Minh Thiên Hạ (Full Dịch)

Chương 486 - Q3 - Chương 056: Loạn Thế Lắm Yêu Nghiệt. (1)

Q3 - Chương 056: Loạn thế lắm yêu nghiệt. (1)

“ Hả, ngươi nhổ răng cửa của mình thật à?” Vân Chiêu thất kinh, ánh mắt như sói của Chu Quốc Bình thì từ nhỏ đã thế rồi, y nhìn cũng quen, nhưng không thấy mấy cái răng hô kia đâu, làm nàng xinh đẹp hẳn lên, nếu không phải nhận ra giọng nàng thì thiếu chút nữa y không dám tin:

Chu Quốc Bình há mồm ra, quả nhiên không thấy ba cái răng hô nữa, thấy vào đó là chiếc răng nhỏ nhắn giống như làm bằng sứ, trông xinh đẹp hơn nhiều lắm, tuy môi vẫn hơi trề ra, nhưng mà môi nàng vốn dày, thế nên không phản cảm mà càng thêm gợi cảm.

Vân Chiêu gật gù tán thưởng:” Tài nghệ không tệ đâu, ngươi tìm thợ ở đâu vậy, có thể mời lên Ngọc Sơn, nhiều tỷ muội của ngươi cũng có khuyết điểm này, nếu chỉnh được cả sứt môi là tốt nhất.”

“ Không được ạ, Nhu Nương chỉ có một bộ răng thôi.” Chu Quốc Bình nói một câu nghe qua thì giống bình thường, nhưng làm ý trong đó khiến không ít người phải lạnh sống lưng.

Vân Chiêu cũng là một trong số đó nên y im lặng ngay.

Chu Quốc Bình tiếp tục kể:” Nhu Nương nói, thuộc hạ tiền đồ lớn, còn phải nuôi gia đình, nên cần có tướng mạo tốt, nàng ấy quanh năm ở nhà, không bước chân ra ngoài, có răng hay không cũng không sao. Nàng ấy thừa lúc thuộc hạ không có nhà nhổ răng bản thân, nhổ năm cái, vừa vặn bù vào ba cái răng lớn của thuộc hạ.”

Vân Chiêu nghe mà sống lưng sởn gai ốc từng cơn, cách trồng răng giả không phải làm như thế, thế là cực kỳ thiếu khoa học, chuyện này làm sao mà thực hiện được, thậm chí y chẳng có dũng khí mà hỏi nữa.

Chu Quốc Bình thản nhiên như không, đều đều nói: “ Sau đó thuộc hạ tìm thợ bạc, khảm năm cái răng lại cùng nhau, thêm vào móc, đeo lên hai cái răng nhỏ, nên thuộc hạ có bộ răng mới ...”

Cái chuyện này người ta không muốn nghe mà, thời sau khoa học tiến bộ, không ít người tới chỗ nha sĩ có cả thuốc tê mà nhổ một cái răng còn chết khiếp nữa là, Vân Chiêu xua tay bảo Chu Quốc Bình đừng nói nữa, cuối cùng không nhịn được hỏi:” Ngươi có răng rồi, vậy nữ nhân kia phải làm sao?”

“ Thuộc hạ tới Ác Nhân Động, nhổ răng của nữ nhân khác gắn vào cho nàng.”

“ Nếu ngươi đã có cách hay như thế, vì sao ngay từ đầu không làm?”

Chu Quốc Bình mặt hơi đỏ lên, không nói hùng hồn như trước được nữa:” Nhu Nương không muốn khi hôn thuộc hạ chạm vào răng của người khác.”

Vân Chiêu lảo đảo, y phải xoa mặt mấy lần mới nhận ra mình vẫn còn tỉnh táo, vẫn ở thế giới cũ, nhưng mà thuộc hạ của mình hình như là lũ ngốc:” Ngươi chạm vào răng người khác thì không sao à?”

“ Không ạ, Nhu Nương cho rằng thuộc hạ có thể lăng nhăng, còn nàng ấy là nữ thì không thể ! Thế nên ...”

“ Đủ rồi, đủ rồi ...” Vân Chiêu đá vào vai Chu Quốc Bình một phát, vượt quá mức độ tiếp nhận rồi, y thực sự không muốn nghe nữa, tức tối đi thẳng về đại thư phòng:

Chu Quốc Bình đứng dậy gọi to:” Huyện tôn, vậy là ngài đồng ý rồi sao?”

Vân Chiêu rống lên:” Cút mẹ con bà ngươi đi.”

Chu Quốc Bình hớn hở hướng về phía lưng Vân Chiêu vái một cái thật sâu, sau đó nhanh chân về thư viện Ngọc Sơn, huyện tôn nói như thế, nàng thấy mình có thể tổ chức hôn sự rồi.

Vân Chiêu ngồi sau bàn làm việc thở hồng hộc, sau đó thấy Dương Hùng cẩn thật đặt một thư xin kết hôn trước mặt mình, tức run người:” Ngươi ...”

“ Huyện tôn, một nữ nhân chịu vì một người khác nhổ đi năm cái răng, hủy cả dung mạo của mình, ti chức không cảm động không được. Ti chức thấy mình cũng là một người ý chí kiên cường, nhưng giả sử nếu huyện tôn bảo ti chức nhổ răng biểu thị trung thành, ti chức nghĩ cũng thấy đau rồi, chắc chắn không làm được. Nhu Nương nhất định không phải là gian tế.” Dương Hùng chân thành nói:

Vân Chiêu thở hắt ra một hơi, cầm bút lên viết bồn chữ "không có lần sau", coi như đồng ý hôn sự hoang đường này, tay vẫn chưa buông lá thư ra được, nghĩ một lúc rồi nói: “ Chu Quốc Bình rời Mật điệp ti, tới huyện Thanh Thủy làm Đại lý trưởng, không cho tổ chức hôn lễ, không được tuyên bố ra ngoài. Nếu để người ngoài biết, ta sẽ không thừa nhận.”

