Chu tổng mở điện thoại ra nhìn có hơi muộn một chút nhưng khi nhìn thấy tin tức này ông ta trở nên rất vui vẻ.
“Hiện tại tôi sẽ đi tìm người hỏi phương thức liên hệ của Hồ tổng ngay lập tức, cũng không biết bộ điện ảnh này đầu tư bao nhiêu, bây giờ đầu tư thì có quá muộn hay không nữa?”
Với chuyện này thì ông ta không thể lưỡng lự được nữa.
Với sự nổi tiếng và tài năng bây giờ của Hồ Trân Trân mà nói chắc chắn sẽ có không ít người ở phía sau muốn hợp tác với cô.
Huống chi Hồ Trân Trân là người có tiền như vậy chắc chắn sẽ tự bỏ tiền ra để đầu tư bộ điện ảnh này, dù sao bộ phim Đồ Long lúc trước cũng không có đi tìm nhà đầu tư ở bên ngoài.
Cũng thật may những người tham gia vào cuộc hội nghị lần đó hơn phân nửa đều có kết bạn Wechat với Hồ Trân Trân.
Trong đó có một người quen của Chu tổng nên người đó đã đưa Wechat của Hồ Trân Trân cho Chu tổng, để ông ta tự mình thêm bạn xem sao.
Ở bên này Chu tổng đã lấy hết can đảm để gửi những tin nhắn đầu tiên xin kết bạn.
Ngày thường đều có rất nhiều người chủ động thêm ông ta nên đã lâu rồi ông ta không chủ động thêm người khác, nên trong lúc nhất thời ông ta không biết nên mở lời như thế nào.
Đang do dự thì nghe tài xế “A” một tiếng.
“Chu tổng! Ngài mau xem hot search đi, bọn họ đều nói ít nhất Hồ tổng sẽ đầu tư mười triệu tệ cho bộ điện ảnh này đấy!”
Bao nhiêu?
Mười triệu tệ!
Chu tổng hít hà một hơi, vội vàng chuyển sang Weibo để nhìn.
Sự thật chứng minh quả thật người tài xế không dọa ông ta chút nào, có rất nhiều người đang bàn tán về tin tức này.
Ông ta đi tìm nguồn gốc lan truyền của thông tin này thì phát hiện tin tức này do nhân viên của Giang Hồ Tiền Tuyến truyền ra.
Bởi vì mức đầu tư dự trù cho bộ điện ảnh này quá cao, nên khi các nhân viên được nghe nói liền âm thầm cùng những người bạn mình bàn tán qua, nên bây giờ bị bạn mình chụp màn hình rồi lan truyền.
Còn nhân vật chính bị bạn chụp màn hình tin nhắn Tiểu Dương đang khẩn trương muốn chết đây này.
Cô ấy suy nghĩ mãi cuối cùng cũng quyết định đi đến văn phòng giám đốc để nhận sai.
“Giám đốc Lý tôi muốn thú nhận một việc người bị chụp màn hình tin nhắn rồi lan truyền ra là tôi.”
Cũng không phải do Tiểu Dương là người quá thành thật.
Sự thật là ảnh đại diện tài khoản của cô ấy là ảnh selfie, đồng nghiệp nhìn qua một cái liền biết đó là ai nên cô chẳng có cách nào che giấu được.
Lúc cô ấy thảo luận chuyện này với bạn mình, còn cố ý dặn dò kỹ kêu bạn mình đừng truyền tin này ra ngoài.
Nhưng không ngờ tin tức về bộ phim điện ảnh lại bị rò rỉ ra ngoài và toàn bộ cư dân mạng đều thấy được đoạn tin nhắn đó.
Tiểu Dương cảm thấy rất xấu hổ nên chỉ muốn tìm một cái hố nào rồi chui xuống.
“Giám đốc tôi thật sự không có cố ý đâu, tôi đảm bảo về sau sẽ không nói chuyện công việc với người khác nữa.”