Chương 296: Chương 296
Chương 296: Chương 296Chương 296: Chương 296
Giang Tự Xuyên sững sờ đứng tại chỗ, trong mắt anh chỉ có thể nhìn thấy Lê Sơ.
Cậu muốn nói với cô, cậu đã sớm chọn cô.
Nhưng khi cậu nhìn thấy ánh mắt trong suốt của Lê Sơ, cậu khiếp đảm, không dám nói ra tình cảm của mình.
Cậu sợ một khi nói ra miệng, sẽ không bao giờ quay đầu lại.
Hiện tại, cậu có thể lấy thân phận em họ tới gân Lê Sơ, cùng cô du ngoạn, nhưng sau khi thổ lộ, có lẽ Lê Sơ sẽ chỉ trốn tránh cậu.
Trước khi đến thị trấn Văn Đức, cậu đã tìm hiểu về Lê Sơ, muốn biết chuyện của Lê Sơ kỳ thật là chuyện rất dễ dàng, cậu thậm chí không tốn bao nhiêu công phu đã nắm giữ tất cả.
Biết cô đã từng đính hôn rồi từ hôn với người khác, biết nhà cô từng nợ một khoản nợ lớn, biết cô từng là chim hoàng yến Phó Tự Trì nuôi trong nhà, cũng biết con gái cô là con của Phó Tự Trì.
Cậu dùng thời gian rất lâu để cho mình tiếp nhận tất cả những thứ này, thậm chí ép mình quên đi cô, nhưng càng là như vậy, cậu lại càng không có cách nào buông xuống.
Chỉ cần Lê Sơ đồng ý tiếp nhận Giang Tự Xuyên, cho dù là đối địch với Phó Tự Trì, cậu cũng không quan tâm.
Lê Sơ cho rằng Giang Tự Xuyên còn đang rối rắm chuyện đám hỏi, liền trấn an nói: "Giang Tự Xuyên, cậu an tâm ở chỗ tôi, rời khỏi trường còn thời gian rất lâu, cậu có thể suy nghĩ thật kỹ chuyện đám cưới, không cần ép mình quyết định nhanh như vậy." Trong lòng cô coi Giang Tự Xuyên là em họ, không đành lòng nhìn thấy cậu bởi vì lợi ích gia tộc mà bất đắc dĩ kết hôn, cô hy vọng Giang Tự Xuyên có thể ở cùng một chỗ với người mình yêu, trải qua cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.
Cuộc sống của cô đã là như vậy, không có khả năng gặp được người mình yêu, nhưng Giang Tự Xuyên thì khác, hai mươi hai tuổi tốt đẹp, không nên bị vây trong đám cưới lạnh lẽo.
Lời nói của Lê Sơ lộ ra sự quan tâm, nhưng Giang Tự Xuyên nghe lại giống như từng cây gai đâm vào lòng cậu.
Lê Sơ thật sự không thích cậu chút nào.
Cảm giác thất bại giống như một tấm lưới nhỏ, giam cầm cậu chặt chẽ ở trong đó, mặc cho cậu dùng hết khí lực toàn thân cũng không thoát ra được. ...
Giang Tự Xuyên ở lại Lộc Minh Nhã Xá.
Cậu là nam giới duy nhất trong khu nhà trọ này, mặc dù Lê Sơ coi cậu là khách, ngăn cản cậu không cho cậu làm việc, Giang Tự Xuyên vẫn tận khả năng giúp một ít việc nhỏ.
Giang Tự Xuyên làm việc ổn thỏa, nói cũng ít, rất được trưởng bối yêu thích, Phùng Ngọc Dung và Triệu Vân đều rất thích cậu.
Việc làm ăn của Lộc Minh Nhã Xá sau khi Giang Tự Xuyên vào ở đột nhiên bùng nổ, khách hàng cuồn cuộn không ngừng làm thủ tục ở trọ khiến Lê Sơ trở tay không kịp, sau đó hỏi thăm khách hàng, cô mới biết được thì ra là có một nhiếp ảnh gia trong lúc vô tình chụp được ảnh Lê Sơ và Giang Tự nói chuyện ở cửa nhà trọ, tuấn nam mỹ nữ kết hợp tinh xảo, hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người. Đêm đó, Lê Sơ nhận được điện thoại của Từ Tử Khâm gọi tới.
"Sơ Sơ, sao Giang Tự Xuyên lại ở bên cậu! Thời Doanh hỏi cậu ta rất nhiều lần, cậu ta cũng không chịu nói mình đi đâu."
Lê Sơ tiếp khách cả ngày, thật vất vả mới rảnh rỗi nghỉ ngơi,'Chắc là trong lòng cậu ấy phiên muộn, qua đây giải sầu đi."
Từ Tử Khâm nghĩ đến chuyện đám hỏi Giang gia, thở dài: "Cũng đúng, nhỏ như vậy đã bị trong nhà an bài hôn sự, đổi lại là mình khẳng định cũng sẽ trốn."
Lê Sơ bất đắc dĩ cười: "Giang Tự Xuyên không phải là người trốn tránh, cậu ấy sẽ về giải quyết chuyện này."
"Không đúng nha, cậu và Giang Tự từ lúc nào có quan hệ tốt như vậy, em chồng còn đặc biệt chạy đến nhà trọ của cậu." Từ Tử Khâm bắt được trọng điểm, buộc Lê Sơ trả lời.
Nghĩ như thế nào cảm thấy kỳ quái.
Từ Tử Khâm rất khẳng định trước hôn lễ của cô Lê Sơ thậm chí căn bản không biết có người như Giang Tự Xuyên, ngày hôn lễ cô nhờ Giang Tự Xuyên hỗ trợ đưa đón Lê Sơ, đó hẳn là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, coi như là phía sau lại gặp mặt vài lần cũng không đến mức quen thuộc đến nước này.