Mộc Hề Bạch - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu

Chương 25

Hắn lấy viên cầu nhỏ nhất trong đám đó, kích cỡ chỉ bằng đầu ngón tay rồi hơi hơi nâng mông nhỏ của thiếu niên lên, ác liệt vuốt ve dương vật thanh tú hai lần khiến thiếu niên rên rỉ ngọt nị, sau đó lại xoa nắn viên cầu ở miệng cúc huyệt hai lần, huyệt khẩu tham ăn liền lập tức hút viên cầu nhỏ vào.

“Ha ưmmm!…”

“Miệng nhỏ phía sau của bé Hề cũng thật tham ăn.” Giọng điệu hòa thượng rất thản nhiên, lại chậm rãi với một ngón tay vào, đẩy viên cầu kia vào càng sâu.

Một viên hai viên ba viên…… có khoảng bảy viên cầu màu bạc, phía sau càng lúc càng lớn, cái cuối cùng thậm chí còn khiến những nếp nhăn trên miệng cúc huyệt căng ra. Quân Mộc Hề cố gắng thả lỏng để huyệt đạo phân bố tràng dịch trơn trượt, lúc này mới nuốt hết viên cầu kia vào.

“A… ha… sư phụ… đầy quá… chỗ đó của em trướng quá… hu hu… a ưm!”

Hòa thượng cố ý đè mạnh ở sâu trong cúc huyệt, khiến viên cầu vào càng sâu.

“Hu hu…… sư phụ, đừng chơi… đầu vú… đầu vú cũng ngứa… lỗ nhỏ đằng trước cũng ngứa muốn chết…”

Toàn thân Quân Mộc Hề cứ tê tê ngứa ngứa khiến cậu như sống không bằng chết, thân mình treo trên không giãy giụa vài cái, mông nhỏ dưới thân cũng bị nâng lên, cúc huyệt vang lên tiếng vang đinh linh, thanh âm không phải rất thanh thúy, có hơi trầm.

“Ha… a…”

“Thật dâm đãng… lỗ nhỏ phía sau bé Hề cơ khát đến mức lên tiếng kìa.”

“Hu hu… không phải…” Thiếu niên lắc đầu, đôi mắt đào hoa như chứa sương mù mênh mông, nhưng cơ thể lại ngứa ngáy tới mức khiến cậu sửa lời, “Bé Hề dâm đãng… hu hu… sư phụ mau đ* đồ nhi dâm đãng của chàng đi… lỗ nhỏ ngứa lắm, trống rỗng lắm… ưm ha…”

Mộ Bạch lạnh mặt, dường như muốn trừng phạt vì thiếu niên dâm đãng như thế, hắn vỗ mạnh lên cái mông nhỏ đang dâm đãng xoay một chút, khiến cái mông nhỏ hơi sưng lên.

“Bé Hề còn dám lén sư phụ tự chơi không?”

“Hu hu… không chơi… bé Hề không dám nữa… hu hu…”

“Hừ.” Sắc mặt hòa thượng hơi hoãn lại, biết cậu sắp tới cực hạn, lại lôi kéo dây xích màu bạc trước ngực cậu, “Hai lỗ nhỏ của bé Hề chỉ có thể để sư phụ chơi, rõ chưa?”

“Ưm a!… Ha… hu hu… rõ ràng… hai lỗ nhỏ của bé Hề đều là của sư phụ… ha a… chỉ cho sư phụ chơi…” Ngực cậu đột nhiên bị kích thích đến căng thẳng cả người, miệng nói gì cũng đồng ý, giờ cậu chỉ muốn để hòa thượng dùng dương vật lửa nóng thô to đ* mình, giải ngứa cho cậu. Cứ thế sau đó, Mộ Bạch bảo cậu mang kẹp nhũ hai ngày coi như trừng phạt, cậu cũng đã mơ mơ màng màng đáp ứng.

Cuối cùng người đàn ông cũng buông tha cậu, rút chuỗi hạt trong hoa huyệt ra, rồi đâm dương vật đã sớm cứng đanh nổi đầy gân xanh vào.

“Ưm a a!… Ha a… sướng quá… đầy quá…” Cuối cùng Quân Mộc Hề cũng bị gậy thịt nóng như lửa lấp đầy, cậu thỏa mãn ngẩng cổ, đùi gắt gao quấn lấy eo hòa thượng, miệng phóng đãng rên rỉ.

