Trịnh Hưng luôn cảm thấy như mình sinh ra để làm thám tử vậy.
Ngay từ khi còn là học sinh tiểu học, đọc truyện tranh về Thần chết, hắn đã thể hiện tài năng của mình, mỗi lần đều có thể đi trước một bước tìm thấy hung thủ thực sự.
Sau khi tốt nghiệp trung học, hắn không thi vào đại học, mà dứt khoát chính thức trở thành thám tử.
Nhưng thực tế thường khó khăn hơn lý tưởng rất nhiều.
Ngành thám tử vốn dĩ đã suy thoái rồi, chưa kể lúc đó Trịnh Hưng vừa mới trưởng thành, có rất ít nhà tuyển dụng chịu tin tưởng khả năng của hắn.
Lăn lộn vài năm, đối với Trịnh Hưng mà nói cao không với tới thấp không bằng lòng, chút chí khí trong lòng hắn mấy năm nay cũng sớm đã bị mài mòn rồi.
Nhưng hắn vẫn thích nghề thám tử này, cho dù lý tưởng có bị tan vỡ, biết mình không thể trở thành đại thám tử, nhưng vẫn kiên trì, dựa vào nghề này để kiếm miếng cơm manh áo.
Giúp người tìm chó, mèo, phát hiện ngoại tình, bất kể là cái gì hắn cũng có thể làm được.
Cứ như vậy cũng đã qua năm sáu năm rồi, cũng miễn cưỡng sống sót được cho đến tận bây giờ.
Trịnh Hưng hiện tại chính là một tên côn đồ sống tạm bợ, mỗi ngày ngây ngốc, chỉ nghĩ làm sao có thể từ trong ví tiền của bà chủ lấy ra chút tiền, sự hăng hái lúc vừa mới thành thám tử kia, bây giờ một chút cũng không còn.
Sự kiên trì mà hắn đã cố gắng để khẳng định trong những năm đầu cũng đã tạo thành trò cười cho thiên hạ.
Cũng chính vì mất đi tinh thần đi truy cứu đến tận cùng sự việc, nên nhiệm vụ Dương Lâm giao cho hắn chỉ làm cho có lệ mà thôi.
Có thể lăn lộn thêm một ngày hắn sẽ lăn lộn thêm một ngày, về phần tương lai làm cái gì, sẽ như thế nào, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghĩ qua.
Cho đến khi Hồ Trân Trân cho hắn cơ hội này.
Đôi mắt đục ngầu của Trịnh Hưng sáng lên, thứ gọi là lý tưởng mà hắn đã biến mất từ lâu, một lần nữa sống lại trong lòng hắn.
Với số tiền 40.000 nhân dân tệ và một chiếc xe RV tất nhiên sẽ có sức hấp dẫn rất lớn đối với người nghe rồi.
Nhưng chỉ bản thân Trịnh Hưng mới biết rằng điều thực sự làm nhen nhóm tham vọng trong lòng của hắn chính là lời nói của Hồ Trân Trân.
"Đã đến lúc chứng minh khả năng thám tử của anh rồi."
Đúng vậy, đây chính là thời điểm để hắn chứng minh khả năng của mình.
Có một số cơ hội chỉ có một lần trong đời, mà bản thân Trịnh Hưng nhận thức được rất rõ điều đó, nên lần này hắn nhất định phải vươn tay ra nắm giữ, ngăn cơ hội này vượt ra khỏi lòng bàn tay.