"Được rồi, tôi biết rồi, dù sao cũng liên quan đến thương hiệu. Chuyện này tôi sẽ thông báo cho cấp trên, cậu chỉ cần im lặng chờ đợi là được.”
Hai mắt chủ nhiệm Chu sáng ngời.
Vương Trường Hữu là lãnh đạo cấp trung của nhà máy sữa Ba Con Bò, anh ta muốn thông báo lên trên không phải là người có cấp bậc chủ tịch giải quyết sao?
Một ông chủ lớn như vậy đứng lên đối phó với người mẹ giàu có đúng là dễ dàng hơn nhiều.
Khóe miệng hắn không kìm nén được vui sướng mà nhếch lên.
"Được rồi, anh Vương, vậy tôi sẽ chờ tin tốt của anh."
Chủ nhiệm Chu cúp điện thoại, vẻ mặt thoải mái đi ra khỏi bóng cây xanh mát.
Khi hắn trở về tòa nhà giáo vụ, đúng lúc gặp được hiệu trưởng trở về, hiệu trưởng nhìn thấy biểu cảm vui vẻ nhẹ nhõm trên khuôn mặt hắn thì cười nói: "Đúng vậy, Tiểu Chu, người trẻ tuổi phải cười vui vẻ như vậy, chuyện này cũng vậy, không phải lỗi của cậu, cậu đừng để trong lòng.”
"Hiệu trưởng, ngài nói rất đúng. Có đôi khi để người khác làm việc cũng rất tốt.”
Chủ nhiệm Chu cười thoải mái.
Sau đó, hiệu trưởng yêu cầu hắn mau chóng xử lý sữa cũ, rồi ông yên tâm trở về văn phòng của mình.
Chủ nhiệm Chu vẫn đang đứng tại chỗ đã vì hắn đã được hiệu trưởng gợi ý lên một ý tưởng khác.
Tuy bây giờ ngừng phát sữa cho học sinh, nhưng không phải sữa cũ vẫn còn đó sao?
Để đảm bảo cho học sinh được uống sữa mỗi ngày, nhà trường thường đặt sữa trước một tuần và thống nhất ngày giao hàng đến trường.
Trong kho vẫn còn hàng trăm thùng sữa, đây là một số tiền rất lớn.
Chủ nhiệm Chu nảy ra ý tưởng bán sữa cũ, dù sao những thùng sữa này cũng chưa bị khui nắp, không khác gì sữa trong các cửa hàng bán buôn.
Bây giờ hắn bán cho các cửa hàng bán lẻ với giá rẻ chẳng phải là tốt hơn sao?
Chủ nhiệm Chu vỗ tay một cái, cười ha hả hai tiếng.
Mà số tiền này hắn không phải chia sẻ với bất kỳ ai, có thể trực tiếp bỏ vào trong túi của mình.
Tâm trạng của hắn đột nhiên trở nên tốt hơn, vừa huýt sáo vừa bước đi.
Còn tâm trạng của Vương Trường Hữu không được dễ chịu như vậy.
Là một nhân viên trong công ty, anh ta biết nhiều hơn chủ nhiệm Chu.
Vấn đề về propylene glycol? Nếu chuyện nhỏ có thể dễ dàng phá hủy một doanh nghiệp nhỏ, mất đi vị thế của nhà cung cấp cho trường học. Nếu chuyện lớn thì đó sẽ là một cuộc khủng hoảng thương hiệu.
Vương Trường Hữu không dám bất cẩn khinh thường chuyện này, lập tức liên lạc với thư ký và đi tìm lãnh đạo cấp cao hơn.
Sữa Ba Con Bò là một thương hiệu nổi tiếng trên toàn quốc, có nhiều nhà máy chi nhánh ở nhiều thành phố khác nhau, nhà máy của Vương Trường Hữu là nhà máy lớn thứ hai trong toàn bộ các nhà máy.