“Tôi tin rằng các khán giả đang xem phát sóng trực tiếp sẽ cảm thấy rất hứng thú với thi đấu võ thuật đúng chứ, tôi cũng không nói nhiều lời nữa, tôi xin mời đại sư Hầu Lượng cao thủ của Võ Hương Quyền lên sân khấu, để cho mọi người thấy được sức hấp dẫn của võ thuật.”
Nói xong, anh ta liền chạy xuống sân khấu nhanh như chớp.
Vẻ mặt sợ hãi sợ trong lúc vô tình này đã chọc cười những người xem phát sóng trực tiếp.
[Không phải chứ, sao lá gan lại nhỏ như vậy.]
[Cười chết mất, Quách Khiếm gần như viết hai chữ sợ hãi lên mặt luôn rồi kìa.]
[Người Chủ Trì: Chuồn lẹ, chuồn lẹ.]
Hướng Vi ở hiện trường cũng không nhịn được cười, cô ấy hơi nghiêng đầu về phía Hồ Trân Trân: “Cô nói xem anh ta sợ cái gì chứ? Mọi người trên sân khấu ai cũng là đại sư luyện võ mấy chục năm rồi, cũng có ai làm anh ta ngộ thương được đâu chứ.”
“Điều này khó nói lắm” Hồ Trân Trân nhỏ giọng nói một câu, thấy đại sư Hầu Lượng đã lên sân khấu cô không nói nhiều nữa, mà chỉ nói: “Cô xem rồi sẽ biết.”
Có nhân viên công tác đã mang hình nộm bằng rơm lên sân khấu.
Nhìn bên ngoài thì đây là hình nộm được làm bằng rơm, nhưng thật ra để đứng vững trên sân khấu, thì chân của hình nộm đã được làm bằng đá.
Vị trí ở trên bắp chân chính là thân cây được làm bằng gỗ và rơm rạ.
Về việc liên hệ người làm mấy cái này là do nhân viên của Hồ Trân Trân phụ trách cả, cho dù Hướng Vi có đến đây thì biết cũng không nhiều lắm.
Cô ấy cảm thấy có chút kỳ lạ khi thấy vài người mang hình nộm lên sân khấu.
“Đem mấy cái này lên làm gì chứ?”
“Cái này rất quan trọng đấy.” Hồ Trân Trân trả lời một câu.
Nhưng chuyện tiếp theo thì không cần Hồ Trân Trân phải giải thích nữa.
Bởi vì đại sư Hầu Lượng đứng trên sân khấu đã bắt đầu biểu diễn.
Đây mới chính là những chiêu thức của võ thuật chân chính, khi sử dụng bài quyền này thì trong giống như một con vật nào đó, mọi người ai cũng có hiểu biết sơ qua về nó, nhưng trên thực tế đối với uy lực của chiêu thức này thì mọi người không rõ cho lắm.
Hiện tại đại sư Hầu Lượng chính là người quyền lực nhất ở đây.
Trong cuộc thi này, vỗn dĩ ông ấy được mời làm ban giám khảo.
Nhưng sau khi nghe buổi phát sóng trực tiếp này sẽ được phát trên toàn thế giới, thì ông ấy cùng những vị đại sư khác liền thay đổi chủ ý, đổi đồ đệ của mình xuống để tự mình lên sân khấu.
Và bù nhìn chính là kẻ địch trong phần trình diễn này.
Bên cạnh động tác thì có vô số người muốn thể hiện được vẻ đẹp của những động tác đấy, nhưng quan trọng hơn hết là khả năng sát thương khá cao.
Trong phim điện ảnh, điều này có thể được thể hiện qua biểu cảm và trạng thái của nhân vật khi họ bị đánh.
Nhưng lúc này khi thật sự xem được một cuộc thi võ thuật chân chính, bởi vì họ không thể hạ gục được đối thủ, nên rất khó để người xem nhận ra những chiêu thức này mạnh đến nhường nào.