Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 300 - Chương 300 - Tôi Có Tiền

Chương 300 - Tôi có tiền
Chương 300 - Tôi có tiền

Ở trong lòng Giang Thầm, những phố ăn vặt khác cũng ngon, nhưng phố ăn vặt do mẹ tổ chức vẫn ngon hơn.

Nếu có thể, cậu cũng muốn cùng mẹ đi xem "Lễ hội ăn vặt" này tuyệt vời như thế nào.

Thật ra Đồng Soái cũng không biết, nhưng vẫn vỗ ngực cam đoan với Giang Thầm: "Cậu cứ yên tâm, chắc chắn tôi sẽ tìm được."

Cũng may Đồng Soái có mang theo điện thoại nên có thể dùng bản đồ trên điện thoại để tìm đường, nếu không cậu bé cũng không dám dẫn Giang Thầm đi đâu.

Khi thành công tìm được con hẻm này, cậu bé thở phào nhẹ nhõm.

"Đã nói rồi mà, tôi đã nói là sẽ tìm ra nó!"

Ánh mắt Giang Thầm long lanh, mê mẩn nhìn các loại đồ ăn vặt, thuận miệng trả lời: "Tuyệt vời! Anh giỏi quá!"

Đồng Soái cực kỳ thích lời khen này.

"Này nói cho tôi biết đi, cậu muốn ăn món gì? Tôi nói cho cậu biết, tôi biết một quán ăn rất ngon lát nữa sẽ dẫn cậu đi, hôm nay tôi sẽ bao cậu ăn một bữa thật ngon."

Đồng Soái còn cố ý lấy tiền tiêu vặt trong túi ra: "Nhìn tờ tiền màu đỏ này đi, đủ để chúng ta ăn một bữa."

Giang Thầm còn nghĩ Đồng Soái đang lo lắng không đủ tiền ăn, liền mở kéo khoá cặp sách, lấy ví đựng tiền bên trong ra.

"Không sao đâu, anh đừng lo ăn không đủ no, tôi có tiền!"

Giang Thầm mở ví đựng tiền căng phồng ra, số tiền bên trong lập tức hiện ra, có thể thấy được cậu đã tiết kiệm rất nhiều.

Đồng Soái nhìn cậu.

"Không phải chứ, chúng ta ăn ở quầy hàng nhỏ thôi mà, sao cậu mang nhiều tiền như thế?"

Vẻ mặt của Giang Thầm rất vô tội: "Tôi chỉ mang tất cả số tiền tiêu vặt của mình theo thôi mà."

Ngày thường cậu cũng không tiêu gì nhiều, Hồ Trân Trân cho cậu tiền tiêu vặt cậu cũng bỏ vào trong heo đất tiết kiệm của mình, con heo đó đã chật cứng rồi. Sau đó cậu liền giao heo đất tiết kiệm cho chú Trần Khai, để chú ấy gửi vào tài khoản ngân hàng của cậu.

Tất cả mọi lợi nhuận Hồ Trân Trân thu được từ việc cung cấp sữa bò cho trường học cô đều cho cậu cả.

Tiền nhiều đến mức cao hơn cả đầu cậu, mỗi tháng lấy một ít cũng đủ dùng.

Mỗi lần có hơn một nghìn người, tổng cộng lại cũng rất nhiều, khiến Giang Thầm rất bận bịu.

Mỗi lần đến lấy tiền, cậu luôn ngồi cạnh Trần Khai, dùng bút chì đối chiếu danh sách, giúp Trần Khai kiểm tra đối chiếu sổ sách .

Tuy rằng mỗi tháng chỉ thu tiền hai lần, nhưng Giang Thầm nhớ rất rõ.

Hôm nay ra ngoài chơi, Giang Thầm đã lấy hết tiền trong heo đất của mình bỏ vào ví đựng tiền.

Trước đây cậu chưa bao giờ đến quầy ăn vặt mua đồ ăn, cũng không biết giá cả như thế nào nên có chút lo lắng, để bản thân bớt lo lắng thì cậu đành mang theo hết tiền luôn.

Đồng Soái không hiểu điều này, mà chỉ nhìn chằm chằm số tiền trước mặt mình rồi cảm thán: "Cậu giàu quá!"

Cậu bé chưa từng nói lời này với Giang Thầm bao giờ.

Bình Luận (0)
Comment