Chương 279: Chương 279
Chương 279: Chương 279Chương 279: Chương 279
"Tiểu Sơ, anh và Phó Tự Trì nhất định sẽ có tranh chấp, em hiểu không?"
Khuôn mặt trắng bệch của Lê Sơ khẽ giật mình, ánh mắt lóe lên vẻ trốn tránh.
Sao cô lại không hiểu suy nghĩ của Hạ Minh Châu và Phó Tự Trì.
Phó Tự Trì chính là một con chó điên, bên cạnh cô bất kể xuất hiện ai, anh đều sẽ đi lên cắn xé.
Chu Vũ chính là vết xe đổ, hiện tại đến phiên Hạ Minh Châu.
Mặc dù cô không biết Phó Tự Trì dùng thủ đoạn gì đuổi Chu Vũ đi, nhưng nghĩ hẳn không phải là phương pháp quang minh chính đại gì.
Lần trước, cô không có nhúng tay đi quản, bởi vì Chu Vũ đối với cô mà nói chỉ là một người xa lạ không quan trọng, thậm chí Chu Vũ biến mất ngược lại giúp cho cô thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng lần này thì khác, người Phó Tự Trì tổn thương chính là Hạ Minh Châu, người cô từng yêu, cũng không xứng đáng.
Cô hy vọng Hạ Minh Châu hạnh phúc hơn bất cứ ai.
Lê Sơ nhìn Hạ Minh Châu, nói ra những lời tối hôm qua/'Học trưởng, anh xứng đáng có người tốt hơn."
Những lời này, cô vốn định chờ Hạ Minh Châu khỏi bệnh rồi nói sau, trải qua chuyện Phó Tự Trì náo loạn như vậy, cô không thể không nói trước, để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Cô thậm chí không thể ở đây lâu hơn một giây, nếu không đối với Hạ Minh Châu mà nói đều là nguy hiểm. "Học trưởng, lát nữa em sẽ trở về, em đã tìm hộ lý đến chăm sóc anh rồi."
Hạ Minh Châu luống cuống, anh cầm tay Lê Sơ không cho cô đứng dậy rời đi, Tiểu Sơ, vì sao không cho anh một cơ hội?"
Tựa hồ là ý thức được tâm tình của mình quá mức kích động, anh cụp mắt để cho mình tỉnh táo lại, giọng nói cũng khôi phục ôn hòa: "Tiểu Sơ là đang trách anh năm đó cố ý đi ra nước ngoài sao?"
Lê Sơ lắc đầu.
Cô chưa bao giờ trách anh, cô chỉ trách chính mình.
Khi đó, bọn họ đều không có quyền lựa chọn cho nhau.
Hơn nữa, anh đi ra nước ngoài là lựa chọn chính xác.
"Học trưởng, em... đã có con rồi, chúng ta không thể quay về được nữa rồi." Không có khó chịu như trong dự đoán, cô chỉ bình thản nói ra những lời này.
Con của cô, trên người chảy huyết mạch Phó Tự Trì, cho dù Hạ Minh Châu có cởi mở hơn nữa, cũng không thể không để ý.
Cô không nói ra miệng còn có cha mẹ Hạ Minh Châu.
Cha mẹ Hạ tuyệt đối không thể đồng ý cho Hạ Minh Châu ở cùng một chỗ với cô.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô không muốn cùng anh nối lại tình cũ.
Ngay từ đầu cũng đã biết kết quả của đoạn tình cảm này, còn cần cái gì bắt đầu không cần thiết đây, liều lĩnh mạnh mẽ ở cùng một chỗ, đến cuối cùng chỉ biết càng thêm tổn thương lẫn nhau.
Hạ Minh Châu cũng không biết lo lắng của Lê Sơ, anh chỉ biết anh không thể mất đi Lê Sơ, cho dù cô có con của Phó Tự Trì, anh cũng không để ý,'Tiểu Sơ, lúc đó em không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể sinh con, anh không dám nói anh không ngại trên người Linh Lan chảy dòng máu của anh ta, nhưng anh có thể cam đoan với em, anh sẽ coi cô bé là con của mình chăm sóc và yêu thương."
Lê Sơ cũng không hoài nghi lời thê của Hạ Minh Châu, cô tin tưởng nhân phẩm của Hạ Minh Châu tuyệt đối có thể làm được những lời anh nói.
Chỉ là, không cần thiết.
Lê Sơ gạt tay Hạ Minh Châu ra, từ trên ghế đứng dậy.
Giờ khắc này, Hạ Minh Châu giống như thấy được Lê Sơ năm đó nói chia tay với anh, ẩn nhẫn mà lại quyết tuyệt.
Sốt cao khiến đầu óc anh bắt đầu hoảng hốt.
Anh không rõ, anh rõ ràng đã đủ cường đại, vì cái gì, vì cái gì vẫn không thể giữ cô ở lại.
Người trên giường bệnh hôn mê nặng nề, Lê Sơ khẽ động đậy chăn cho anh.
Không đành lòng để Hạ Minh Châu một mình sốt cao nằm trên giường bệnh, Lê Sơ nghĩ chờ hộ lý đến rồi rời đi cũng không muộn.
Hộ lý không đợi được, lại đợi được mẹ của Hạ Minh Châu.