Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 429 - Chương 429 - Tri Âm

Chương 429 - Tri âm
Chương 429 - Tri âm

Trong lúc nhất thời, hắn ta nhìn chằm chằm Hồ Trân Trân, trong lòng nổi lên những đợt sóng ngầm.

Thiên lý mã ngộ bá nhạc, bá nha ngộ tri âm* cũng chỉ như vậy.

*Thiên lý mã là một giống ngựa quý hiếm, được biết đến vì khả năng chạy hàng nghìn dặm mỗi ngày. Theo truyền thuyết, Bá Nhạc là một người có tài xem tướng ngựa, đã giúp phát hiện ra một con thiên lý mã bị bắt kéo xe muối lên núi Thái Hàng. Con ngựa này đã phản ứng rất tích cực với Bá Nhạc, vì ông là người hiểu và thông cảm với tình cảnh của nó. Ý của Lôi Đào là hắn đã gặp được tri kỷ, hiểu lòng mình muốn gì.

*Thiên lý mã là một giống ngựa quý hiếm, được biết đến vì khả năng chạy hàng nghìn dặm mỗi ngày. Theo truyền thuyết, Bá Nhạc là một người có tài xem tướng ngựa, đã giúp phát hiện ra một con thiên lý mã bị bắt kéo xe muối lên núi Thái Hàng. Con ngựa này đã phản ứng rất tích cực với Bá Nhạc, vì ông là người hiểu và thông cảm với tình cảnh của nó. Ý của Lôi Đào là hắn đã gặp được tri kỷ, hiểu lòng mình muốn gì.

Lôi Đào kích động nên có chút lớn tiếng: “Hồ tổng, cô thật sự muốn vậy sao?”

“Đương nhiên.” Hồ Trân Trân mỉm cười gật đầu đồng ý.

“Biên kịch tốt và đạo diễn tài năng chính là bước đầu tiên tạo nên một bộ phim hay, nếu tìm được những diễn viên chuyên nghiệp kính nghiệp tâm huyết với nghề nữa thì càng tốt, có như vậy thì mới tạo ra một tác phẩm hay được.”

“Tôi không muốn sản xuất ra những bộ phim mì ăn liền đâu, một khi Ảnh Thị Giang Hồ bắt tay vào sản xuất một bộ phim nào đó thì bộ phim đó chắc chắn phải là siêu phẩm.”

Rất ít người có thể nói ra được những điều này.

Hiện tại xã hội này đều theo đuổi tiền tài và danh vọng, gặp được nhà đầu tư nguyện ý chú ý đến kịch bản thì đã tốt lắm rồi.

Có mấy nhà đầu tư đầu tư vào đoàn làm phim mấy chục triệu tệ, nhưng cũng chỉ vì muốn mời được những minh tinh đang nổi, chứ chẳng thèm quan tâm đến cảm nhận của đạo diễn và biên kịch.

Tóm lại họ muốn minh tinh họ mời phải là nổi bật nhất.

Cho dù chỉ là một vai phụ thì việc thêm đất diễn cũng phụ thuộc vào nhà đầu tư, có khi đất diễn còn nhiều hơn nữ chính ấy chứ.

Khi viết xong một tập kịch bản nộp lên thì cốt truyện cũng bị cắt xén phá nát hết, logic trong cốt truyện cũng không còn, nên bị đánh giá kém cũng chả oan gì.

Lôi Đào thật sự rất xem thường loại hành vi hạ thấp thị giác của người xem như vậy.

Nhưng tình hình hiện tại trong vòng giải trí chính là như vậy, muốn nhà đầu tư đổ nhiều vốn vào, thì biên kịch và đạo diễn phải hạ mình với họ.

Nếu diễn viên chăm chỉ chuyên nghiệp thì càng tốt, nhưng nếu gặp những diễn viên luôn phải nhờ đến sự trợ giúp của người khác để tỏa sáng thì bộ phim đó cũng vô phương cứu chữa..

Lôi Đào đã thấy rất nhiều chuyện này rồi, nên mới không muốn người khác đụng chạm vào kịch bản của mình.

Khi nghe Hồ Trân Trân nói vậy thì hắn ta rất cảm động.

“Đúng vậy, phải làm ra một tác phẩm kinh điển!”

Cảm xúc của hắn ta có chút kích động nên nói có hơi lớn tiếng, Hồ Trân Trân nghe xong cũng có chút hoảng sợ.

Trần Khai đứng phía sau cũng có chút bất ngờ, vỗ vai Lôi Đào nhắc nhở hắn ta một câu: “Biên kịch Lôi xin hãy nhỏ tiếng một chút.”

Bình Luận (0)
Comment