Theo động tác của hòa thượng, thân thể cậu bị đâm tới mức đong đưa không ngừng, lục lạc nhỏ màu bạc trong hậu huyệt cũng bắt đầu đinh linh linh vang lên theo động tác ấy khiến mông cậu run ngày càng kịch liệt, thanh âm càng thêm dồn dập lên, khiến cảnh tượng vô cùng dâm loạn.

“Ưm a a! Muốn tới!… Ưmmmm… Ha a…”

Quân Mộc Hề bị đ* tới cao trào, phía dưới được thỏa mãn, nhưng đầu vú bị kẹp lại bắt đầu ngứa ngáy. Cậu lôi kéo xích bạc trước ngực, kéo đầu vú ra cực dài, lại ưỡn ngực hướng đến miệng hòa thượng.

“Hu hu… sư phụ… đều tại chàng… đầu vú của bé Hề ngứa quá… muốn sư phụ hút một chút…”



Mộ Bạch nhìn dáng vẻ dâm đãng lúc này của cậu liền hung hăng đẩy hông, sau đó nắm lấy một bên vú cậu, rồi liếm láp bên kia.

“Ha ưm!… Sướng quá… thật thoải mái!…” Một bên bị kéo đau một bên được liếm láp ấm áp, hai cảm giác mâu thuẫn làm khoái cảm trước ngực cậu càng thêm mãnh liệt.

Hòa thượng đ* vào hoa huyệt nhỏ, mị thịt bên trong mút chặt lấy hắn, từng luồng dâm thủy ấm áp cọ rửa dương vật hắn, sướng tới mức hắn trầm thấp thở dốc, nghe vô cùng gợi cảm.

Hắn lại dùng một bàn tay đào hạt châu trong cúc huyệt nhỏ của thiếu niên, đào hạt châu nhỏ nhất ra rồi trực tiếp nhét vào đang hoa huyệt đang kết hợp.

“Ha a!… Lỗ nhỏ căng muốn hỏng rồi!… Hạt châu!… A!… Đâm tới … tử cung rồi, a a!…”

Hòa thượng lại thọc vào rút ra vừa nhanh vừa mạnh, khiến hạt châu đâm tới tận cùng bên trong, lại đâm thật mạnh vào điểm mẫn cảm nơi cửa tử cung. Bình thường hòa thượng không chạm tới nơi này, bởi vì biết tử cung của cậu còn chưa phát dục hoàn toàn, nhỏ hơn bình thường một chút, cũng càng thêm mẫn cảm, sợ cậu chịu không nổi nên hắn rất ít khi kích thích nơi này.

Lần này đột nhiên bị đâm vào khiến cậu sướng đến cứng người, toàn bộ nửa người trên đều run rẩy cong về phía trước.

“Hu hu hu… sư phụ… Mộ Bạch… từ bỏ… đừng đâm nữa… tử cung… tử cung sắp mở ra rồi…”

“Sư phụ mở tử cung của bé Hề ra, để bé Hề sinh em bé cho sư phụ được không.” Hòa thượng dịu dàng thì thầm bên tai cậu, nội dung lại kích thích đến mức khiến khoái cảm của cậu càng thêm mãnh liệt, đột nhiên muốn hòa thượng thọc sâu vào.

“Ưm ha!… A… sư phụ bắn cho đồ nhi dâm đãng đi!…… A ưm… bé Hề phải sinh em bé cho sư phụ…”

Ánh mắt Mộ Bạch sâu thẳm, sớm muộn gì cũng phải để em sinh. Đột nhiên hắn rút gậy thịt ra, dùng ngón tay với vào lấy hạt châu đã bị dâm thủy cọ rửa ra ngoài, rồi lại hung hăng thọc vào, đâm mở tử cung mềm mại xinh đẹp rồi bắn ra từng luồng tinh dịch đặc sệt nóng bỏng vào trong.

“Ưm a… sướng quá… nóng quá!… Bé Hề phải sinh em bé cho sư phụ… ưm…” Nét mặt Quân Mộc Hề đầy si mê, cậu sướng tới trợn trắng mắt, miệng lung tung kêu.

Dáng vẻ dâm loạn này cũng làm Mộ Bạch đỏ mắt, hắn hung ác làm tiếp.

Cuối cùng Quân Mộc Hề bị đ* tới mức mềm như bông, thân dưới chảy đầy dâm thủy, lỗ nhỏ cũng khép không được. Lúc nửa tỉnh nửa mê, miệng còn mơ mơ màng màng nói phải sinh em bé cho sư phụ làm Mộ Bạch dở khóc dở cười, tim hắn mềm nhũn, không sao giận nổi nữa.

