Hắn nhảy ra khỏi chiếc RV.
"Xin hãy yên tâm, tôi hứa sẽ hoàn thành nhiệm vụ trước 10 giờ tối nay".
Hắn chạy vèo ra ngoài mà không hề quay đầu lại, tuy đã gần ba mươi tuổi rồi nhưng hôm nay hắn như lấy lại phong độ của tuổi mười tám vậy.
Trịnh Hưng từ nhỏ đã sống ở quận Tây Hoa này rồi, cho nên toàn bộ khu phố hắn đều quen thuộc, cho dù có ở trong ngõ nhỏ phức tạp đi chăng nữa, cũng sẽ không lạc đường.
Kỳ thực điều tra chuyện của Trần Khai không hề khó, chỉ cần có mối quan hệ là được.
Vừa hay, Trịnh Hưng ở dưới đáy của xã hội lại rất được hoan nghênh.
Nơi hắn chạy như bay để tới chính là tiệm rửa xe ở con phố bên cạnh.
"Siêu Tử, anh đang làm việc à?"
Hắn ở trước cửa lớn tiếng hỏi, ông chủ đang nằm bên trong đáp lại rồi bước ra: "Không!"
“Tìm anh có chút việc! Mau ra đây!”
Khi giọng nói Trịnh Hưng vang lên, người bên trong đã chậm rãi bước ra, "Aiyo, lâu rồi không gặp, gần đây cậu làm giàu ở đâu vậy."
Trịnh Hưng hắc hắc cười, nói: "Người anh em có thể phát tài được hay không, còn phải xem anh như thế nào, Siêu Tử, anh có phải tốt nghiệp tiểu học Tây Hoa hay không?”
Chuyện này liệu có liên quan gì tới anh ta không?
Siêu Tử gãi đầu, vội vàng đứng lên, thông báo trước: "Nói trước nhé, tôi còn phải trông cửa hàng nên không giúp được gì cho cậu đâu."
Trịnh Hưng xua tay, "Không cần anh giúp đỡ nhiều, không phải anh được xưng là vua giao thiệp sao? Giúp anh em chút việc đi, tìm người.”
Đây chỉ là vấn đề nói vài lời, Siêu Tử cũng không trốn tránh nữa, "Tìm ai?"
“Trần Khai, đang muốn tìm hiểu xem người này có phải là từng học ở tiểu học Tây Hoa hay không.”
"Ồ, cậu hỏi đúng người rồi đấy," Siêu Tử cười toe toét, "Không cần hỏi người khác, tôi biết anh ta, thời đó rất nổi tiếng."
Trần Khai là cái tên đơn giản, nhưng người trùng tên lại không có nhiều.
Ít nhất thì trong ấn tượng của Siêu Tử, ở trường tiểu học Tây Hoa chỉ có một người là có cái tên này.
"Khi còn nhỏ, trong trường có một nhóm rất oai phong, trực tiếp chiếm sân bóng đá, những đứa trẻ khác muốn đến chơi bóng đá đều phải tới gặp họ."
“Mà có chuyện gì sao? Cậu tìm anh ta làm gì?”
Siêu Tử hiếu kỳ hỏi một câu.
Trịnh Hưng nói thẳng: "Bà chủ yêu cầu, Trần Khai hiện tại cũng là một tinh anh, làm việc dưới trướng bà chủ của tôi.
"Bà chủ của cậu á?" Siêu Tử ngạc nhiên, "Cậu mà cũng có bà chủ à? Chẳng phải cậu chỉ là dựng một quán ven đường thôi sao?”
"Nếu hôm nay tôi điều tra rõ ràng, người anh em này của anh sẽ phát đạt đấy, hiểu không?" Trịnh Hưng vỗ vỗ ngực hắn, "Chuyện này rất quan trọng, tôi sẽ nói chuyện với anh sau, trước tiên anh phải nói cho tôi biết, tình hình gần đây của Trần Khai, anh biết được bao nhiêu?" "
“Tình hình gần đây……”
Dù sao cũng không quá quen thuộc, Siêu Tử cũng không biết nhiều về Trần Khai lắm.