Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 666 - Chương 666 - Chương 666

Chương 666 - Chương 666
Chương 666 - Chương 666

Rõ ràng là nhìn đối phương không thuận mắt nhưng lần nào tụ tập cũng đi hết cho dù bọn họ có nói rằng mình chán ghét đối phương thì Chu Kiều Kiều cũng không tin ấy chứ.

Vì Hồ Trân Trân đang ở trước mặt mình nên Chu Kiều Kiều đành đi hoà giải giúp hai con người này.

“Không có việc gì, bọn họ vẫn thường xuyên như vậy không phải cãi nhau thật đâu.”

Nhân cơ hội nay Chu Kiều Kiều cũng bắt chuyện với Hồ Trân Trân: “Chị Trân Trân, em đã xem bộ phim mới nhất của công ty chị ‘Thung Lũng Ác Nhân’ rồi đấy, xem rất hay luôn mỗi ngày em đều xem hết.”

Nếu muốn cùng Hồ Trân Trân nói chuyện thì phim truyền hình chắc chắn là một chủ đề không sai.

“Sa lão đại trong phim thú vị thật đấy, hoàn toàn không nhìn ra bóng dáng của thái giám Lý Thái An, thầy Vu Tiền diễn xuất tốt thật đấy.”

“Đây là lần đầu tiên tôi gặp được fans hâm mộ của thầy Vu đấy!” Hồ Trân Trân còn cười với cô ấy: “Em có muốn xin chữ kí của thầy Vu không?”

Còn có loại chuyện tốt như thế này sao?

Chu Kiều Kiều vội vàng đáp ứng: “Có thể sao? Em sẽ không phiền chị chứ?”

“Đương nhiên có thể.” Hồ Trân Trân cười rồi lấy giấy ghi chú từ trong túi mình ra: “Em cứ ghi địa chỉ cho chị, sau đó chị sẽ gửi qua cho em.”

“Vậy em sẽ không khách khí với chị Trân Trân, thật sự cảm ơn chị em cảm thấy rất vui, em rất thích chị luôn.”

Chu Kiều Kiều nhân cơ hội này liền bày tỏ lòng mình với Hồ Trân Trân.

Ở đối diện quầy bar bên kia, Lý Đường Đường với Trương Hổ lúc nãy với vừa cãi nhau mà bây giờ đã có chung một đối thủ.

Nếu ánh mắt đó có sức sát thương thì chỉ e rằng bây giờ Chu Kiều Kiều đã vỡ nát thành từng mảnh lâu rồi.

Trong lòng hai người đều có chung một suy nghĩ.

Thật tâm cơ.

Nhân lúc bọn họ cãi nhau rồi tạo đề tài nói chuyện với chị Trân Trân, còn làm cho chị Trân Trân tự mình xin chữ ký rồi gửi cho cô ấy, thật sự quá tâm cơ.

“Thật đáng giận!”

Lý Đường Đường lẩm bẩm một câu: “Không ngờ Kiều Kiều lại dùng chiêu thành ngư ông đắc lợi.”

Trương Hổ mới bị Giang Thầm nói vài câu nên lúc này cũng không dám nói mấy lời chê bai đó quá to, chỉ dám hướng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía bên kia: “Tôi cũng muốn tự mình xin một tấm ảnh có chữ ký của chị Trân Trân.”

Vì không cẩn thận nên câu này nói có hơi to.

Nên đã bị Giang Thầm người vẫn luôn yên lặng ăn cơm nghe được.

Giang Thầm nhìn chằm chằm anh trai xa lạ này một chút, xác nhận cậu ta muốn có được chữ ký nên cậu kéo góc áo của Hồ Trân Trân.

“Làm sao vậy, Tiểu Thầm.”

Hồ Trân Trân đang trò chuyện vui vẻ cùng Chu Kiều Kiều nên nhất thời không để ý đến Giang Thầm, lúc này liền vội nghiêng người qua nghe thử Giang Thầm nói gì.

Cô nghiêng đầu lại gần Giang Thầm thì liền nghe được cậu nói: “Anh trai bên kia cũng muốn xin chữ ký.”

Bình Luận (0)
Comment