Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát! (Dịch)

Chương 275 - Chương 275: U Linh Quay Lại Hiện Trường Vụ Án, Chiếc Bể Chứa Xác Nữ Giới Năm Xưa?

Chương 275: U Linh Quay Lại Hiện Trường Vụ Án, Chiếc Bể Chứa Xác Nữ Giới Năm Xưa? Chương 275: U Linh Quay Lại Hiện Trường Vụ Án, Chiếc Bể Chứa Xác Nữ Giới Năm Xưa?

Cùng lúc đó.

Tại đội điều tra hình sự quận Dương Liễu của thành phố Gia Hòa.

Tô Minh và những người khác đã trở về từ căn nhà trước đây của U Linh, không quay lại phòng họp mà trực tiếp đến phòng kỹ thuật điều tra.

Bởi vì những manh mối có thể khai thác đã được khai thác gần như hết.

Việc quan trọng nhất lúc này là... dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra U Linh đã cải trang trốn thoát, như vậy mới có thể tiếp tục truy tìm, khai thác ra những manh mối quan trọng hơn.

Hơn nữa, khi vụ án càng được đào sâu, tầm quan trọng của U Linh cũng đã tăng lên rõ rệt.

Điều quan trọng nhất là... U Linh rất có thể biết được manh mối mà Lan Thải Nhi nắm giữ, cũng như đối tác của K ở Mỹ, tầm quan trọng của hai điều này chắn chắn là không thể tưởng tượng được.

Vì vậy, bất kể phải trả giá thế nào, cũng phải tìm ra U Linh. ...

Phòng kỹ thuật điều tra.

Nhiều cảnh sát đang cẩn thận sàng lọc và so sánh camera giám sát bên trong và xung quanh khu dân cư.

Như đã nói trước đó, an ninh của khu dân cư này không được nghiêm ngặt lắm, nên nhân viên ra vào cực kỳ phức tạp.

Nếu sàng lọc bình thường thì thời gian cần thiết chắn chắn sẽ nhiều đến mức khó tưởng tượng.

Tuy nhiên.

Bây giờ đã có bức chân dung giả mà Tô Minh đoán trước đó, tốc độ so sánh tổng thể rõ ràng đã nhanh hơn rất nhiều.

Cũng giống như bây giờ.

Tất cả cảnh sát trong phòng kỹ thuật điều tra đều quét bức chân dung mà Tô Minh vừa vẽ vào máy tính, sử dụng công nghệ so sánh khuôn mặt tiên tiến nhất để bắt đầu sàng lọc camera giám sát gần đây.

Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là... những người ra vào khu dân cư ngày hôm qua.

Bởi vì dựa trên những tro tàn bị đốt cháy, chắn chắn U Linh đã trốn khỏi căn nhà cũ của mình vào ngày hôm qua, vì Đồ Tể bị bắt, vì vậy hắn mới nhanh chóng trốn thoát.

Nếu không thì với mức độ sạch sẽ khi gây án của U Linh, có lẽ hắn vẫn chưa vội vàng trốn thoát.

Ít nhất, theo một nghĩa nào đó, với tính cách cẩn thận của hắn, rõ ràng hắn không cần quá lo lắng về việc bị cảnh sát chú ý.

Lúc này.

Quá trình so sánh khuôn mặt cũng đã diễn ra được hàng chục phút.

Đúng lúc Trần Thăng nhíu mày, có chút lo lắng và hoài nghi liệu có thể dùng cách này để tìm ra U Linh đã trốn thoát hay không.

Nột cảnh sát ngồi ở phía trong cùng của phòng kỹ thuật hình sự đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tô Minh và những người khác, cố gắng kìm nén cảm xúc kích động nói.

"Trần cục, hai vị lãnh đạo."

"Tìm thấy rồi, có vẻ như đã tìm thấy rồi, ta đây đã so sánh ra một khuôn mặt có độ tương đồng đạt tới 90%."

Câu nói này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Tô Minh, Từ Trường Thắng và Trần Thăng, bọn hắn lập tức không chút do dự đến phía sau người cảnh sát này.

Trần Thăng chống một tay lên lưng ghế của cảnh sát, nheo mắt nhìn vào khuôn mặt trên màn hình.

Trong đoạn video giám sát, một nam tử mặc áo sơ mi kẻ ô, đeo kính gọng đen, sau lưng còn đeo một chiếc ba lô đựng máy tính, trông giống như một nhân viên của công ty internet.

Vào lúc 8 giờ sáng, hắn cùng với nhiều người lao động khác cũng đang đi làm, cùng nhau rời khỏi cổng khu dân cư.

Rõ ràng.

Với kiểu trang phục mặc áo sơ mi kẻ ô, đeo ba lô đựng máy tính, việc cải trang này trong đám đông người lao động rời khỏi khu dân cư vào sáng sớm, hoàn toàn không có gì đặc biệt và nổi bật.

Bởi vì đi trên đường phố, đâu đâu cũng là những người lao động như vậy.

Không chút do dự.

Trần Thăng lập tức vỗ nhẹ vào lưng ghế của cảnh sát, khẽ nói.

"Tiểu Lý."

"Phóng to màn hình giám sát này lên một chút để ta xem chi tiết khuôn mặt hơn."

"Lúc trước U Linh đi đến sòng bạc ở Mỹ, mặc một bộ vest khá trang trọng, bộ trang phục bây giờ này quả thực có chút khác biệt."

