Vốn Nữu Nữu nghe thấy người trong phòng viện trưởng còn có chút rụt rè, nhưng bây giờ nhìn thấy Âu Diệu Thiên, lập tức vọt lên, lao vào trong ngực Âu Diệu Thiên, vui vẻ nói: “Anh Diệu Thiên tới lúc nào, sao lại tới đây không đi tìm Nữu Nữu chơi?
Diệu Thiên ôm Nữu Nữu, cười nói: “Anh cũng vừa tới mà.
Nữu Nữu đã ăn sáng chưa?
Nữu Nữu ngoan nhất, người thứ nhất ăn xong đấy!” Nữu Nữu nghiêm túc gật gật đầu, kia trông mong nhìn viện trưởng ánh mắt giống như đang chờ đợi khen thưởng
Viện trưởng cười nói: “Đúng! Nữu Nữu ngoan nhất!
“Vậy viện trưởng muốn dựa theo chúng ta ước định kể cho ta nghe chuyện xưa Bạch nương tử nha!” Nữu Nữu mở to khát vọng nhìn chằm chằm viện trưởng.
Âu Diệu Thiên cười sờ sờ đầu Nữu Nữu sau đó nói: “Nữu Nữu cũng thích nghe chuyện xưa này a, Diệu Thiên ca ca lúc nhỏ cũng thích nhất nghe chuyện xưa này!”
“Tốt, ta hôm nay liền cho hai đứa nhỏ các ngươi kể chuyện xưa Bạch nương tử!” viện trưởng đống nếp nhăn trên mặt hạnh phúc nói. Lúc này viện trưởng có thể nói trên thế giới này hạnh phúc nhất, đồng thời cũng là mẫu thân xinh đẹp nhất.
Bạch Xà truyện, một câu chuyện thần thoại nổi tiếng. Xà Bạch Tố Trinh trong câu chuyện vì hoàn trả ân tình kiếp trước mà gả cho Hứa Tiên. Vì người mình yêu, Bạch Tố Trinh không tiếc xông vào địa phủ đấu thiên binh. Trong đó Thủy Mạn Kim Sơn, Đạo Tiên Thảo càng biểu hiện ra Bạch nương tử đối với Hứa Tiên một mảnh si tâm. Một yêu một người diễn dịch một đoạn thần thoại đáng ca đáng khóc chuyện tình yêu
Thời gian hạnh phúc luôn trôi qua rất nhanh, sau khi dùng cơm trưa xong, Âu Diệu Thiên bước lên xe buýt trở về. Bất quá lúc này tâm tình Âu Diệu Thiên đã khác rất nhiều so với lúc tới. Có lẽ chỉ là một câu chuyện thời thơ ấu, lại làm cho Âu Diệu Thiên hoàn toàn bày ra nghi hoặc đối với hiện trạng của mình.
Bạch xà ngàn năm còn có thể vì người yêu của mình mà trải qua thiên tân vạn khổ, huống chi là mình. Chẳng qua nhân vật chính của câu chuyện từ Bạch Tố Trinh biến thành Âu Diệu Thiên, từ Hứa Tiên biến thành Hứa Tình mà thôi.
Theo xe buýt khởi động, Đại Thanh Sơn đã bị bỏ lại phía sau rất xa, gió nhẹ từ ngoài cửa sổ xe thổi vào, tựa hồ đem hết thảy phiền não trong lòng Âu Diệu Thiên đều mang đi.
Đẩy cửa công ty ra, người đầu tiên Âu Diệu Thiên gặp phải chính là Hứa Tình. Sắc mặt âm trầm Hứa Tình nhìn thấy Âu Diệu Thiên, lập tức tức giận nói: “Ngươi buổi sáng hôm nay đi đâu, vì cái gì gọi điện thoại cũng không có bắt máy?”
Lúc này Âu Diệu Thiên mới nhớ tới, sáng sớm mình đi quá vội, quên mang điện thoại di động.
“Ngươi có biết hay không ngươi như vậy không nói một tiếng liền không thấy, người ta có bao nhiêu lo lắng ngươi!”Nói tới đây Hứa Tình trong ánh mắt đã rõ ràng trở nên nhuận, Âu Diệu Thiên đem hết thảy nhìn ở trong mắt chỉ cảm thấy từng đợt đau lòng.
Xin lỗi a!
Ngươi cho rằng một câu xin lỗi là xong!
Âu Diệu Thiên vừa mới nói xong, một đóa hồng đỏ tươi đã xuất hiện trong tay anh, đóa hồng đỏ rực như lửa, thiêu đốt trái tim hai người.
Hứa Tình một tay đoạt lấy hoa hồng, bỏ lại một câu “Lần sau còn như vậy liền trừ ngươi tiền lương!”
