Mơ Tưởng Độc Chiếm Nàng (Dịch Full)

Chương 390 - Chương 390: Chương 390

Chương 390: Chương 390 Chương 390: Chương 390Chương 390: Chương 390

Lê Sơ hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí: "Anh còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”

Phó Tự Trì rũ mắt suy nghĩ sâu xa, tìm ra mảnh vỡ trong trí nhớ, đôi mày nhíu chặt giãn ra, ánh mắt sáng lên từng chút một, ngón tay dùng sức trắng bệch, Hoa Linh Lan?”

Anh nhớ ra rồi.

Anh cầm ô của cô, để lại cho cô một bó hoa linh lan.

Nhưng khi đó bọn họ căn bản không biết nhau, Lê Sơ làm sao có thể...

"Em..." Phó Tự Trì bức thiết muốn chứng thực phỏng đoán của mình.

Lê Sơ che miệng anh lại, hai má ửng đỏ, Đừng hỏi."

Thật sự là mất mặt muốn chết, thấy sắc nảy ý gì gì đó làm sao nói ra miệng được.

Khi đó Lê Sơ chính là bị tướng mạo của anh dụ dỗ, kết quả ngược lại là để cho mình rơi vào.

Mặt mày Phó Tự Trì cong cong, ý cười căn bản không che giấu được.

Thì ra lần đầu tiên gặp mặt cô đã động tâm với anh, nhũ danh của con gái cũng là bởi vì anh mà đặt.

Trong lòng cô vẫn luôn có anh.

Phó Tự Trì một đêm không ngủ.

Kích động đến mức căn bản ngủ không được. Anh nằm nghiêng nhìn khuôn mặt ngủ say của Lê Sơ, cứ như vậy nhìn cả đêm, vừa nhìn vừa cười.

Nếu không phải con gái ngủ giữa bọn họ, anh nhất định sẽ ôm chặt Lê Sơ vào lòng, vùi vào trong cổ cô, ngửi mùi thơm trên người cô.

Sáng sớm hôm sau, Phó Tự Trì bảo trợ lý sắp xếp người đến nhà trang trí phòng trẻ em.

Con gái đã ba tuổi, có thể tự mình ngủ.

Anh và Lê Sơ cũng không thể cứ lén lút như vậy, ngay cả thân mật cũng chỉ có thể vào phòng tắm, chỗ nhỏ như vậy căn bản không thể triển khai, anh cũng không dám quá mức, sợ làm bị thương cô.

Đêm phòng trẻ em được trang bị xong, con gái không đi ngủ, ngược lại chính anh bị Lê Sơ đuổi ra khỏi phòng, bất đắc dĩ phải đến phòng khách ngủ tạm một đêm.

Sáng sớm hôm sau, Phó Tự Trì ăn mặc cẩn thận hơn bao giờ hết, cẩn thận chỉnh sửa kiểu tóc, thay một bộ âu phục phẳng phiu.

Hôm nay là ngày anh và Lê Sơ đăng ký kết hôn.

Sau khi đưa con gái đến chỗ Thời Doanh, anh lập tức cùng Lê Sơ chạy tới cục dân chính.

Không phải ngày lễ, vợ chồng trong cục dân chính đến đăng ký kết hôn không nhiều lắm, ước chừng khoảng một giờ, bọn họ lập tức làm xong tất cả thủ tục, đều tự câm một quyển giấy chứng nhận kết hôn đỏ tươi đi ra.

"Vậy là kết hôn?" Lê Sơ còn chưa tách khỏi thân phận chưa kết hôn.

Cũng chỉ chụp ảnh, điền vào mẫu đơn, sau đó bọn họ trở thành vợ chồng hợp pháp, từ nay về sau, cô lại có thêm một thân phận, trở thành vợ của Phó Tự Tĩì.

Trước và sau đăng ký hình như cũng không có gì khác biệt, nhưng cho cô cảm giác chính là không giống nhau. Giữa cô và Phó Tự Trì, hình như càng gần hơn một chút. Cảm giác không nói nên lời, nhưng coi như không tệ.

Phó Thế Xương là người đầu tiên nhìn thấy giấy chứng nhận kết hôn của bọn họ, thân thể của ông đã tiêu hao đến cực hạn, ngay cả nói cũng nói không nên lời, vuốt ve hai quyển giấy chứng nhận kết hôn, ánh mắt tang thương trong nháy mắt ướt át.

Tâm nguyện cuối cùng đã hoàn thành, ông ở thế gian này không còn tiếc nuối, tương lai đi Hoàng Tuyên cũng có thể cho Uyển Ninh một câu trả lời thỏa đáng.

Phó Thế Xương qua đời vào sáng sớm một tuần sau đó.

Ông ra đi không tính là thống khổ, trên khuôn mặt gầy đến thoát tướng mang theo vẻ an tường.

Tang lễ không quá long trọng, chỉ mời người thân tới phúng viếng.

Phó Tự Trì cực kỳ hận cha của mình, nhưng khi cha thật sự đã rời khỏi nhân thế, anh lại cảm thấy trong lòng trống rỗng.

Phó Thế Xương không chôn cùng vợ Uyển Ninh, đây là yêu cầu của chính ông, ông mắc nợ Uyển Ninh quá nhiều, nhớ nhung cô rồi lại không còn mặt mũi nào tới gặp cô.

Sau khi tang lễ kết thúc, Phó Tự Trì một mình ở lại trước mộ, anh không nói gì, chỉ im lặng nhìn bia mộ của cha, rất lâu sau anh mới xoay người rời đi, nước mắt chảy xuống.
Bình Luận (0)
Comment