đó Giang Thiên Hoa 25 tuổi, tôi 22 tuổi…”
"Không biết tính như vậy, tôi có được xem là vợ cả của Giang Thiên Hoa không?"
*
"Xin lỗi dì."
Vừa lên xe, tôi đã cúi đầu chào mẹ kế.
Mẹ kế lười biếng dựa vào lưng ghế, nhướn mày cười nhạt nhìn tôi.
"Trước đây không biết dì mới là vợ cả của lão Giang, lời nói có nhiều mạo phạm, mong dì thứ lỗi!"
Mẹ kế bĩu môi, không thèm để ý: "Xin lỗi mà có ích, vậy cần bồi thường làm gì?"
Bồi thường?
Tiền thì tôi không có, mạng cũng không cho đâu!
Đúng lúc này bạn thân gọi điện tới, tôi vội vàng bắt máy, coi như thoát thân.
"Mau lên diễn đàn trường xem đi, Ân Hạ lại đăng bài tự biên tự diễn rồi! Về cậu với Trì Hề đấy!"
Tôi mở diễn đàn trường, suýt nữa thì tối sầm mặt lại.
Trời ơi, có ai chịu quản nổi cái tên cuồng tự luyến này không!
Tôi chẳng còn mắt nào để đọc lại cái tiêu đề:
"Chấn động! Hôm nay tôi lại làm cùng một chuyện với hai người theo đuổi mình!"
Bài đăng là ẩn danh.
Nội dung kể rằng "tôi" hôm nay đã dành sự quan tâm chu đáo cho hai người theo đuổi đang bị dư luận vây quanh, khiến họ cảm nhận được sự ấm áp đến từ "tôi".
Cũng khiến họ hiểu rằng, "tôi" không phụ lòng họ thích "tôi"...
Đúng là muốn xỉu!
Hóa ra cái hành động tự dưng ôm tôi, quàng khăn Trì Hề tặng cậu ta đều là để thể hiện cậu ta không phụ lòng chúng tôi thích cậu ta à...
Mà tôi từ lúc nào đã trở thành người theo đuổi cậu ta rồi, cái người này sao có thể mở mắt nói dối trắng trợn vậy chứ!
Tôi thật sự cảm ơn à.
Dù bài đăng là ẩn danh, nhưng ai cũng nhìn ra, người đăng chính là Ân Hạ.
Bình luận phía dưới cũng toàn gắn tên cậu ta:
"Ân Hạ tuyệt nhất!"
"Trên thế giới có nhiều người hoàn hảo, nhưng Ân Hạ chỉ có một!"
"Ân Hạ như mặt trời chiếu rọi toàn bộ nữ sinh trường chúng ta!"
Xùy!
Thật xui xẻo!
Chiếu rọi mình má thôi má ơi, đừng lôi cả người khác vào có được không!