Trưởng ban Mã chắc chắn rằng Hồ Trân Trân là một con cừu béo nên tiện thể muốn thu hoạch thêm lông.
“Có cơ hội nhất định sẽ đi,” Hồ Trân Trân cười nói, “Nhưng nếu là hôm nay thì đáng tiếc thật, tôi phải mau chóng đi tham gia cuộc đấu giá từ thiện để gây quỹ cho bảo tàng nên thực sự không có thời gian."
Đấu giá từ thiện gây quỹ cho bảo tàng?
Trưởng ban Mã vừa nghe vậy, hắn lập tức thay đổi suy nghĩ.
Đây là một điều tốt.
Bảo tàng ở thành phố S là một tòa nhà mang tính biểu tượng, kế hoạch cải tạo đã được trình lên từ 5 năm trước, sau một thời gian dài trì hoãn, cuối cùng nó đã được phê duyệt trong năm nay.
Nhưng chỉ đưa ra một nửa số lệ phí.
Nếu cuộc đấu giá từ thiện này có thể quyên góp được nửa số tiền còn lại cho bảo tàng thì việc cải tạo bảo tàng có thể bắt đầu trước mùa thu. Việc xây dựng có thể hoàn thành ngay trước khi đón đoàn khách du lịch mùa đông.
Nếu bảo tàng này được cải tạo và có nét đặc sắc thì việc thu hút được một lượng khách du lịch là điều hoàn toàn có thể, khi khách du lịch đến, nền kinh tế cũng sẽ được cải thiện.
Trưởng ban Mã vui mừng khôn xiết, nhưng trên mặt lại không có chút cảm xúc nào: "Vậy tôi sẽ không lãng phí thời gian của Hồ tổng nữa. Việc đấu giá từ thiện vẫn quan trọng hơn."
Hồ Trân Trân nghe được câu trả lời của hắn xong rồi đáp: "Tôi nghe nói sau khi bảo tàng sửa sang, quảng bá du lịch của thành phố S cũng sẽ được đổi mới theo, bên trong đều là những thông tin mới nhất."
"Đúng vậy." Trưởng ban Mã gật đầu, mơ hồ đoán được mục đích của Hồ Trân Trân.
Quả nhiên, Hồ Trân Trân lấy ra một tập tài liệu, đặt trước mặt hắn.
“Theo ý của trưởng ban Mã thì Lâu Đài Chó có thể được quảng bá như một công viên giải trí đặc biệt ở thành phố S hay không?”
Trưởng ban Mã nghe Hồ Trân Trân đang muốn thực hiện dự án thiên đường dành cho trẻ em thì theo bản năng muốn từ chối.
"Khách du lịch đa số là người lớn. Hồ Tổng lại muốn xây dựng một thiên đường dành cho trẻ em. Nếu quảng bá trong sổ tay du lịch thì không phù hợp lắm."
Hồ Trân Trân mở tài liệu cho hắn xem.
"Trưởng ban Mã đừng lo lắng, trước tiên chúng ta cứ xem xét một chút, rồi mới quyết định cũng chưa muộn."
"Lâu Đài Chó không phải là thiên đường dành cho trẻ em. Tôi gọi đó là thiên đường giữa cha mẹ và con cái. Nó mang đến cho trẻ em một sân chơi như trẻ thơ, và người lớn sẽ có một giấc mơ cổ tích."
Cô khẽ mỉm cười: "Giới trẻ ngày nay cũng có ước muốn được trở lại làm trẻ con. Mục tiêu của tôi là bảo vệ ước mơ của mọi người và biến chúng thành hiện thực."
"Nghe cũng rất hấp dẫn."