Chương 232: Chương 232
Chương 232: Chương 232Chương 232: Chương 232
Nếu như Lê Sơ có thể cùng học trưởng nối lại tình cũ, cũng có thể thoải mái hơn rất nhiều. Huống hồ Hạ Minh Châu cũng chưa bao giờ buông bỏ Lê Sơ, trong mắt cô, hai người này hoàn toàn có thể nối lại tiền duyên. Cô quen biết Hạ Minh Châu nhiều năm như vậy, cũng là nhìn Lê Sơ đi cùng anh, chỉ nói nhân phẩm, cô hoàn toàn tin tưởng, cô cũng tin tưởng Hạ Minh Châu sẽ coi Linh Lan là con của mình mà đối đãi. Lê Sơ biết Từ Tử Khâm xuất phát từ ý tốt mới có thể làm như vậy, cô cũng không trách cô, chỉ là cảm thấy bất đắc dĩ;Tử Khâm, cậu không cần phí sức nối dây cho mình cùng học trưởng nữa."
Từ Tử Khâm thấy đôi mắt Lê Sơ ảm đạm, trong lòng bỗng nhiên chua xót. Đơn giản dùng lời nói làm rõ: "Hạ học trưởng một tháng trước liên hệ với mình hỏi thăm tình hình gần đây của cậu, mình nghĩ hôn lễ cậu nhất định là sẽ tới nên mình để cho anh ấy ở sát vách, tạo chút cơ hội cho hai người."
"Sơ Sơ, Hạ học trưởng vẫn luôn không buông bỏ được cậu, trong lòng anh ấy thủy chung đều thích cậu, cậu có thể thử cùng anh ấy bắt đầu lại một lần nữa."
Lê Sơ trâm mặc một lát mở miệng: "Học trưởng đổi xe mới, cậu thấy không?" Lê Sơ nói không đầu không đuôi, khiến cho Từ Tử Khâm ngây ngẩn cả người. Các cô rõ ràng là đang nói chuyện tình cảm, như thế nào bỗng nhiên kéo tới xe. Lê Sơ nói tiếp: "Loại xe anh ấy lái mình không biết, nhưng mình đoán chiếc xe này thế nào cũng phải mấy trăm vạn."
Từ Tử Khâm ngạc nhiên: "Vậy thì sao?"
Xe mấy trăm vạn mà thôi, nếu Lê Sơ muốn, cô cũng có thể tặng chiếc Porsche của mình cho cô. Lê Sơ mím môi thản nhiên cười, khuôn mặt trắng nõn như hoa sen thanh lệ/Anh ấy hiện tại rất tốt, đáng giá có người tốt hơn yêu anh ấy."
Hốc mắt Từ Tử Khâm nóng lên, cô cắn môi dưới, nói: "Sơ Sơ, cậu chính là tốt nhất."
Bạn tốt Lê Sơ của cô là nữ sinh tốt nhất tốt nhất trên đời này, cô ấy đáng giá tất cả thiên vị. Chỉ là vận mệnh đối với cô quá mức bất công. Lông mi thon dài của Lê Sơ hạ xuống, phía dưới mí mắt nhuộm một mảnh bóng màu xanh nhạt, cô nhợt nhạt nở nụ cười, ôn nhu nói: "Tử Khâm, cũng không phải mình tự ti, chỉ là mình rất rõ ràng rốt cuộc cũng không trở về được như xưa, kỳ thật hiện tại như vậy cũng rất tốt không phải sao."
Từ Tử Khâm há miệng, cô muốn khuyên bảo thêm vài câu, nhưng làm thế nào cũng nói không nên lời, cô hiểu rõ tính cách Lê Sơ, một khi làm quyết định sẽ không dễ dàng thay đổi nữa.
Cô nói thế nào cũng uổng công. Cô là bạn thân của Lê Sơ, hẳn là nên đứng ở góc độ Lê Sơ suy nghĩ cho cô ấy, mà không phải tổn hại ý nguyện của cô ấy, mạnh mẽ ép cô và Hạ Minh Châu tụ cùng một chỗ. Từ Tử Khâm sau khi suy nghĩ cẩn thận, thở dài một hơi,;'Sơ Sơ, đã làm cậu thất vọng, mình không nên một mình..."
Lê Sơ cắt đứt lời của cô,'Tử Khâm, không cần xin lỗi mình, cậu không có làm sai cái gì. Có thể nhìn thấy học trưởng sống tốt, mình cũng rất vui vẻ." Ánh chiều tà ấm áp chiếu rọi trên mặt Lê Sơ, có chút âm trầm, làm cho người ta thấy không rõ thần sắc của cô. Cô từ trước đến nay đều như thế, che giấu tâm tình, cho dù là khổ sở vô cùng thì bề ngoài cũng phải giả bộ như không có chuyện gì, không để cho người phát hiện.
Ánh mắt Từ Tử Khâm dừng ở trên mặt Lê Sơ, trong lòng hiện lên từng tia đau đớn. Cô cố gắng nhếch khóe miệng, đi lên nắm lấy cổ tay Lê Sơ, dời đề tài đi'Sơ Sơ, thời gian không còn sớm, chúng ta mang Tiểu Linh Lan đi ăn cơm tối đi."
Từ Tử Khâm lôi kéo Lê Sơ hướng phòng khách đi đến, trong miệng lải nhải nói: "Đầu bếp nhà hàng lầu ba là từ Tụ Duyên lâu đào tới, mình đã ăn qua vài lần, thật sự đặc biệt đặc biệt ăn ngon, khẳng định cậu cũng sẽ thích."
Lê Sơ nghe Từ Tử Khâm nói, tâm tình nặng nề quét sạch sẽ, cười nói: "Thật sự ăn ngon như vậy sao?”