Câu nói lời này làm cho Giang Thầm không biết trả lời như thế nào nên cậu chỉ "Ồ" một cái rồi đổi chủ đề.
"Chúng ta bắt đầu từ đâu đây?"
Giang Thầm chỉ mới ăn qua mì xào và lạp xưởng chiên. Lúc này mũi cậu ngửi được rất nhiều hương thơm khác nhau, nếu bắt cậu phải chọn, cậu thật sự không biết nên chọn cái nào.
Cũng may, Đồng Soái là người biết sắp xếp mọi việc.
"Thời tiết nóng quá, chúng ta đi mua kem trước đi, tôi nghĩ nhất định sẽ rất ngon!"
Nhân viên ở cổng không có nhiều, nhưng vì là học sinh tiểu học nên được đối xử đặc biệt hơn, họ phát cho hai đứa trẻ hai phiếu giảm giá rồi kiên nhẫn giải thích cho hai người các cậu hiểu.
Giang Thầm đứng đó lắng nghe, nhưng cũng không quên lời mẹ nói.
"Mọi người đã vất vả rồi, cháu cảm ơn mọi người."
Sau đó cậu mới quay người rời đi.
Đồng Soái đi trước cậu vài bước rồi chạy đến quầy hàng gần đó: "Cho cháu hai cây kem, một sô cô la hương thảo, này Giang Thầm cậu muốn ăn vị gì?"
"Vị dâu tây!"
Giang Thầm tiếp tục đi tìm những món ăn khác.
Mỗi cây kem của cửa hàng này có thể chọn hai vị kem khác nhau, nhưng vì Giang Thầm thích vị dâu nhất nên cậu chọn cả hai viên đều là vị dâu luôn.
Hai đứa trẻ vừa đi vừa ăn, không để ý đến chuyện gì đang xảy ra phía sau.
Ở trước cổng có hai anh trai soát vé đang bất ngờ vì sự xuất hiện của hai em học sinh tiểu học dễ thương này, xém chút nữa đã quên mất nhiệm vụ của mình.
"Đây là phiếu của hai em, sau khi vào trải nghiệm hai em hãy viết ra quầy hàng mình thích nhất và quầy hàng mình ghét nhất, sau đó bỏ vào hòm phiếu gần nhất, được chứ!"
Hứa Gia Nghĩa nhận lấy: "Cám ơn anh."
Hai người đã phân công rất rõ ràng, nếu Hứa Gia Nghĩa không thể để ý được hai người kia, thì Vương Hạo phải theo dõi Giang Thầm.
Hình như Hứa Gia Nghĩa lo lắng hơi quá rồi, cậu bé thấy hai người kia đang vui vẻ ăn kem rất ngon đấy chứ.
Giang Thầm đang ăn thử bánh và gà ở trong tay, không thể uống được nước dưa hấu nữa, nên cậu đi bộ từ từ cho dễ tiêu hoá.
Suốt đường đi cậu không quay đầu lại nên đương nhiên cậu sẽ không để ý rằng cậu vừa mới rời đi thì có hai bóng dáng thấp bé cũng đến quầy hàng đó và mua món tương tự.
Giang Thầm và Đồng Soái ở phía trước ăn đến no căng bụng.
Hứa Gia Nghĩa và Vương Hạo đi ở phía sau cũng ăn đến no căng bụng.
Bốn người bước đi chậm rãi, sau khi ăn xong cũng bớt cảnh giác hơn, trong vô thức Hứa Gia Nghĩa và Vương Hạo đang đi đến gần Giang Thầm.
"Này! Hứa Gia Nghĩa!"
Nghe được giọng nói hưng phấn của Giang Thầm, Hứa Gia Nghĩa mới hồi thần lại, lúc này cậu bé mới ý thức được mình đã bị phát hiện.