Mơ Tưởng Độc Chiếm Nàng (Dịch Full)

Chương 76 - Chương 76: Chương 76

Chương 76: Chương 76 Chương 76: Chương 76Chương 76: Chương 76

Phó Tự Trì không nhận.

Thời Doanh ngược lại có chút ngoài ý muốn,'Không uống?

"Ừm"

"Thật sự là gặp quỷ, lân nào tụ tập cùng một chỗ không phải cậu uống dữ dội nhất."

Thời Doanh nhịn không được phun trào.

Người trên bàn gọi bọn họ đi đánh bài, Thời Doanh nghiêng đầu "Đi thôi, chơi hai ván, hôm nay vận may của tiểu gia không tệ, chắc chắn sẽ khiến cậu thua đến khóc nhè."

Phó Tự Trì cười nhạo một tiếng: "Trên bàn bài, tôi sẽ không thua cậu."

Thời Doanh bị anh chặn lại không nói gì.

Phó Tự Trì đánh bài quả thật rất lợi hại, giống như là thần bài nhập thể, chơi mười lần có thể thắng chín lần, cũng không biết có phải Thượng Đế đặc biệt thiên vị, toàn bộ vận may đều cho cậu ấy hay không.

Hai người ngồi xuống, rất nhanh lập tức có người đẹp kiêu my dán lên.

Mùi nước hoa nồng nặc khiến Phó Tự Trì không nhịn được cau mày, Tránh xa một chút, mùi khó ngửi quá."

Anh chợt nhớ tới Lê Sơ.

Thân thể nhỏ yếu lại lồi lõm có lõm, trên mặt không trang điểm cũng cực kỳ xinh đẹp, trên người cũng chỉ có mùi thơm ngát nhàn nhạt, lúc ôm cô chỉ giống như là ôm gió xuân vào trong ngực. Người phụ nữ gần gũi Phó Tự Trì cũng có chút danh tiếng trên mạng, bị anh quở trách như vậy, khuôn mặt xấu hổ lập tức đen xuống.

Thời Doanh vội hòa giải: "A Tự không thích mùi nước hoa, em đừng buồn, cậu ấy không nhằm vào em."

Đóa hồng mới nổi này từ trước đến nay là được người nâng đỡ, nơi nào chịu ủy khuất như vậy, nếu không phải thấy người đàn ông này bộ dạng tuấn mỹ, khí chất lại thu hút, cô mới không thèm chủ động dán lên.

"Thời thiếu, hôm nay tôi không thoải mái, về trước đây."

Trong phòng trong nháy mắt an tĩnh lại.

Tất cả mọi người nhìn về phía người đẹp nổi tiếng trên mạng đứng bên cạnh Phó Tự Trì.

Thời Doanh thấy sắc mặt Phó Tự Trì ủ rũ, ánh mắt khẽ biến, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: "Được, trở về đi."

Người đẹp mơ hồ nhận thấy được bầu không khí áp lực, biết mình nói sai, cũng không nên không cho người ta mặt mũi,'Thời thiếu, tôi..."

Cô vừa định mở miệng giải thích, đã bị anh lạnh lùng cắt ngang: "Không cần phải nói, trở về đi."

Vành mắt cô gái phiếm hồng, một bộ dáng ủy khuất, ý đồ khiến cho người đàn ông thương tiếc, lại không có người nào rủ lòng thương với cô, đành phải khẽ cắn môi rời khỏi phòng bao.

Người đẹp mạng này là lần đầu tiên tới một buổi tụ tập như vậy, chỉ biết hôm nay tổ chức ván bài này đều là người gia thế cường đại, không phải chỗ cô có thể trèo cao, lại không biết Phó Tự Trì lại càng đắc tội không nổi.

Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh. Phó Tự Trì vừa tàn nhẫn vừa điên cuồng, trong giới đều nói thà đắc tội Diêm Vương cũng không nên đắc tội Phó Tự Trì, cô gái nhỏ này sợ là lăn lộn không nổi nữa.

Thật bất ngờ, Phó Tự Trì không nói gì, chỉ đặt ánh mắt lên mặt bài, coi như không có việc gì tiếp tục đánh bài.

Ngay cả Thời Doanh cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Lúc tan cuộc đã khuya, Thời Doanh đuổi theo Phó Tự Trì/A Tự, tiện đường đưa tôi về."

"Không thuận."

Thời Doanh ho khan hai tiếng/A Tự, cậu đây là đồ ác ma vô tình! Lần trước tôi lái xe bốn tiếng đưa cậu đến thị trấn Văn Đức."

Phó Tự Trì nhướng mí mắt: "Cho nên?"

"Cho nên hôm nay cậu nhất định phải đưa tôi trở về."

Cũng mặc kệ Phó Tự Trì có đồng ý hay không, cửa xe vừa mở ra, anh lập tức ngồi vào trong ghế lái phụ.

Vóc dáng Thời Doanh cao ráo, chân cũng dài, lúc duỗi chân đụng phải một cái túi giấy màu trắng.

Logo của nhà D cực kỳ nổi bật, mà túi giấy này từ trước đến nay chỉ để đựng nữ trang.
Bình Luận (0)
Comment