Lần này không biết anh ta lại nảy ra ý tưởng tuyệt vời gì nữa đây.
Hồ Trân Trân chỉ xem việc nghe mấy kế hoạch này của anh ta như một thú vui hằng ngày, cô vừa ăn trái cây vừa nói vài tiếng “Ừm”.
“Hồ tổng, hiện tại tôi đã hiểu một điều rằng giới giải trí vẫn là nơi dễ kiếm tiền nhất.”
Khi Hồ Trân Trân nghe được điều này liền cau mày.
Căn bản cô không hiểu được ý của anh ta cho lắm.
“Ý của Phùng đổng là sao?”
“Ngay cả người như Trần Chi mà còn có thể thành công trong giới giải trí nên tôi nghĩ việc này chẳng phức tạp như mọi người nói đâu, Hồ tổng hay là chúng ta hợp tác với nhau đi, cô dẫn dắt tôi cùng nhau đầu tư mấy chương trình giải trí, Phùng Dương tôi sẽ ghi nhớ công ơn này của cô trọn đời với tư cách là người dẫn dắt tôi bước vào vòng này.”
Được lần này là muốn tham gia vào giới giải trí sao.
Hai người không được xem là bạn bè thân thiết, nên khi Phùng Dương nói điều này vẫn có chút khách khí.
“Phùng đổng, thứ lỗi cho tôi nói thẳng rằng chuyện trong giới giải trí không đơn giản như anh nghĩ đâu.”
Mới vừa nghe được lời nhắc nhở này, Phùng Dương không muốn chờ thêm nữa.
“Ngài cứ yên tâm Hồ tổng tôi đã tìm hiểu qua rồi, những thứ khác tôi sẽ không đụng đến đâu chỉ đầu tư vào mấy chương trình giải trí mà thôi, bởi vì nó dễ dàng thành công nhất, hay chúng ta hợp tác làm một chương trình giải trí thì sao.”
Hồ Trân Trân im lặng để chuẩn bị lắng nghe anh ta nói như thế nào.
“Những thứ khác quá phức tạp nên thứ tôi nhìn trúng chính là chương trình giải trí, chúng ta hãy làm chương trình giải trí về cuộc sống thường ngày đi!”
Những gì Phùng Dương nói rõ ràng, chắc anh ta đã chuẩn bị qua trước khi nói với cô rồi.
“Vừa hay trong lúc độ nổi tiếng của Đồ Long đang lên cao, các diễn viên trong công ty cô cũng chưa tham gia quá nhiều chương trình giải trí nên chưa được công chúng nhớ mặt nhiều, sao chúng ta không nhân cơ hội này làm một chương trình tạp kỹ nhóm luôn đi.”
Khá lắm, đây là muốn nhắm vào mấy bộ phim truyền hình của Ảnh Thị Giang Hồ đây mà.
Lúc này Hồ Trân Trân mới hiểu được ý đồ thật sự của anh ta: “Phùng đổng quá tin tưởng vào tôi rồi, tôi e rằng với nguồn nhân lực ít ỏi của tôi thì không hỗ trợ được một chương trình giải trí đâu.”
“Hồ tổng hiện nay mấy chương trình giải trí chậm đang rất nổi tiếng đấy, cô tin tôi đi nếu chúng ta đầu tư vào mấy dự án này thì sẽ thành công lớn luôn đấy.”
Hồ Trân Trân bị sự quyết đoán như đinh sắt của anh ta chọc cười.
Cô hỏi thêm một câu: “Phùng đổng nếu chương trình giải trí này dùng nghệ sĩ của công ty tôi thì tôi tự đầu tư là được rồi tại sao phải dẫn anh theo cơ chứ.”
Đúng vậy, Hồ Trân Trân hoàn toàn có khả năng tự mình đầu tư mà!