[Chỉ có mình tôi chú ý tới hai dự án này sẽ tiến hành chung với nhau sao? Tức là ngoài 40 triệu ra, còn phải chi tiền để kiểm soát sa mạc hóa ở Tây Bắc nữa!]
[Trời ơi tôi có chút choáng váng khi nhìn thấy con số này!]
Không tính thì không biết, tính rồi thì bị dọa đến nhảy dựng.
Sự hào phóng của Hồ Trân Trân là một vấn đề lớn chưa kể đến lĩnh vực công ích, thậm chí khi so sánh với những chủ công ty khác còn hơn nữa ấy chứ.
Nhiều tiền như vậy đều chi cho việc chống sa mạc hóa ở Tây Bắc quyết đoán như vậy, ở trong mắt người khác, đây chính là một cá tính độc đáo hết sức quyến rũ luôn.
[Bỗng nhiên tò mò không biết chị Hồ có bao nhiêu tiền nữa, chị Hồ kiếm được nhiều tiền như vậy, tôi chẳng ghen tị chút nào cả!]
[Để chị Hồ kiếm nhiều tiền hơn nào, kiếm nhiều tiền thì mới có thể làm việc tốt được!]
[Hiện tại tôi mới biết vấn đề môi trường ở quê tôi lại nghiêm trọng như vậy, cảm ơn chị Hồ vì đã quan tâm đến vấn đề này.]
Sau khi tính toán được Hồ Trân Trân sẽ chi hơn trăm triệu cho hai hoạt động này, thái độ của cư dân mạng hoàn toàn thay đổi.
Đương nhiên, cũng có một đám người lo lắng giùm Hồ Trân Trân.
[Cho dù chị Hồ có giàu như vậy đi chăng nữa thì chi tiêu nhiều như vậy cũng hơi quá rồi, đây là bao nhiêu tiền vậy chứ?]
[Thật sự lo rằng chị Hồ sẽ phá sản.]
[Tại sao bảng xếp hạng phú hào còn chưa cập nhật nữa, tôi không tin chị Hồ không có mặt trong danh sách này.]
Có rất nhiều người lo lắng cho Hồ Trân Trân, và việc cô có bao nhiêu tiền đã trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của cư dân mạng vào lúc này.
[Nếu ai hỏi tôi, thì tôi chắc chắn sẽ nói chị Hồ là nhà giàu số một!]
[Vẫn nên tôn trọng số liệu khách quan thì hơn, Hồ Trân Trân hoàn toàn không có tên trong danh sách phú hào.]
[Có ai còn nhớ rõ nhà chị Hồ là gia tộc đã truyền qua năm đời không! Đối với một gia tộc lâu đời như vậy, cái bảng xếp hạng phú hào đó có thể thống kê được số tài sản đứng tên chị Hồ hay sao?]
[Tôi cũng hoài nghi, rõ ràng chị Hồ vung tay hào phóng hơn nhiều so với những phú hào khác, nói chị Hồ không giàu bằng bọn họ tôi chẳng tin chút nào.]
Đợt bàn tán này trở nên sôi nổi hơn bao giờ hết.
Khi Hồ Trân Trân đang ở hiện trường của chương trình Ca Vương để nghe ca hát, thì giọng nói của Tiểu Kim đột nhiên vang lên.
[Chúc mừng ký chủ, đã hoàn thành giai đoạn thứ tư của nhiệm vụ chính!]
Giai đoạn thứ tư của nhiệm vụ chính kéo dài có hơi lâu nên Hồ Trân Trân đã quên mất chuyện này, không ngờ Tiểu Kim lại xuất hiện rồi mang cho cô một bất ngờ lớn như vậy.
[Chúc mừng ký chủ, tuổi thọ của ký chủ đã tăng thêm ba mươi năm.]
Lúc này Hồ Trân Trân chẳng còn lo lắng chút nào nữa.
Cho dù không hoàn thành nhiệm vụ chính thứ năm thì cô cũng có thể sống đến sáu mươi tuổi vậy là đủ rồi.
[Cảm ơn, Tiểu Kim.]
Hồ Trân Trân cười rất vui vẻ, Giang Thầm ở bên cạnh thấy cô vui vẻ như vậy cũng cười rất vui.
Nụ cười cũng có tính lây lan.