Mộc Hề Bạch - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu

Chương 24

Quân Mộc Hề nghe hắn nói mà sợ tới mức run lên, cậu gắt gao ôm chặt cổ hòa thượng, “Hu hu, sư phụ, đồ nhi chỉ thích sư phụ làm em thôi, không muốn mấy thứ kia đâu…”

“Bé Hề không ngoan, nói dối thì không phải là bé ngoan.” Mộ Bạch vỗ vỗ mông cậu, ý bảo cậu xuống khỏi người mình.

“Sư phụ làm giúp hay em tự làm?” Hòa thượng chậm rãi chuyển động Phật châu trong tay, không hề có dáng vẻ bị sắc đẹp dụ dỗ, mặt than liếc nhìn hộp gỗ.

Quân Mộc Hề cắn môi, biết lần này không tránh được, kiểu gì cũng chết thì phải làm theo cách có lợi với mình nhất mới được.

“Ưm… em… em tự làm…” Giọng Quân Mộc Hề nhỏ như muỗi, nhưng hòa thượng vẫn nghe thấy.

“A, xem ra bé Hề gấp không chờ nổi muốn tự mình thử đây mà.”

Thiếu niên mím môi, đỏ mặt không phản bác. Cậu biết lúc này hòa thượng đang nổi nóng nên chỉ ngoan ngoãn tự mình cởi quần áo, thân mình trần trụi đứng trước mặt hòa thượng. Nhưng chẳng hiểu sao hoà thượng lại có vẻ càng giận hơn.

Mộ Bạch lạnh mặt, thấy thiếu niên gấp không chờ nổi như thế, trong lòng càng khó chịu, nhìn dáng người tuyệt đẹp của bé cưng trước mặt, hắn thấp giọng nói.

“Còn thất thần làm gì, chọn cái em thích nhất rồi tự thỏa mãn đi.” Mộ Bạch cố ý nhấn mạnh hai chữ thỏa mãn, giọng điệu lạnh buốt.

“Hu…” Quân Mộc Hề sợ run, tủi thân lay lay hộp gỗ hai lần rồi cầm lấy chuỗi ngọc mà cậu cho rằng an toàn nhất. Độ lớn của thứ này cũng khá bình thường, còn có chiếc nhẫn kia nữa, mình có thể nắm giữ để nắm chắc lực độ, chắc sẽ không đau. Mấy thấy kẹp đầu nhũ các kiểu kia chắc là đau lắm.

Cậu nghĩ nghĩ rồi vẫn chọn chuỗi ngọc, vốn định cắm luôn vào mình trên giường, lại đột nhiên bị hòa thượng gọi lại.

“Từ từ, mặc cái này vào.” Hòa thượng ném sườn xám màu đỏ lấy trong hộp gỗ ra cho cậu, nếu bé cưng này đã muốn chơi thì phải chơi nguyên bộ. Giờ hắn đã chuyển từ mép giường đến ghế trên đối diện ngồi nghiêm chỉnh, mặt không biểu cảm, ai không biết chắc sẽ nghĩ hắn đang xem buổi diễn quan trọng nào đó.

Quân Mộc Hề nhận quần áo, vẻ mặt đau khổ mặc vào, mặc xong liền thấy thà trần truồng còn hơn, như này càng xấu hổ.

Sườn xám màu đỏ rực khiến làn da vốn đã trắng trẻo của cậu càng thêm trắng nõn, trước ngực khoét rỗng, hơi hơi lộ khe vú, thậm chí hai đầu vú nhỏ cũng như ẩn như hiện. Hai sườn xẻ tà gần tới trước ngực, lộ ra cặp đùi tuyết trắng thon dài, phía trước chỉ là một tầng sa y màu đỏ vừa ngắn vừa mỏng, dương vật cũng không che được.

Cậu co quắp vạt áo ngắn đến kỳ cục, mặc đồ như vậy khiến cậu thẹn hơn cả trần trụi. Đặc biệt là ánh mắt nặng nề của người đàn ông trước mặt đang nhìn chăm chú, khiến cảm giác xấu hổ của cậu còn thêm một tia quẫn bách.

“Sư phụ…” Cậu ai oán nhìn hòa thượng mặt than, sau đó bò lên trên giường định tự mở rộng cho mình trước.

“Từ từ.” Mộ Bạch nhìn dáng vẻ này của cậu, đột nhiên lại đổi ý.

“Lại… có chuyện gì…” Quân Mộc Hề nhỏ giọng lẩm bẩm, giọng nói cũng mang theo một tia ai oán.

“Nếu bé Hề thích những thứ này như thế, vậy thì phải nghiên cứu cẩn thận xem nó sẽ thoả mãn em thế nào.” Giọng nói từ tính thanh âm không nhanh không chậm, sau đó quay đầu nhìn về phía chiếc gương. Đó là gương đồng dùng để thay quần áo lúc bình thường, phải cao tầm hơn một mét.



Quân Mộc Hề nhìn theo ánh mắt hòa thượng, thấy gương đồng, cậu hơi hơi mở to mắt, đã biết hắn nghĩ gì rồi. “Sư… sư phụ…”

“Tự mình ngồi lên ghế.” Hòa thượng lạnh nhạt nhìn cậu.

