Minh Triều Ngụy Quân Tử ( Full Dịch )

Chương 668 - Chương 588: Hầu Môn Tựa Hải (2)

Chương 588: Hầu môn tựa hải (2)

Lý Đông Dương vẻ mặt không thay đổi, như vô ý liếc về phía Dương Đình Hòa, trong mắt mang theo một tia khó hiểu.

Tính cách của tam lão Nội các không ai giống ai, Lý Đông Dương nói lấy vỗ về làm trọng rất bình thường. Lão đầu nhi cả đời quen ba phải. Thích hoà hợp êm thấm. Nhưng Dương Đình Hòa xưa nay ghét ác như thù, tính tình nóng nảy cương liệt, hôm nay không ngờ cũng nói ra những kiến giải ba phải này.thật sự là kỳ quái.

Sắc mặt Dương Đình Hòa vẫn, như thường nhưng trong lòng lại chua chát.

Tuy rằng ghét ác như thù, nhưng Dương Đình Hòa không ghét bạc như thù, một phiên vương bị nuôi nhốt trong thành nhỏ ngoài ngạn dặm tặng bạc, chẳng có lý do gì mà không nhận cả? Đánh chết lão cũng không ngờ rằng Vương gia hòa khí hòa sảng đó lại có dã tâm đáng sợ như vậy, mà lão đường đường là nội các Đại học sĩ cũng mơ hồ kết giao bằng hữu với một phiên vương có dã tâm, thật sự là một chuyện rất đau đầu rất phiền toái, không chỉ phiền toái, hơn nữa rất đò chết người.

Cho nên Dương Đình Hòa hôm nay lựa chọn ba phải, đương nhiên, trên đời không có người tốt thuần túy, cũng không có người xấu thuần túy, lén nhận hối lộ của Ninh vương là vết nhơ cả đời này cũng không xóa đi được của Dương Đình Hòa, nhưng thân là nội các Đại học sĩ, danh thần một đời của giang sơn Đại Minh, lập trường của Dương Đình Hòa vẫn rất kiên định, cho dù bản thân thật sự bị liên lụy, người gây nguy hại cho giang sơn xã tắc Đại Minh vẫn quyết định không thể buông tha, cho nên Dương Đình Hòa đề xuất để Hán Vệ tra rõ.

Kỳ thật lão biết, Cẩm Y vệ sớm đã bắt đầu điều tra Ninh vương rồi.

Về phần xin Chu Hậu Chiếu hạ chỉ răn dạy, thì Dương Đình Hòa vẫn ôm một tia ảo tưởng cuối cùng đối với Ninh vương, lão hy vọng Nam Xương thánh chỉ đến Nam Xương, Ninh vương có thể sẽ sợ hãi, biết dừng cương trước bờ vực, từ nay về sau thành thành thật thật ở Nam Xương làm Tiêu Dao Vương gia thái bình.

Chu Hậu Chiếu khá là cẩu thả, cũng không nghĩ tới vấn đề thái độ khác lạ của Dương Đình Hòa, nghe vậy suy tư một lúc, cuối cùng không cam lòng khẽ cắn môi: "Vậy làm theo lời Dương tiên sinh đi, hạ chỉ trước tiên cảnh cáo hắn một chút, rồi để Tần Kham và Cốc Đại Dụng giử thám tử Hán Vệ tới Nam Xương, Ninh vương ở Giang Tây rốt cuộc đã làm gì, muốn làm gì, tra tới cùng cho trẫm."

Bốn người Trong điện vội vàng khom người lĩnh, Dương Đình Hòa cười khổ.

Mắt thấy cái nắp càng lúc càng không đậy được, tương lai sự việc đã bại lộ bại lộ, sĩ đồ của lão chắc là cũng đi đến điểm cuối rồi.

Giang Tây Nam Xương.

Phủ Ninh vương.

Đường Dần vô cùng bi thương, hắn cảm thấy sinh mệnh của mình sắp kết thúc rồi.

Sau khi bị Ninh vương cường hành bắt vào phủ, Đường đại tài tử quả thật nhận được khoản đãi cấp bậc tối cao, Ninh vương khách khí cực kỳ, tôn Đường Dần là thượng khách, suốt ngày thiết yến, trong tiệc chén qua chén lại, các loại ca kỹ vũ nữ danh kỹ quốc sắc thiên hương được đưa vào phục vụ, đãi ngộ như vậy, đại thể có thể cùng so sánh với tổ tiên của Ninh vương được cung phụng trong từ đường phủ Ninh vương.

Nhưng Đường Dần lại càng lúc càng tuyệt vọng.

Mấy ngày tiếp xúc, hắn dần dần có hiểu biết nhất định về Vương gia được xưng là "Chiêu hiền đãi sĩ" này, càng hiểu thì Đường Dần liền càng cảm thấy hết hồn.

Chết tiệt chết tiệt này không ngờ muốn tạo phản?

Bị Ninh vương cường hành bắt cóc vào phủ, nhưng nể mặt người ta suốt ngày thiết yến khoản đãi, Đường Dần vốncũng không tức giận, nhưng mời ta uống rượu ăn thịt thì hoàn toàn không thành vấn đề, cùng ngươi tạo phản thì thứ cho không thể phụng bồi, mọi người không quen nhau vẫn cứ bảo trì loại quan hệ bạn nhậu thuần khiết thì tốt hơn.

