Sau khi xác nhận sẽ tham gia buổi thử vai, Giang Thầm đã học tập chăm chỉ hơn bình thường.
Cậu biết công ty của mẹ có lớp dạy diễn xuất nên đã nhờ chú Trần đưa cậu đến lớp học.
Tuy đứa trẻ này mới chín tuổi nhưng tài năng cũng không kém gì những diễn viên khác. Cậu nhỏ con nhưng ngồi trong lớp rất dễ thấy.
Lần đầu tiên khi giáo viên thấy cậu trong lớp liền không nhịn được cười: “Đây là con của ai vậy? Nếu không thì đưa cậu bé lên khu giải trí trên tầng ba chơi chút đi?”
Giang Thầm người nhỏ con nhưng lại ngồi ở cuối cùng.
Nghe vậy cậu ngẩng đầu lên.
“Thưa thầy giáo con không phải con của bọn họ đâu, con đến đây để học diễn xuất.”
Người đi cùng Giang Thầm đi học là Trần Khai, lúc đầu hắn không vào lớp, nhưng khi thấy thế liền gõ cửa hai cái rồi tiến vào nhỏ giọng nói với giáo viên vài câu.
Cho nên thầy giáo lớp diễn xuất mới biết được cậu bé đó là con trai của Hồ tổng nên kinh ngạc không thôi.
Anh ta lập tức thay đổi thái độ.
Sau khi Trần Khai giải thích xong liền yên lặng rời đi, qua phòng học trống ở bên cạnh để chờ Giang Thầm.
Cũng may thầy giáo cũng không trêu chọc Giang Thầm quá nhiều, sau khi trải qua sự bất ngờ này thì cũng coi cậu như một học sinh tới học tập bình thường.
Những diễn viên trẻ tới học ở căn phòng này đa số đều chưa từng gặp qua Giang Thầm.
Thấy biểu hiện của thầy giáo như vậy đa số đều nghĩ cậu đến đây học ké một chút, chứ không suy nghĩ đến Hồ Trân Trân.
Cứ như vậy, Giang Thầm đã trở thành học viên nhỏ tuổi đến lớp học này vào thứ bảy hàng tuần, nhưng thật ra so với những diễn viên ký hợp đồng thì cậu còn đến nhiều hơn.
Cũng có nhiều diễn viên đang học ở đây biết cậu nên thỉnh thoảng cũng trêu chọc cậu nhóc này.
“Tiểu Giang Thầm hôm nay tự mình đến lớp sao? Chú của em không đưa tới nữa à?”
Giang Thầm đặt vở ghi chép ngay ngắn lên bàn, ngoan ngoãn gật đầu: “Hôm nay là mẹ em đưa em tới, chú Trần bận việc khác nên không đưa em đi được.”
Đối với chú Trần này thì họ không biết nhiều cho lắm.
Chỉ biết đại khái Giang Thầm là con của một gia đình giàu có, và chú Trần đảm nhiệm vai trò giống như bảo mẫu trong nhà.
Lần đầu tiên nghe Giang Thầm nhắc tới mẹ, nên mấy diễn viên ở đây có chút tò mò.
“Tiểu Giang Thầm, mẹ em đang ở bên ngoài chờ em sao?”
Giang Thầm lắc đầu: “Mẹ đang làm việc, tan học mới có thể đến đón em.”
Mấy người này nghe xong cũng không để trong lòng, sau khi thầy giáo vào lớp liền tập trung nghe giảng.
Thời điểm mà học sinh tiểu học yêu thích nhất có lẽ là học tập.
Thậm chí có thể nói Giang Thầm là người nghiêm túc nhất trong lớp, nhưng trẻ con thì có nhiều chuyện không thể hiểu được hơn người lớn.