Nói chính xác hơn, ngay lúc người của Đồng Thụ chuẩn bị ra tay, thì họ đã bị người của Cao tổng bắt lại.
Chỉ có hai ba khách du lịch gần đó thấy được nên có chút sợ hãi.
Vì thế Cao tổng đã trả tiền vé vào cổng thay họ, làm họ rất vui.
Trần Khai nói tiếp: "Cao tổng gọi điện tới, ý hỏi ngài một chút, nên xử lí những người đó như thế nào? Muốn báo cảnh sát…hay là để người của mình xử lí."
Hồ Trân Trân mím môi, để lộ thái đội khó chịu: "Đương nhiên là báo cảnh sát rồi, nói với Cao tổng, ngàn vạn lần cũng không được đồng ý giảng hoà với hắn."
Người này đã không đụng đến cô thì thôi.
Nếu một khi đã khiến Hồ Trân Trân khó chịu, cô sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn nữa đâu.
Cô là người thù dai, một khi có người muốn ngáng chân cô thì cô sẽ không buông tha cho người đó.
"Nghe nói hắn ta kiếm tiền bằng cách mở một trang trại chăn nuôi?"
Trần Khải nhanh chóng tìm kiếm thông tin trên điện thoại, cho cô một câu trả lời khẳng định: "Đúng vậy thưa ngài, bắt đầu từ một trang trại gà, sau đó phát triển thành nhà máy chế biến thịt gà, rồi lại trở thành nhà máy sản xuất gà. Hiện nay đã trở thành nhà máy sản xuất thịt. "
Nếu muốn đánh rắn thì phải đánh bảy tấc.
* Tục ngữ Trung Quốc có câu: “đánh rắn đánh bảy tấc”, tuy nhiên cũng có người nói: “đánh rắn đánh ba tấc”. Cho dù cách nói khác nhau, nhưng ở đây lại có một điểm chung là đánh rắn phải đánh đúng chỗ cho chết mới thôi.
* Tục ngữ Trung Quốc có câu: “đánh rắn đánh bảy tấc”, tuy nhiên cũng có người nói: “đánh rắn đánh ba tấc”. Cho dù cách nói khác nhau, nhưng ở đây lại có một điểm chung là đánh rắn phải đánh đúng chỗ cho chết mới thôi.
Hồ Trân Trân đổi chủ đề, hỏi: "Bên Phương Bình chuẩn bị như thế nào rồi?"
"Giám đốc Phương đã chuẩn bị tất cả mọi thứ sẵn sàng rồi. Lô gia súc, lợn đầu tiên đã được giết mổ và gia công xong hiện tại đang liên hệ với bên đơn vị vận chuyển. Vài ngày nữa sẽ có mặt tại các siêu thị lớn”.
"Thật đúng lúc."
Hồ Trân Trân nhẹ nhàng nói: "Nói với Phương Bình, cơ hội của cô ấy đã đến."
"Tôi mong nhân lúc Thực Phẩm Đồng Thụ đóng cửa thì thực phẩm của Bách Hoa sẽ chiếm thị trường của họ ngay lập tức."
Đồng Thụ cảm thấy bản thân hắn như là một nhân vật phản diện.
Không chỉ chuyện gia đình gặp phiền toái, ngay cả sự nghiệp cũng xảy ra vấn đề.
Hắn ta bị người khác bắt gặp khi đang tính phá hoại một công viên giải trí, rồi họ bắt hắn đến đồn cảnh sát và nói rằng không muốn hoà giải với hắn.
Cho dù Đồng Thụ có chịu bỏ tiền ra bồi thường mọi thiệt hại, thì vẫn không có cách nào giải quyết được chuyện này.
Tuy chỉ mới mấy ngày trôi qua, nhưng hắn đã bị bắt giam hai lần, đây là một sỉ nhục lớn đối với Đồng Thụ.
Sau 25 tuổi, đây là lần đầu tiên hắn phải chịu nhục nhã như thế này.
Khi bị bắt giam lần thứ hai, thời gian hắn bị giam ở đây tăng lên ba ngày.