Đường Dần muốn chạy, chạy trốn càng xa càng tốt, loại chuyện mất đầu, hơn nữa là mất đầu cửu tộc này vạn lần không thể dính vào được.

Nhưng hắn chạy không được, phủ Ninh vương đề phòng sâm nghiêm, thủ vệ như rừng, Đường Dần vất vả lắm mới tìm được một cơ hội chạy trốn, quá trình chạy trốn rất thuận lợi, cơ hồ không đụng phải bất kỳ một thủ vệ nào của vương phủ, Đường Dần đắc chí, khi đang muốn chạy trốn khỏi nhà giam hoa lệ này thì lại rất bi ai phát hiện. Hắn lạc đường trong vương phủ, Đường đại tài tử đang tuyệt vọng cuối cùng không thể không cao giọng gọi thị vệ vương phủ tới cứu, áp giải hắn vào sương phòng.

Kinh lịch chạy trốn Thất bại cho Đường Dần giáo huấn nhân sinh rất sâu sắc.

Thứ nhất, quyền quý xây nhà cứ như mê cung, không phải không có dụng ý, sau này thi từ tác phẩm khinh quyền quý miệt vương hầu tận lực làm ít thôi, người ta không ngu như mình nghĩ đâu.

Thứ hai, bản thân mình cũng không thông minh như mình nghĩ. Chạy trốn mà ngay cả cửa nhà người ta cũng không bước ra được, kết quả không ngờ lạc đường, nếu bị bạn tốt Tần Kham biết, nhất định sẽ cưỡng chế treo lên cổ hắn cái biển ""Thiên cổ đệ nhất ngu xuẩn" rồi lôi đi dạo phố.

Ninh vương cảm thấy rất thất vọng, rất đau lòng với hành động chạy trốn của Đường Dần, hắn cảm thấy Đường đại tài tử cô phụ sự tín nhiệm của hắn, càng cô phụ lòng kính ngưỡng của hắn đối với tài tử, trừ gia tăng thêm thủ vệ chung quanh gian nhà Đường Dần ở ra, Ninh vương cứ rảnh rỗi lại tới tẩy não Đường Dần.

Quá trình Tẩy não dùng bốn chữ để khái quát "Ức khổ tư điềm"

Ức khổ, Ninh vương là tỉ tê rơi nước mắt với Đường Dần, khóc kể triều đình bất công với Ninh vương nhất mạch cỡ nào, từ Vĩnh Lạc hoàng đế khi dễ Ninh vương đời thứ nhất đầu óc thiếu chất xám, lừa cho một vố đau, cho tới Ninh vương đời hắn nén giận cỡ nào, hoàng đế ngu ngốc vô đạo cỡ nào.

Tư điềm, Ninh vương mi phi sắc vũ với Đường Dần, vẽ ra một bức tranh sau khi hắn soán vị thành công, Ninh vương trên bức tranh đăng cơ làm đế, Đường đại tài tử tấtsẽ được phong làm thủ phụ Đại học sĩ nội các, từ ray về sau ragj rỡ tổ tông, hơn nữa có thể xóa bỏ án gian lận thi cư khi xưa bị người ta hãm hại, khiến nhiều năm người người ta xem thường xỉ nhục.

Ninh vương miêu tả rất sinh động, có thể nói là dùng lý để động tình, chữ nào chữ nấy như châu như ngọc, thấm đẫm máu và nước mắt.. Đường Dần nghe xong thập phần cảm động, suy nghĩ mãnh liệt nhất trong nội tâm chính là... phải mau thoát khỏi phủ Ninh vương, thoát khỏi thành Nam Xương, tên điên ở trước mặt này hắn không muốn thấy một lần nào nữa.

Nhưng Ninh vương đối với Đường Dần càng lúc càng hài lòng, từ góc độ của Đường Dần mà nói, mình là năm xưa bất lợi, mệnh phạm thái tuế, vốn định bắt chước thanh niên văn nghệ du lịch thiên hạ, dùng tình thơ ý hoạ của giang sơn tổ quốc trị liệu nỗi đau thất tình của mình, kết quả biểu hiện của mình lại giống thanh niên hạng hai, tự dưng đi đâm đầu vào lòng Vương gia đang muốn tạo phản.

Hiển nhiên Ninh vương thì nghĩ khác với Đường Dần, một vị đại tài tử danh mã thiên hạ nếu gia nhập đội ngũ cách mạng oanh oanh liệt liệt của mình, đối với toàn bộ sĩ tử thiên hạ mà nói chính là một tin tức cổ vũ lòng người thế nào, trong lòng Ninh vương, tạo phản cũng không khó, nhưng cái khó là làm thế nào để thu được tâm của sĩ tử thiên hạ, ai ngờ trời cao chiếu cố, đang rầu rĩ về việc này thì Đường đại tài tử liền giống như một con hưu nhỏ lao vào trong lòng, đây quả thực là thiên ý chiếu rọi.

Bình Luận (0)
Comment