Nghe theo mệnh lệnh của Trần Thăng.

Cảnh sát nhỏ của phòng kỹ thuật điều tra lập tức phóng to hình ảnh trên video giám sát lên nhiều lần, đồng thời còn đặc biệt cắt ra... khung hình U Linh ngẩng đầu lên trong nháy mắt, để chi tiết khuôn mặt được thể hiện rõ ràng hơn.

Vài giây sau.

Trần Thăng nhìn sang Tô Minh bên cạnh, nghiêng đầu ra hiệu.

"Tô phó trưởng."

"Ngươi thấy có phải là U Linh không? Ta cảm giác... có thể xác định được tám phần."

Ánh mắt Tô Minh dừng lại trên màn hình giám sát trước mặt, nheo mắt suy nghĩ một lúc, sau đó không chút do dự gật đầu nói.

"Đây rất có thể là U Linh."

"Bởi vì mặc dù lần này trang phục có sự khác biệt rõ rệt so với lúc trước ở sòng bạc Mỹ, một người mặc vest trang trọng, một người lại mặc đồ thoải mái của dân văn phòng."

"Nhưng chúng ta, cần phải xác định một điểm là... môi trường khác nhau, khiến cho trang phục của U Linh có sự thay đổi khác nhau, điều này hoàn toàn là tình huống hết sức bình thường."

"Lúc trước ở sòng bạc, U Linh chắn chắn cần một bộ trang phục hơi trang trọng để thể hiện tiềm lực kinh tế của mình."

"Đồng thời cũng phải tạo cho chủ sòng bạc một ảo giác rằng mình đã thắng được nhiều tiền chỉ nhờ vận may thực sự, và mình cũng có nhiều tiền, không cần phải gian lận."

"Mặt khác, để chủ sòng bạc e ngại, thì việc mặc một bộ vest cao cấp trang trọng sẽ tốt hơn nhiều so với những bộ đồ thoải mái."

"Nhưng nếu ở Long Quốc chúng ta thì ngoài ngân hàng và các loại trung gian, thực tế không phổ biến việc mặc vest, mà nhiều hơn là thoải mái thế nào thì thế ấy."

"Vì vậy, trong suy nghĩ của U Linh, nếu muốn giảm mức độ nổi bật của bản thân xuống mức thấp nhất, thì việc đi theo dòng chảy chắn chắn là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa bây giờ hắn không thể làm giống như Đồ Tể, trốn khỏi thành phố Gia Hòa với tư cách đi công tác xuyên thành phố được."

"Vậy thì, một nam tử mặc áo sơ mi kẻ ô đeo ba lô máy tính của dân kỹ thuật, rõ ràng là tốt hơn nhiều so với vest và cặp hồ sơ."

"Bởi vì, áo sơ mi kẻ ô có thể coi là tiêu chuẩn của lập trình viên, chỉ cần lên tàu điện ngầm hoặc xe buýt, có lẽ ngươi có thể thấy không ít lập trình viên trọc đầu mặc áo sơ mi kẻ ô."

"Đồng thời, nơi có thể xác định được danh tính của U Linh là... lớp trang điểm khuôn mặt thực ra không có nhiều thay đổi, so với ảnh chụp ở sòng bạc Mỹ lúc trước."

"U Linh vẫn sẽ đeo kính gọng đen để che mắt, đồng thời sẽ dùng một chút ánh sáng cao để làm cho xương gò má trông nổi bật hơn, lông mày cũng sẽ được chỉnh sửa phù hợp."

"Nhìn chung, đó là việc thay đổi từng chi tiết nhỏ trên khuôn mặt, thay đổi một vài chi tiết nhỏ trên khuôn mặt cũng đủ khiến khuôn mặt của hắn xuất hiện sự khác biệt lớn."

"Nhưng những thay đổi chi tiết này, giống như những đặc điểm khuôn mặt của hắn lúc ở Mỹ, quả nhiên giống như những gì chúng ta nghĩ vậy... U Linh không dám dùng mặt nạ da người của Tường Vi nữa."

"Chọn tin tưởng vào kỹ thuật hóa trang của mình, tin tưởng vào kinh nghiệm từng trốn thoát khỏi sự truy đuổi của sòng bạc ở Mỹ."

Nói đến đây.

Tô Minh hơi dừng lại hai giây, sau đó tiếp tục nói.

"Có thể tìm hiểu sâu hơn không?"

"Các định địa điểm ẩn náu bây giờ của U Linh."

Cảnh sát Tiểu Lý lập tức gật đầu, sử dụng các loại kỹ thuật so sánh, bắt đầu thông qua hệ thống camera giám sát toàn thành phố, tiếp tục xác định địa điểm trốn thoát của U Linh.

Vài chục phút sau.

Khi U Linh trong camera giám sát bước vào một khách sạn và không còn xuất hiện dấu vết nào sau đó.

Cảnh sát Tiểu Lý nhanh chóng quay đầu nhìn Tô Minh và Trần Thăng, vẻ mặt đầy vẻ ngạc nhiên khó tin nói.

"Trần cục, Tô phó trưởng."

"Đây... tên U Linh này lại trốn vào khách sạn Duy Ngải, chính là khách sạn nơi Lan Thải Nhi bị sát hại ngày xưa..."

Bình Luận (0)
Comment