Trưởng ban Mã vẻ mặt nghiêm túc, xem xét tài liệu và suy nghĩ cẩn thận.
“Nhưng ngài có thể đảm bảo rằng dự án này sẽ hấp dẫn khách du lịch không?”
Điều này quả thực không có gì đảm bảo được, nhưng Hồ Trân Trân đã nghĩ ra biện pháp thuyết phục trưởng ban Mã.
"Nếu ngài và tôi đã không chắc chắn thì tại sao chúng ta không lập ra một bản thỏa thuận?"
Trưởng ban Mã rất có hứng thú với thỏa thuận này nói: “Vậy ngài nói xem chúng ta nên thỏa thuận cái gì nào.”
"Lâu Đài Chó vẫn chưa đăng ký Weibo. Nếu trong vòng một tuần, tôi có thể làm cho tài khoản Weibo của Lâu Đài Chó tăng lên 30.000 người theo dõi mà không cần mua người theo dõi hay mua hotsearch, chỉ dựa vào tuyên truyền phổ biến rộng rãi, điều đó liệu có thể chứng minh được ý nghĩa và giá trị của Lâu Đài Chó không?"
“Và nếu tôi làm được, ngài có thể thêm Lâu Đài Chó vào sổ tay du lịch mới nhất năm nay hay không?”
Để phát triển kinh tế, Thành phố S đã có nhiều nỗ lực về lĩnh vực du lịch trong hai năm qua.
Sổ tay du lịch chính là một cuốn sách hướng dẫn du lịch được chính phủ phát miễn phí cho khách du lịch, nếu có thể in hình Lâu Đài Chó trên đó thì nhất định sẽ thu hút được một lượng lớn khách du lịch đều đặn.
Đây là những gì Hồ Trân Trân nghĩ đến khi hết tiền.
Thêm Lâu Đài Chó vào sổ tay du lịch.
Việc này nói ra không khó, thực hiện cũng rất đơn giản, chỉ là đi tìm xưởng in để in lại là được.
Điều mà trưởng ban Mã lo lắng chính là liệu in thêm Lâu Đài Chó vào có làm mất ẩn tượng tốt đẹp với khách du lịch hay không.
Hắn đọc kỹ tài liệu ba lần sau đó mới đặt xuống.
“Được rồi, nếu trong vòng một tuần ngài có thể khiến trang chủ chính thức của Lâu Đài Chó có 30.000 người theo dõi mà không dùng tiền để mua, tôi hứa sẽ in Lâu Đài Chó trên sổ tay du lịch.
Hồ Trân Trân nghe được lời hứa của trưởng ban Mã cuối cùng cũng thả lỏng.
“Vậy thì quyết định thế nhé, trưởng ban Mã, trong vòng một tuần tôi sẽ cho ngài một câu trả lời thỏa đáng.”
Hồ Trân Trân rời đi, nhưng tài liệu vẫn nằm trong tay trưởng ban Mã.
Hắn nhấp một ngụm trà đã dần lạnh trong tách rồi ngồi một mình tại phòng họp một hồi lâu, cho đến khi cấp dưới gõ cửa phòng họp, trưởng ban Mã mới hồi thần lại sau khi ngồi ngẫm nghĩ mơ mang.
"Trưởng ban Mã, làm phiền rồi ạ, tôi đến dọn dẹp phòng."
“Ừ.” Trưởng ban Mã cầm lấy văn kiện đứng dậy, “Thị trưởng có ở đây không?”
"Vâng, thị trưởng có một cuộc họp lúc 3 giờ chiều nay."
"Được rồi, cậu dọn dẹp đi".
Sau khi nhận được câu trả lời, trưởng ban Mã sải bước ra khỏi phòng họp.