“ Đa tạ huyện tôn.” Dương Hùng nhận lấy lá thư, hắn vui mừng thay cho học tỷ của mình, bất kể thế nào cũng tìm được người thực sự yêu mình, đó là chuyện tốt:

Vì chuyện này tính cách của Chu Quốc Bình đã xuất hiện thiếu sót, vậy thì không còn thích hợp làm mật điệp nữa, trước đó chính Hàn Lăng Sơn đã mật báo với Vân Chiêu đề nghị cách chức, tiến hành điều tra triệt để Chu Quốc Bình.

Giải Trại thẩm tra Chu Quốc Bình vô cùng nghiêm ngặt, từ khi nàng rời Ngọc Sơn cho tới khi trở về, từng chi tiết nhỏ đều điều tra rõ ràng, mỗi một thuộc hạ của nàng cũng không bỏ qua, ông ta còn tự mình thẩm vấn Nhu Nương hai lần, cuối cùng kết luận là .... Dùng được.

Nếu như Chu Quốc Bình không phản bội, không có vấn đề, vậy kẻ có vấn đề là Tào Hóa Thuần, vì thế huyện Lam Điền hạ lệnh ám sát Tào Hóa Thuần.

Bất kể Tào Hóa Thuần có kế hoạch gì, bất kể trong số cung nữ kia có bao nhiêu người là gian tế, chỉ cần giết Tào Hóa Thuần đi, vấn đề sẽ được giải quyết, huyện Lam Điền có thể bóp chết mọi nguy hiểm ở trạng thái manh nha.

Một Tào Hóa Thuần chết chẳng là cái gì, nay triều Đại Minh ngày nào cũng có quan viên chiến tử, bị giết hoặc là mất tích.

Lý Hồng Cơ ở huyện Thông Hứa Hà Nam, giết tuần phủ Uông Kiều Niên, thừa thế tấn công Khai Phong, vì Khai Phong hai năm trước vỡ đê bị Hoàng Hà dâng lũ nhấn chìm, cho tới giờ nước ngoài thành chưa rút, Lý Hồng Cơ sai bộ hạ ngồi bè gỗ tấn công, bị thủ quân Khai Phong đánh lui. Thấy bách tính Khai Phong vẫn thù hận bọn chúng lần trước phá đê Hoàng Hà, đánh mãi không hạ được, chuyển sang tấn công Lạc Dương, bị tổng đốc Phó Tông Long liều mạng đánh lui.

Tới đây Hà Nam trừ hai huyện gần Quan Trung và hai thành Khai Phong, Lạc Dương, còn lại đều vào tay Lý Hồng Cơ.

Còn xung quanh Đại Hồ, Trương Bỉnh Trung sau khi đánh nhau với Dương Tự Xương, Hùng Văn Xán ba tháng trời, nghe nói Tả Lương Ngọc đang truân binh ở Vũ Xương, sợ đường lui bị cắt đứt, nghe theo sách lược của Dương Tự Xuyên cố tình nhường ra để vào Xuyên, muốn dùng địa hình phức tạp của đất Thục để kiềm chế tính cơ động của chúng.

Tiên phong Ngả Năng Kỳ ba ngày đi 600 dặm, đột kích Quỳ Châu, Quỳ Châu chỉ chống được nửa ngày đã thật thủ.

“ Trương Bình Trung nhập Xuyên đã thành định cục rồi.” Vân Chiêu xem bản đồ xong ném bút đỏ đi, Trương Bình Trung đoạt được Quỳ Châu thì tiếp tới sẽ chiếm Vạn Huyện, mà lúc này trong Thục chỉ còn 2 vạn quân tốt già yếu, không thể ngăn cản Trương Bình Trung đánh vào phủ Trùng Khánh:

“ Chưa chắc.” Tiền Thiểu Thiểu chỉ vị trí đóng quan của quân đoàn Vân Phúc:” Bọn họ đang ở sát mép biên giới Hán Trung, có thể giữ chân lực lượng của Trương Bỉnh Trung, đợi quân dân trong Thục diệt tiên phong của chúng.”

Vân Chiêu lắc đầu:” Một khi Vân Phúc xuất quân quần thảo với Trương Bỉnh Trung, ta tin chắc Dương Tự Xương, Vương Văn Trinh, Tả Lương Ngọc sẽ lập tức quay sang hợp lực với Trương Bỉnh Trung đánh chúng ta, chuyện này không thể để có cơ hội xảy ra, nếu không có lần đầu sẽ có lần sau, chúng ta vô cùng nguy hiểm.”

Tiền Thiểu Thiếu vỗ bàn tiếc nuối:” Cơ hội tốt như thế mà chúng ta không tận dụng được, binh lực ít quá, nếu như chúng ta mà có khoảng mười quân đoàn thì tốt rồi.”

Hiện bốn quân đoàn của huyện Lam Điền thì Vân Phúc phòng thủ một dải quan ải phía nam, Vân Dương đóng ở Đồng Quan phòng thủ phía đông, Cao Kiệt giữ thành Lam Điền trên tái thượng vất vả nhất, cùng quân đoàn mới của Lý Định Quốc đang khống chế cục diện tây bắc.

Đáng lẽ năm nay Vân Chiêu muốn tổ kiến thêm một binh đoàn nữa, nhưng thiên tai liên tiếp làm trì hoãn kế hoạch này, bọn họ không còn binh lực xuất quân nữa.

Bình Luận (0)
Comment