Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 251 - Chương 251 - Rung Chuyển

Chương 251 - Rung chuyển
Chương 251 - Rung chuyển

Có nhiều người đăng ký đến vậy sao?

Hồ Trân Trân thật sự không ngờ đến điều này.

Vào buổi tối hôm trước, cô chỉ thấy hơn hai mươi xe bán đồ ăn vặt ở đó mà thôi, thậm chí còn có vài người tỏ vẻ không muốn tham gia.

Theo dự đoán của Hồ Trân Trân thì có bao nhiêu người đó báo danh thôi là được rồi.

Nhưng sáng hôm nay số người đăng ký đã san bằng được tòa nhà luôn rồi sao?

Cô cảm thấy chuyện này có chút ly kỳ.

Căn phòng bị sụp nhưng may mắn thay không có ai bị thương cả, nghĩ kỹ lại thì sự việc này có chút kỳ lạ.

Hồ Trân Trân càng nghĩ càng thấy lạ nên nhờ Trần Khai đưa mình đến đó để tận mắt xem thử đã có chuyện gì xảy ra.

Khi đến hiện trường, Hồ Trân Trân không cần xuống xe cũng có thể thấy được tàn tích từ vụ đổ nát từ xa.

Lưu An đang cố gắng duy trì trật tự tại hiện trường, nên không chú ý xe của bà chủ đang đến gần.

Trần Khai muốn lên tiếng nhắc nhở nhưng bị Hồ Trân Trân ngăn lại.

"Không sao đâu, Lưu An đang bận, chúng ta không nên quấy rầy. Chúng ta đứng ở đây xem thôi."

Đột nhiên ánh mắt của Hồ Trân Trân dừng lại trên đống đổ nát trước mặt.

Bốn khối sắt to lớn thế kia lại sập rồi đè lên cái bàn ở trong phòng. Cũng may, cái bàn này lại khá chắc chắn nên mới có thể chịu được trọng lượng của bốn khối sắt này.

Còn bên kia Lưu An đang cho người đem đến một cái bàn khác đặt tại chỗ trống ở phía bên kia.

Hôm nay tòa nhà đã bắt đầu xây dựng lại, nên có rất nhiều công nhân ra vào, thỉnh thoảng họ còn tò mò ngó đầu vào bên trong để nhìn.

Lưu An dẫn một nhóm người đến một khu đất trống ở quảng trường thật sự rất dễ thấy.

Một hai trăm người chen chúc nhau, khó trách lại xảy ra sự cố nghiêm trọng như vậy.

Hồ Trần Trân ngồi trong xe, khoanh tay nhìn Trần Khai đi ra ngoài xem xét tình hình, còn cô thì lấy máy tính bảng mở ra xem camera giám sát.

Camera mới lắp tối qua, tuy nhiên vẫn chưa đầy đủ cho lắm, chỉ quay được phía góc bên trái của căn phòng bị những khối sắt đè lên, tuy chỉ có nhiêu đó thôi nhưng cũng đủ để Hồ Trân Trân hiểu được tình huống lúc đó.

Quả thực có quá nhiều người, nhưng Hồ Trân Trân chỉ cho một mình Lưu An đi.

Không có ai giúp đỡ để duy trì trật tự ở bên ngoài, nên tình huống rất hỗn loạn.

Còn Lưu An thì bị những người chủ quầy hàng vây quanh đến kín mít, nhìn từ cửa sổ cũng đã thấy chật kín người, ở cửa ra vào cũng không ngoại lệ, điều này khiến cho mọi người tò mò mà tiến về phía trước để xem thử.

Cứ thể lại luân phiên nhau có người đến người đi, nên căn phòng cũng lắc lư theo.

Mọi người đều đứng vào sát mép tường và cửa sổ, số lượng người thật sự rất nhiều, làm sao căn phòng nhỏ như thế kia có thể chịu được lượng lớn người như thế được chứ? Nhìn từ camera giám sát cũng nhận thấy rõ rệt ngôi nhà đang rung chuyển.

Bình Luận (0)
Comment