Thiếu niên sợ hãi rụt rụt đầu, mím môi nhưng lại không dám phản kháng, chỉ đành tủi thân bước đến trước gương. Trong quá trình đi đường, bởi vì vạt sườn xám quá ngắn nên nửa đoạn dưới của cặp mông tròn trịa uốn éo bại lộ trước mặt hòa thượng. Đôi chân thẳng tắp trắng nõn thon dài vắt lên hai bên ghế dựa, hai lỗ nhỏ mềm mại xinh đẹp lập tức bại lộ trong không khí.

Mộ Bạch rũ mắt, cố nén dục vọng túm cậu lại gần rồi mạnh mẽ làm cậu, ngón tay cái nhẹ nhàng cọ xát Phật châu trong tay.

Quân Mộc Hề cũng hoảng sợ nhìn dáng vẻ mình trong gương, sườn xám đỏ tươi lại gợi cảm khó khăn lắm mới che khuất thân mình tuyết trắng mảnh khảnh, hai chân thon dài mở rộng, dương vật tú khí trước người nửa mềm, hai lỗ nhỏ phía dưới đang co rụt. Dáng vẻ bản thân dâm đãng như thế khiến mặt cậu đỏ cháy, cảm giác thẹn thùng cực độ khiến cậu càng thêm mẫn cảm.

Nhìn hòa thượng bên cạnh đang ngắm mình chăm chú, cậu lấy chuỗi ngọc ở một bên lên, nhẹ nhàng liếm láp vài lần, đầu lưỡi nhỏ phấn nộn quét qua những hạt châu lớn nhỏ không đồng nhất, mãi tới khi toàn bộ hạt châu đều ướt dầm dề, lúc này cậu mới rút ngón tay đang mở rộng trong hoa huyệt ra. Vì thân thể đã dần dần hưng phấn nên trên ngón tay còn có vài sợi nước dâm dính nhớp.

Hạt châu nhẹ nhàng khảy hai môi âm hộ đầy đặn, lại nhẹ nhàng mát xa âm đế đã hơi cương cứng, cảm giác sảng khoái dần dần khiến cậu hưng phấn, thở gấp hơn chút, rất nhanh nuốt vào hai hạt châu phía trước.

“Ưm…” Cảm giác không khoẻ ban đầu dần bị khoái cảm che lấp, cậu khẽ đâm thọc trong lỗ nhỏ chật hẹp, dâm thủy chậm rãi chảy từ hoa huyệt ra, cậu lại thử cắm hạt châu hơi lớn hơn chút vào.

“A ưm… ha…” Hạt châu thật lớn dần dần bị cắm sâu vào lỗ nhỏ, cảm giác khi hạt châu cọ xát huyệt thịt mềm mại thật sự làm cậu sảng khoái không thôi, đôi mắt đào hoa hơi nheo lại, trong lúc lơ đãng còn ngẩng đầu nhìn thoáng qua gương, thấy vẻ mặt dâm loạn của mình đang tự dùng món đồ chơi cắm vào lỗ nhỏ bên dưới. Cậu chợt có cảm giác kỳ quái khi thủ dâm.

“Ưm…” Thân thể dâm đãng khi trông thấy dáng vẻ này của bản thân lại càng thêm mẫn cảm lên, hoa huyệt phía dưới càng cắn chặt hạt châu khiến động tác của cậu cũng hơi khó khăn. Cậu nhìn lướt qua gương đồng, lại đột nhiên phát hiện hòa thượng đang dùng ánh mắt ám trầm, gắt gao nhìn chằm chằm mình.

“A ha… sư phụ…” Thiếu niên liếm liếm đôi môi hơi khô, vẻ mặt vừa ngây thơ vừa dâm đãng, ánh mắt giao hội với hòa thượng trong gương, bàn tay hơi hơi dùng lực, lại nuốt hạt châu lớn nhất kia vào.

“Ưm a!… Sướng quá… đâm tới rồi! A a!” Hạt châu thật lớn hung hăng tiến vào chỗ sâu nhất, lại không ngừng cọ xát thịt huyệt mẫn cảm kia, kích thích tới mức cậu cong người.

“A… ngứa quá… ưm… sao thế này…” Tuy đã nuốt hết hạt châu vào, nhưng bàn chải nhỏ rậm rạp xung quanh lại khiến cậu muốn chết, không chỉ không sướng mà còn khiến lỗ nhỏ bắt đầu ngứa ngáy.

“Ôi a!… Ha… ngứa… lỗ nhỏ của em ngứa quá…” Nhưng dù cậu có đâm thọc thế nào cũng đều không hết ngứa, thậm chí còn ngứa nhiều hơn, đặc biệt là khi kích thích đến chỗ kia.

“Hu hu… sư phụ… em… ngứa…” Huyệt thịt mềm mại bị bàn chải nhỏ cọ cho ngứa ngáy khiến da đầu Quân Mộc Hề tê dại. Cậu chảy cả nước mắt, hai đùi không an phận đá về phía trước, thậm chí lỗ nhỏ cũng sắp dán tới mặt gương, chiếu rõ một mảnh huyệt thịt nộn hồng, vì không ngừng thọc vào rút ra khiến từng vệt dâm thủy vẩy bắn lên gương.