Nhìn đồng nghiệp đã trợn mắt há hốc mồm, Âu Diệu Thiên hít sâu một hơi, sau đó thoải mái nói: “Tôi đã trở lại!
Vứt bỏ khúc mắc, quan hệ giữa Âu Diệu Thiên và Hứa Tình tiến triển phi thường thuận lợi, thời gian vài ngày ngắn ngủi tuy rằng chưa nói tới keo như sơn, nhưng tình thiếp ý cũng vẫn tính.
Trong vài ngày ở chung, Âu Diệu Thiên phát hiện, kỳ thật Hứa Tình cũng không kiên cường như cô biểu hiện ra ngoài. Nàng đồng dạng là một nữ nhân, bề ngoài kiên cường phía dưới vẫn là một trái tim yếu ớt mà lại khát vọng người quan tâm. Cho dù là như thế, trong lúc hai người kết giao, Hứa Tình quyết định nắm giữ địa vị bá chủ.
“Không phải nói với anh, cà vạt này phải phối hợp với áo sơ mi màu hồng phấn, sao hôm nay anh lại mặc cái áo màu trắng này, còn nữa, tóc anh mấy ngày không gội, đều có mùi rồi. Đúng rồi, hôm qua mua hoa quả cho anh anh ăn chưa!”
Bất quá đối mặt Hứa Tình lải nhải, Âu Diệu Thiên cũng thập phần hưởng thụ. Hắn lớn lên ở viện phúc lợi, tuy rằng từ nhỏ đã được viện trưởng chiếu cố. Nhưng nhất định viện trưởng còn phải đồng thời chiếu cố nhiều hài tử như vậy, bên cạnh hắn lúc nào có người quan tâm mình như vậy.
Mà Hứa Tình thì sao, nói trắng ra là nữ cường nhân nhiều năm như vậy, hiện tại muốn cô đi quan tâm một người thật đúng là không biết nên quan tâm như thế nào, trực tiếp liền diễn biến thành bộ dáng lải nhải không dứt hôm nay. Đây hoàn toàn là đầu độc của phụ nữ lớn tuổi truyền thống .
Khụ khụ! “Âu Diệu Thiên rất mất tự nhiên ho khan hai tiếng. Lúc này Hứa Tình mới chú ý tới bây giờ vẫn là ở công ty, vội vàng đỏ mặt nói: “Trà em đã pha cho anh xong rồi, đặt ở trên bàn của anh.” Nói xong liền chạy vào văn phòng của mình.
Nhìn Hứa Tình chạy vào phòng làm việc, mấy người răng hô cũng xúm lại, mèo mập quái khí học giọng Hứa Tình nói: “Trà tôi đã pha cho anh rồi.
“Chết tiệt, chẳng lẽ không có việc gì làm a!” Âu Diệu Thiên tức giận hiện lên mọi người, đi tới trước mặt bàn của mình. Bưng trà Hứa Tình tự tay pha lên, trong lòng luôn có một loại cảm giác nói không nên lời.
Sau khi tan tầm về nhà, nếu đã dứt bỏ khúc mắc, Âu Diệu Thiên cũng bắt đầu nắm chặt tu luyện nội đan của mình. Trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, Âu Diệu Thiên đã phát hiện yêu đan của mình cũng không thể tùy thời tùy chỗ thu linh khí trong thiên địa, chỉ có sau khi mình tiến vào trạng thái minh tưởng, yêu đan mới có thể bắt đầu linh khí trong thiên địa.
Sau khi tắm rửa thay quần áo, Âu Diệu Thiên ngồi ở trên, dựa theo tư thế trong tiểu thuyết mà ngồi khoanh chân, nhắm mắt ngưng thần.
Từ lần trước biến ảo ra một cái đuôi về sau, Âu Diệu Thiên vẫn cảm thấy yêu đan trở nên càng ngày càng nóng nảy, mà tính tình chính mình cũng bắt đầu trở nên nóng nảy. Đôi khi hắn cũng bắt đầu lo lắng chính mình có thể hay không có một ngày hoàn toàn mất khống chế, mà biến thành một khát máu quái vật.
Kỳ thật lo lắng của hắn cũng không phải là không có đạo lý. Tu luyện nặng nhất chính là tu tâm, mà hắn ngay từ đầu cũng không phải là người tu luyện, mà là cơ duyên xảo hợp dựa vào thu công lực ngàn năm của Mị Nhi mới có được yêu đan, cho nên nói trong lòng hắn vẫn chỉ là một người bình thường. Hơn nữa tu luyện giai đoạn đầu, phần lớn là đan ảnh hưởng đến người, sau đó theo tu vi sâu sắc, người mới có thể chân chính hoàn toàn khống chế đan trong cơ thể mình, vô luận là yêu đan hay là kim đan, đây là một quá trình tất nhiên.