Con người luôn rất tự tin, đặc biệt là những người luôn phê phán chỉ trích người khác như Đồng Thụ.
Hắn lấy điện thoại ra rồi đi ra ngoài.
"Tiểu Bằng, mày kêu thêm vài người nữa cùng anh ra ngoài một chuyến."
"Không có gì, chỉ là giáo huấn một người ngoài không nên can thiệp vào việc riêng của nhà người khác thôi."
"Đúng vậy, tao sẽ đứng chờ mày ở đường Bắc chờ mày. Mày bỏ cái xe đó lại, tao sẽ cho mày một chiếc mới."
Đồng Thụ không biết địa chỉ nhà của Hồ Trân Trân nhưng có người biết.
Hắn gửi tin nhắn cho Ngô An, rồi nhanh chóng thông qua vòng bạn bè biết được vị trí của người quản gia Hồ Trân Trân, ở vùng Ngọa Sơn.
Nhắc đến Ngọa Sơn, Đồng Thụ có thể đoán ra được địa chỉ của Hồ Trân Trân.
Biệt thự Ngoạ Sơn.
Nơi đó có non xanh nước biếc phong cảnh hữu tình, phong thủy cũng rất tốt tốt, biệt thự đó được xây dựng riêng cho những kẻ có tiền. Khi khu biệt thự đó vừa mới xây xong, Đồng Thụ cũng muốn mua một căn, nhưng vì phân vân quá lâu giá biệt thự đã đẩy lên quá cao nên hắn đành rút lui.
Hơn phân nửa tài sản của hắn đều dùng để đầu tư vào bất động sản, nên Đồng Thụ đã từng suy nghĩ tới việc bán căn nhà mình đang ở để mua một căn.
Nhưng vợ của hắn ốm đau bệnh tật suốt ngày, chẳng bao lâu nữa phải chuẩn bị tang sự. Nếu chuyển đến sống một nơi xa hoa như vậy, hình như có chút đen đủi.
Trong lòng Đồng Thụ tự thuyết phục chính bản thân mình, hắn ngẩng đầu lên, ưỡn ngực bước ra khỏi trung tâm mua sắm.
Không ngờ từ phía sau xuất hiện một vị tiểu thư.
"Không có tiền mua thì đừng vào đây, còn kiêu ngạo chỉ tay vào biệt thự của chúng ta nữa chứ, người từ đâu ra vậy?"
Biết Hồ Trân Trân ở khu biệt thự Ngọa Sơn, trong lòng Đồng Thụ liền nảy ra một ý, hắn muốn cho cô nếm mùi một chút.
Nhưng mà khu biệt thự cao cấp này có hệ thống bảo an vô cùng chặt chẽ, hắn muốn làm gì cũng không hề dễ dàng, nếu cứ một mình chờ đợi Hồ Trân Trân ra ngoài như vậy thì không biết đến bao giờ.
Trong chốc lát, Đồng Thụ liền nảy ra một ý.
Nếu không tìm được cô thì tìm đến những sản nghiệp trong tay cô.
Đồng Thụ đem chủ ý của mình lên Lâu Đài Chó.
*
Hồ Trần Trần vừa đưa mẹ con Đồng Soái vào một khu nhà ở đường Hà Đông xong, thì thấy vẻ mặt Trần Khai rất nghiêm túc nói cô phải rời đi ngay.
"Chuyện gì vậy?"
"Bà chủ, Đồng Thụ đã được cảnh sát thả ra ngoài, hắn đã mang người đến Lâu Đài Chó."
Hồ Trân Trân dùng ngón chân cũng có thể biết được hắn không hề có ý tốt.
"Bên Lâu Đài Chó có sao không?"
"Ngài cứ yên tâm, sự việc đã được giải quyết. Số lượng khách ngày một gia tăng, nên Cao tổng rất vui mừng. Hôm nay vừa vặn đúng lúc Cao tổng đi thị sát, Đồng Thụ còn chưa kịp ra tay thì đã bị người của Cao tổng phát hiện rồi."