Minh Triều Ngụy Quân Tử ( Full Dịch )

Chương 555 - Chương 421: Sinh Tử Nhất Niệm

Chương 421: Sinh tử nhất niệm

Những lời không khách khí này làm mọi người đang ngồi đây đều bừng bừng nổi giận, người trong sảnh mọi đều là tâm phúc thân tín của Đường Tử Hòa, thấy đặc sứ tổng đàn phái tới khí thế bức nhân như vậy, lời nào cũng nhắm vào Đường Tử Hòa, mọi người làm sao mà không tức giận dc?

Đường Tử Hòa lạnh lùng nhìn xung quanh, thủ hạ đang rục rịch lập tức an tĩnh lại.

"Giáo sứ minh giám, hương đường Thiên Tân gần đây có chút thất thế, chỉ vì khâm sai triều đình phái tới không thể khinh thường, người này thi hành cả ơn cả uy, quyết đoán phi thường, dám hạ sát thủ, cũng giỏi phủ ơn dụ dỗ, Thiên Tân bị hắn cai trị như vậy, quân dân đều không dám hai lòng đối với triều đình, bách tính đã vào hương đường cũng có rất nhiều người rút lui, có thể thấy được dâm uy của hắn rất thịnh, khâm sai hiện giờ vẫn còn ở trong thành, lúc này nếu tùy tiện khởi sự, xin hỏi giáo sứ, phần thắng là bao nhiêu?"

Mã Tứ cười lạnh nói: "Trái có lý do, phải cũng có lý do, nghe nói khâm sai Tần Kham là đại thần thân tín nhất của cẩu hoàng đế, chẳng những trẻ tuổi, hơn nữa phong lưu tuấn tú, lại nghe nói Hồng Dương Nữ đã vào ở trong quan nha, sớm chiều ở chung với Tần Kham đó, một người là quyền thần tuấn lãng, một người là thiếu nữ thanh xuân, ngươi chắc không phải là nảy sinh tình cảm với hắn, mà ném nghiệp lớn của giáo ta lên chín tầng mây?"

"Mẹ mày đánh rắm!" Cát lão ngũ rốt cuộc không nhịn được, phẫn nộ vỗ bàn đứng dậy, bên hông một thanh chủy thủ sáng quắc đã rời khỏi vỏ.

Mã Tứ đột nhiên biến sắc: "Hồng Dương Nữ, ngươi dạy thủ hạ giỏi nhỉ."

"Cát lão ngũ, ngồi xuống cho ta! Không có quy củ gì cả, đến lượt ngươi lên tiếng à." Đường Tử Hòa quát to.

Sau đó Đường Tử Hòa nhìn chằm chằm Mã Tứ, sát khí tất lộ, lạnh lùng nói: "Thân phận của Giáo sứ là đại biểu cho tổng đàn, vừa rồi nói ta nảy sinh tình cảm với Tần Kham, là ý tứ của bản thân giáo sứ hay là ý tứ của tổng đàn?"

Trong Không khí cứng đờ mang theo mấy phần sát khí, vẻ mặt Mã Tứ có chút kích động, ánh mắt lấp lánh nói: "Hồng Dương Nữ, ngươi có đủ loại lý do để không khởi sự, hương đường Thiên Tân hiện giờ bị ngươi làm cho ngày càng sa sút, tình thế như vậy, chẳng lẽ ngươi không chấp nhận được người khác hoài nghi? Ngươi nếu người đứng thẳng thì sợ gì bóng nghiêng?"

"Ý của giáo sứ là thế nào?"

"Ta tạm thời tin lý do không khởi sự của ngươi, cờ khởi nghĩa có thể hoãn nâng, nhưng, khâm sai Minh đình Tần Kham là đại thần tín nhiệm nhất của hoàng đế, giết đi không khác gì chặt một tay của hoàng đế, ngươi có thể không khởi sự, nhưng giết Tần Kham thì ngươi sẽ không phản bác chứ? Ngươi hiện giờ ở trong quan nha, sớm chiều ở chung với Tần Kham, giết hắn đối với ngươi mà nói chỉ là việc một cái nhấc tay."

"Biết rõ Tần Kham là đại thần thân tín của hoàng đế, hắn nếu chết, hoàng đế tất nhiên sẽ giận dữ, triệu tập đại quân binh vây Thiên Tân, toàn lực tiêu diệt Bạch Liên thần giáo ta, cục diện ta kinh doanh nhiều năm sẽ chẳng còn lại gì, giáo sứ minh giám, chỉ có thể chờ Tần Kham tận hứng về kinh, chúng ta lại từ từ mưu đồ mới là thượng sách, giết hắn tất sẽ gặp đại họa."

Mã Tứ đứng bật dậy, giận dữ nói: "Tái cũng không được, phải cũng không được, Đường Tử Hòa, ta hỏi ngươi, hương đường Thiên Tân có còn là chi nhánh của Bạch Liên giáo ư? Ngươi vẫn nghe lệnh của tổng đàn hay là làm kẻ bất trung bất nghĩa, định lập môn hộ khác?"

