Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 332 - Chương 332 - Kết Quả Thất Vọng

Chương 332 - Kết quả thất vọng
Chương 332 - Kết quả thất vọng

Cô ta đã hại anh ta chật vật như thế này rồi, thì Trương Trường Lộ cũng muốn nhìn xem cô xử lý tình huống này như thế nào.

“Đánh nhau rồi lấy tiền lẹ đi, tiền đang nằm trên mặt đất kia kìa.”

Trương Trường Lộ nhìn chằm chằm vào phía bên kia, trong miệng cứ liên tục lẩm bẩm những lời này.

Nhưng kết quả lại làm anh ta thất vọng.

Đám người này tay cầm quần áo của đám côn đồ , nhưng lại xếp hàng rất lịch sự và ngay ngắn.

Thậm chí họ còn nhường đường cho những người khác dễ dàng đi ra.

Chuyện này khiến Trương Trường Lộ không thể tin được, mà ngay cả người đang đứng phát tiền ở phía trước như Lưu An cũng không thể tin vào những điều mình nhìn thấy.

Từ khi nào mà đám người này có ý thức như vậy chứ?

Một vali tiền như vậy có đến 3 triệu tệ, có nhiều tiền ở đây như vậy làm nguyên một đám người ở đây có chút sợ hãi, ngay cả một cử động nhỏ họ cũng rất cẩn thận!

Chỉ có Hồ Trân Trân đứng giữa đám đông thì mới biết được toàn bộ mọi chuyện.

Cô cầm bút, mỗi người đến đây đều phải nói cho cô biết họ đã lấy được quần áo của ai, rồi ném quần áo vào thùng giấy bên cạnh.

Mỗi người đến trước mặt cô, đều phải thể hiện ra hết những mặt tốt nhất của mình

Hồ Trân Trân được xem là chủ sỡ hữu của nơi này, nên đối với nhóm người này cô cũng có một số ảnh hưởng nhất định.

Bây giờ cô mới biết điều này đấy.

Thân phận chủ sở hữu của nơi này cũng được quá đi chứ.

Những người này rất biết ơn Hồ Trân Trân nên theo bản năng họ cũng rất tin tưởng vào những gì cô nói, và hơn nữa họ cũng rất tôn trọng cô.

Chỉ mới ở đây vài giờ, nhưng ngay cả những người không có quần áo để đổi, thì họ cũng không gây hỗn loạn ở đây.

Hồ Trân Trân chỉ cần mỉm cười rồi hỏi một câu: “Hãy nói cho tôi biết quần áo này lấy được từ ai?” Thì liền có thể giải quyết được tình hình ở đây.

Trương Trường Lộ đứng từ xa nhìn một màn này, mặt anh ta dần dần đen lại.

Đám người này bị sao vậy chứ, thấy tiền trên mặt đất mà không tranh giành nhau sao?

Anh ta nghiến răng nghiến lợi, trong lòng rất giận dữ.

Không ít anh em đi theo anh ta đều đã trốn vào trong xe rồi.

Chỉ có tên đàn em nhỏ tuổi nhất là vẫn còn đứng bên cạnh anh ta.

“Anh Trương, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

“Làm sao bây giờ? Anh Trương.”

Mặt mũi của anh ta cũng đã bị ném cho chó ăn hết rồi, nên Trương Trường Lộ cũng chẳng muốn nói chuyện lịch sự với người khác nữa.

“Đi thôi, chúng ta qua kia đứng chờ cô ta phát tiền xong rồi lại tính kế tiếp?”

Bình Luận (0)
Comment