Cảm giác ngứa ngáy khó nhịn khiến thiếu niên không ngừng hướng về phía người đàn ông phía sau xin giúp đỡ, nhưng chỉ nhận lại ánh mắt nặng nề, hòa thượng lại không hề làm gì cả.

“Ưm… sư phụ… lỗ dâm của bé Hề ngứa quá… muốn ăn gậy thịt lớn… hu hu…”

Hòa thượng nhìn dáng vẻ dục cầu bất mãn dâm đãng của cậu mà nhướng mày, khuôn mặt than của hắn giờ quả thực có hơi hài hước, “Hửm? Ta thấy bé Hề thích mấy thứ này như vậy mà, sao còn nhớ đến sư phụ.”

“Hu… không phải… bé Hề chỉ thích sư phụ dùng gậy thịt lớn đ* em… hu hu… em ngứa quá….nha…”



Thiếu niên tủi thân khóc lóc, thấy hòa thượng vẫn không dao động, chỉ đành run rẩy xuống khỏi ghế dựa, nhưng lỗ nhỏ dưới thân ngứa tới mức chân mềm nhũn, chỉ đành phải để tứ chi chấm đất, dẩu mông đang cắm chuỗi hạt châu ướt dầm dề kia bò tới chỗ hòa thượng.

Thiếu niên dẩu mông, hoa huyệt còn đang chảy dâm thủy, đáng thương hề hề nhìn hòa thượng.

“Sư phụ……”

Mộ Bạch cau mày rút mạnh chuỗi hạt trong người cậu ra, khiến thiếu niên khẽ kêu lên một tiếng, rồi lại như nhớ tới cái gì, hắn lại cắm toàn bộ vào.

“Hừ, sư phụ còn chưa nguôi giận đâu.”

Hòa thượng hừ lạnh một tiếng, ôm ngang thiếu niên lên trên giường, còn dùng sa mành trên mép giường trói chặt hai tay cậu lên đỉnh đầu, lại xếp hai chân cậu thành hình chữ M cùng trói lại, mông nhỏ cũng hơi treo trên không.

Quân Mộc Hề chịu đựng cảm giác tê ngứa trong lỗ nhỏ, bất an vặn vẹo thân mình, trong miệng hu hu kêu khóc, lại bị hòa thượng thô bạo hôn lên môi, hung hăng dùng đầu lưỡi đảo loạn một phen, tới khi cậu không thở nổi mới buông tha.

“Ngoan một chút.” Hòa thượng tát một phát không nặng không nhẹ lên lỗ nhỏ dâm đãng của thiếu niên chát một cái, chuỗi hạt vốn dĩ đã hoàn toàn vào bên trong lại vào thêm một chút, sâu tới mức thiếu niên la hoảng lên.

“A a!… Ha ưm… sâu quá… hu…”

“Ha ưm… aaaa!… Đau em…” Quân Mộc Hề cảm thấy trước ngực đau đớn, cậu cúi đầu, thấy hòa thượng hơi kéo sườn xám màu đỏ xuống một chút, để lộ hai đầu vú nhỏ cứng đanh, giờ còn bị hai kẹp nhũ có hình bướm màu bạc kẹp lên, nhìn giống như hai con bướm sắp bay đi vậy.

“Ưm… sư phụ… đau…” Vốn đầu vú cậu đã mẫn cảm, đột nhiên bị kẹp khiến cậu cực kỳ không thoải mái.

Hòa thượng cũng không để ý cậu đang rầm rì phản kháng, còn trừng phạt lôi xích bạc nhỏ bên trên một chút khiến hai đầu vú nhỏ bị khẽ lôi về trước, đau tới mức cậu hơi thở dốc.

“Lát nữa hai đầu vú của bé Hề sẽ vừa sưng vừa sướng, khóc lóc muốn được người mút, bé Hề có chờ mong không?” Hòa thượng vừa khẽ nói bên tai kích thích cậu, vừa dùng ban tay nắm lấy bầu vú để hai bên sát lại gần nhau, khiến hai núm vú nhỏ càng thêm mẫn cảm.

“Ưm ha… đầu vú… đầu vú lạ quá… hu hu…”

Quân Mộc Hề bị kích thích đến không chịu được, hòa thượng dùng lực hơi mạnh khiến ngực cậu đau nhức không thôi, dường như toàn bộ cảm giác đều dồn vào đầu vú, vừa đau vừa ngứa.

Hòa thượng lại mạnh mẽ xoa nắn hai bầu vú mềm như bông, cầm lấy một thứ đồ chơi cuối cùng trong hộp gỗ, một chuỗi viên cầu trong suốt màu bạc, lớn nhỏ không đồng nhất, bên trong là lục lạc nhỏ màu bạc, toàn bộ đều dùng dây xích liên kết, có thể tháo rời.

 

------oOo------

 
Bình Luận (0)
Comment