Tần Kham rảnh rỗi đọc sách.

Sách là thiên thư, là bí thuật phòng gia chính tông nhạc mẫu Đỗ vương thị cho hắn, nghe nói rất quý giá, sau khi thông hiểu đạo lí cho dù không thể đả thông nhâm đốc nhị mạch, nhưng sinh con trai là hoàn toàn nằm trong tầm tay.

Nhị lão đến nay không con nối dòng, cũng không biết là lòng tin của Đỗ vương thị từ đâu ra, Tần Kham chưa bao giờ tin loại phong kiến mê tín này, vốn định ai người sao lại rồi bán cho Lưu Cẩn, bất kể Lưu Cẩn luyện chết hay là luyện thành, ít nhiều gì cũng có thêm số liệu thực nghiệm. Ai ngờ hôm qua bị Đường Tử Hòa trong lúc vô ý phát hiện, nữ thần y đầy quyền uy nói với Tần Kham, bí thuật phòng trung trong sách này tuyệt đối là côi bảo vô giá, nếu muốn cùng chính thất sinh con trai, cứ án theo biện pháp bên trên tu luyện sẽ công hiệu hơn nhiều so với kê bao nhiêu phương thuốc đi chăng nữa.

Thế là Tần Kham hôm nay mở sách ra, định đọc kỹ một lần, kết quả phát hiện câu chữ bên trong trúc trắc khó hiểu, cứ cách mấy trang lại vẽ mấy bức tranh kinh mạch vận hành của nam nhân cùng nữ nhân và nam nhân cùng nữ nhân, thoạt nhìn vừa cao thâm vừa quỷ dị, mặc dù không hiểu nhưng cũng thấy là vậy.

Cuối cùng Tần Kham lòng đầy kính sợ khép sách lại, quyết định tiếp tục để nó gác xó.

Bỏ qua trình độ văn hóa hữu hạn của mình đọc không hiểu sách mà cao nhân này viết ra, quan trọng nhất là, từ trong thái độ hoàn toàn nhất trí của Đỗ vương thị và Đường Tử Hòa Tần Kham phát hiện ra một điểm giống nhau, hai vị này đều không có nhi tử, đều khuyên hắn thử trước.

Nghĩ hay nhỉ?

Chuyện lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử mỗi người đều trải qua, Tần Kham tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Có khác chăng là, tần suất làm việc này của hắn so với người bình thường thì cao hơn một chút, về tâm lý học mà nói thì cũng rất dễ giải thích, dù sao cũng là người xuyên qua, tại cái thế giới lạ lẫm này thiếu cảm giác an toàn là rất bình thường.

Tuy rằng quyết định không xem bản bí thuật phòng trung này, nhưng Tần Kham với rất cẩn thận cất kỹ nó.

Giá trị thực dụng không thể chứng minh, nhưng ít ra cũng có thể khẳng định, đây quả thật là một quyển côi bảo vô giá. Vậy là đủ rồi, nó đại biểu cho có thể giá trị rất nhiều tiền, chỉ dựa vào điểm này, nó đã có được sự kính trọng của Tần Kham.

Lý Nhị cầm một bức thư vội vàng đi tới, hai tay dâng thư cho Tần Kham.

"Hầu gia, kinh sư Nghiêm Tung gởi thư."

Tần Kham mở thư ra, đọc lướt qua, tiếp theo cười lạnh mấy tiếng: "Cừ thật, hoàng trang khoanh đất, bách tính tiếng oán than dậy đất, cả vạn nông dân mất ruộng đất, thành lưu dân. Công nhiên đòi hối lộ, quan địa phương vào kinh trước hết phải chuẩn bị bạc để bái Lưu phủ, Binh bộ cấp sự trung Chu Thược đi tuần An Huy, khi trở về không mang lễ cho Lưu Cẩn, sợ Lưu Cẩn trả thù không ngờ ở trong nhà treo cổ tự tử, thật sự là mất hết thể diện của cảnh giới treo cổ của chúng ta! Sơn Đông Hà Nam nghiêm tra quân truân, bức ba Thiên hộ sở hưng binh tạo phản.cuối cùng bị tiêu diệt. Lưu Cẩn càng lúc càng bừa bãi."

Lý Nhị cười nói: "Hầu gia, không chỉ như vậy, Cẩm Y vệ kinh sư truyền đến công văn, ti lễ giám Lưu Cẩn lại lập một quy củ mới, bắt đầu từ năm nay, nội ngoại thần công triều đình trình tấu chương, đều phải chuẩn bị phần, phần thứ nhất gọi là 'Hồng bản', cho Lưu công công xem trước, phần thứ hai thì trình cho thông chính ti, gọi là ' Bạch bản', cùng một việc mà phải viết hai bản tấu chương, thật sự là chưa từng có trong lịch triều lịch đại Hoa Hạ, thật sự đáng kính đáng phục, Hoa Hạ trên dưới năm ngàn năm, cũng chỉ có mộ tổ nhà hắn là bốc khói...."

Bình Luận (0)
Comment