Mơ Tưởng Độc Chiếm Nàng (Dịch Full)

Chương 380 - Chương 380: Chương 380

Chương 380: Chương 380 Chương 380: Chương 380Chương 380: Chương 380

Lê Sơ nghe thấy giọng nói của con gái theo bản năng đẩy Phó Tự Trì ra, kéo dài khoảng cách giữa mình và anh, ánh mắt lúng túng.

Tim đập rất nhanh, cô liên tục hít thở sâu vài lần mới bình phục trở lại, bước nhanh đến trước mặt con gái.

Thấy con gái che mắt, lập tức ý thức được con gái nhìn thấy hình ảnh cô và Phó Tự Trì thân thiết, hai má vốn đã ửng đỏ lại hồng hơn vài phần,Linh Lan tỉnh rồi, mẹ dẫn con đi rửa mặt ăn sáng được không?”

Tiểu Linh Lan vừa nghe thấy bữa sáng lập tức buông hai tay xuống, lót mũi chân đi xem bàn ăn, nhưng vóc dáng cô bé quá thấp, cái gì cũng không nhìn thấy, cô bé đưa tay muốn Lê Sơ ôm mình: "Mẹ ôm con một cái."

Lê Sơ bế con gái lên, Tiểu Linh Lan xem qua tất cả các món ăn, ánh mắt sáng rực, Đánh răng nhanh rửa mặt nhanh thôi."

Cuối cùng cũng rời đi sự chú ý của con gái, nếu con gái hỏi bọn họ vừa rồi đang làm gì, Lê Sơ thật sự không biết trả lời như thế nào. ...

Sau bữa sáng, Phó Tự Trì lại tắm rửa một lân nữa, thay âu phục vừa vặn, cà vạt buông lỏng trên cổ, còn phải thắt lại.

Lê Sơ trước đây từng giúp anh thắt cà vạt vô số lần, mấy lần đầu là anh tự mình dạy cô thắt như thế nào, khi đó cô sợ anh, luôn thắt không tốt, anh không ngại phiền toái dạy cô, thậm chí ở trên giường... cà vạt cũng sẽ trở thành công cụ dạy dỗ.

Nhớ tới những hình ảnh đó, Lê Sơ bất giác sờ sờ cổ tay.

Cô quay đầu không nhìn anh nữa, chỉ lên tiếng nhắc nhở: "Thắt cà vạt lại." Phó Tự Trì cố ý đến trước mặt cô, nắm tay cô sờ cà vạt.

"Sơ Sơ, buộc giúp anh đi." Giọng anh khàn khàn, mang theo cảm giác như ngậm cát.

Lê Sơ hẳn là cự tuyệt, nhưng thân thể của cô lại giống như là hình thành ký ức, vài cái lập tức thắt xong một cái nút Windsor xinh đẹp, cô thậm chí còn sửa sang quần áo của anh lại một chút, giống như là chuyện một người vợ bình thường sẽ làm với chồng.

Phó Tự Trì cười nhẹ một tiếng, hôn nhẹ nhàng trên môi Lê Sơ/'Bà xã thật tốt.

Lê Sơ xấu hổ liếc anh một cái: "Con gái còn ở đây."

Tiểu Linh Lan nằm trên sô pha nhìn heo con Peppa, hoàn toàn không chú ý tới cha mẹ đang làm gì.

Phó Tự Trì thu lại nụ cười, có chút ủy khuất: "Có con gái thì không thể thân mật saol"

"Không thể." Lê Sơ nghiêm khắc từ chối,'Sau này chỉ cần có con gái, anh không được làm bậy.'

Cha mẹ nên dạy dỗ con từ lời nói và việc làm, làm sao có thể dạy hư trẻ con.

"Thế nào gọi là xăng bậy?" Phó Tự Trì tiến đến bên tai Lê Sơ, hơi thở nóng rực dâng lên tai cô.

Lê Sơ cắn môi dưới, trong lòng thâm mắng anh vô lại.

Cô cúi mặt, đi đường vòng đẩy lưng anh"Đi nhanh đi, nếu không đến công ty sẽ muộn mất."

Dù sao cô cũng không muốn nhìn thấy anh. Phó Tự Trì không trêu chọc cô nữa, sợ trêu chọc quá mức khiến cô mang theo con gái chạy về thị trấn Văn Đức.

Dù sao cũng phải chính thức cầu hôn Lê Sơ, anh mới có thể an tâm.

Hơn nửa tháng lo lắng bị niềm vui bất thình lình hòa tan, khí thế của Phó Tự Trì cũng thu lại rất nhiều, khuôn mặt không âm trâm như thường ngày, phương án cấp dưới đưa ra có kém hơn anh cũng không tức giận, thậm chí còn ôn tồn bảo người ta mang về sửa chữa.

Nhân viên văn phòng tổng giám đốc len lén lôi kéo thư ký Tống hỏi ông chủ là làm sao vậy, thư ký Tống chỉ cười cười không nói lời nào.

Anh nào dám bát quái ông chủ sau lưng, cái này nếu như bị sếp biết, phỏng chừng lập tức sẽ đuổi việc anh.

Thư ký Tống trong lòng yên lặng cầu nguyện phu nhân có thể ở lại Lạc Thành một thời gian ngắn, trên dưới công ty cũng có thể dễ chịu hơn một chút.

Phó Tự Trì bận rộn xong công việc quan trọng đã là một giờ chiều, cơm trưa thư ký đưa vào còn chưa ăn, anh cũng không liếc mắt nhìn cơm trưa, tìm điện thoại di động trên bàn, nhắn tin cho Lê Sơ.
Bình Luận (0)
Comment