Album mới của Hứa Kiệt được Âm Lạp sắp xếp phát hành vào ngày 30.
Hôm qua tin tức này đã leo lên hot search nhờ vào sự nỗ lực của fans, nên tin tức này đã lọt vào thứ hạng số mười của bảng hotsearch.
Không phải là bọn họ không muốn thứ hạng tăng lên, mà là do chất lượng của album kém hơn một chút so với lúc trước.
Duyên khán giả của Hứa Kiệt rất tốt, anh ta vừa ra album thì đã có rất nhiều người nghe, nhưng lúc này đánh giá đã không còn tốt như trước nữa.
[Đây đúng là album mới của Hứa Kiệt sao? Uổng công tôi chờ đợi ba năm.]
[Công ty Âm Lạp mấy người có thể nghiêm túc hơn một chút được không! Các ngươi tính tuyên truyền cho có thôi hả? Đến lời bài hát viết cũng không xong.]
[Hứa Kiệt rất có tài năng mà, bài hát người tình hoa hồng khá dễ nghe.]
Đánh giá của album lần này đã chia ra làm hai thái cực khác nhau, nên công tác tuyên truyền mà Âm Lạp đã chuẩn bị diễn ra không mấy thuận lợi.
Nhưng nhờ vào độ nổi tiếng của Hứa Kiệt nhiều năm qua, tạm thời anh ta cũng khá nổi bật nên tên của anh ta còn nằm chễm chệ trên hotsearch.
Trong văn phòng của Trần Chi cô ta đang ngồi nghe cấp dưới báo cáo.
Chờ sau khi cấp dưới báo cáo số liệu xong, cô ta mới hỏi vào vấn đề chính.
“Cái người được Giang Hồ Tiền Tuyến cho ra mắt đầu tiên, tên là gì Tô gì nhỉ, thành tích của cậu ta như thế nào?”
Hai ngày trước cấp dưới đến báo cáo đã được cô ta nhắc nhở kĩ càng phải ghi chú lại số liệu thành tích của Giang Hồ Tiền Tuyến, nên đã sớm có sự chuẩn bị từ trước.
Cấp dưới mở tập tài liệu khác trong tay ra nhìn về phía Trần Chi báo cáo.
“Hiện tại số lượt nghe trên nền tảng âm nhạc trực tuyến đã vượt qua 300 nghìn lượt, lượt xem trên các nền tảng video của cậu ca sĩ mới này không tồi chút nào, nhưng số lượt xem cũng không rõ ràng lắm, theo ước tính thì thấp hơn 1 triệu.”
Trần Chi nhíu mày có chút không vui.
“Sắp xếp các account marketing bắt đầu cắt nối biên tập và dựng một số video ngắn cho ca khúc mới của Hứa Kiệt, sau đó mua một đám thuỷ quân xấu để điều khiển dư luận ở dưới phần bình luận.”
“Là muốn hướng hết sự chú ý về phía người mới của Giang Hồ Tiền Tuyến sao?”
Trần Chi có chút không kiên nhẫn liếc nhìn cậu nhân viên một cái: “Đúng vậy, nhớ rõ phải gây ra được mâu thuẫn để fans của Hứa Kiệt tràn qua công kích cậu ta cho tôi.”
Sau khi cấp dưới nhận lệnh của cô ta xong thì rời khỏi văn phòng.
Khi vừa quay lại văn phòng của bộ phận truyền thông và tuyên truyền, các đồng nghiệp gấp đến mức chớ không nổi nửa mà vây quanh anh ta: “Thế nào? Trần tổng nói như thế nào?”
“Còn có thể nói như thế nào, đương nhiên là không hài lòng rồi.”
Cấp dưới đi đưa văn kiện xong thì quay trở lại chỗ ngồi của mình, thở dài: “Mua thuỷ quân đi Trần tổng đã nói muốn làm cho bọn họ khơi mào mâu thuẫn giữa fans của Hứa Kiệt và fans của Tô Triệu.”