“Cái này… thật sự không có tác dụng phụ à?” Trong tay Quân Mộc Hề cầm một bình ngọc nho nhỏ, vẻ mặt hơi rối rắm.

“Đương nhiên là không, bổn hệ thống đáng tin cậy như thế, đã bao giờ lừa ký chủ!” Âm thanh máy móc kiên định vang lên.

Quân Mộc Hề nghe nó nói mà bĩu môi, mi tính bằng số âm đó chắc, ngẫm lại trước đó dùng đồ của hệ thống đưa, có cái nào mà không khiến cậu gần chết. Nhưng lại nghĩ tới mục đích hôm nay, khuôn mặt nhỏ rối rắm đột nhiên kiên định.

“Oa! Ký chủ khí phách thật đó, kế hoạch lần này nhất định sẽ cực kỳ hoàn mỹ.” Giọng nói của hệ thống chợt vang lên âm thanh hưng phấn quen thuộc, khiến Quân Mộc Hề bất an.

Cậu nuốt giọt nước thuốc cuối cùng trong miệng xuống rồi cẩn thận đóng bình ngọc lại. Gương mặt xinh đẹp nhăn nhó, thứ này đắng quá.

Nhắc tới cái lọ này thì phải nói đến chuyện một ngày trước.

“Leng keng, chúc mừng ký chủ đã đạt được tặng phẩm ngẫu nhiên.” Khi đó Quân Mộc Hề đang vui vẻ chuẩn bị ăn điểm tâm hòa thượng làm, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh máy móc khiến cậu sợ tới mức nghẹn, ho khan không ngừng.



“Cái gì thế??” Chờ khi cậu uống xong ly trà hòa thượng nhanh chóng rót cho mình mới bình tĩnh lại được.

“Ăn miếng điểm tâm mà cũng sặc.” Mộ Bạch đang ngồi cạnh xem kinh Phật, cau mày xoa điểm tâm dính trên khóe miệng cậu, giọng nói mang theo một chút bất đắc dĩ.

“Hừ!” Quân Mộc Hề nhăn cái mũi nhỏ, đẩy tay hòa thượng ra, khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt còn mang theo tức giận. Nếu không phải đêm qua chàng làm em như cầm thú thì sao giờ em phải vừa nằm vừa ăn chứ!! Lỗ nhỏ phía sau đến bây giờ còn không khép được miệng, cứ như đang bị cắm vậy. Cậu không chỉ đau nhức cả người, mà hoa huyệt xinh đẹp phía trước cũng bị hòa thượng ấn ngọc thế đến mức chảy nước.

Gương mặt lãnh đạm của Mộ Bạch chợt hiện lên một tia xấu hổ hiếm thấy, hắn ho nhẹ một tiếng, không ngừng đút điểm tâm thiếu niên thích cho cậu. Đêm qua thấy thiếu niên mặc đồ như vậy, quả thật hắn đã không nhẫn nhịn nổi.

Quân Mộc Hề vừa thoải mái ăn điểm tâm hòa thượng đút, vừa nghe hệ thống giải thích về quà tặng trong đầu.

“Đây là một lọ thúc sữa, ha ha, nhìn tên đoán nghĩa, sau khi uống vào thì ngực bất cứ ai cũng có thể nhanh chóng tràn ra sữa. Đây là thứ rất được nhóm thai phụ thiếu sữa ở thế giới chúng ta yêu thích!”

Cậu rũ mắt, lẳng lặng nghe hệ thống giải thích, khuôn mặt nhỏ không khỏi đỏ hồng. Trộm liếc hòa thượng bên cạnh, lại nghĩ đến đủ thứ hình ảnh tối qua, cậu lại nhanh chóng quay đầu đi, miệng nhỏ khẽ dẩu, đồ cầm thú, không theo ý chàng đâu.

“À, đúng rồi, quên nói. Đây là quà tặng cá tháng tư sớm ngày mai đó!”

“Ngày cá tháng tư?” Quân Mộc Hề ở thế giới này lâu rồi, đã quên một số ngày lễ trong thế giới trước kia. Quà tặng của hệ thống vẫn ấn theo thế giới cũ, có lẽ quy tắc của hệ thống này cũng gần giống thế giới cũ của cậu.

“Ừm… ngày cá tháng tư…” Quân Mộc Hề trầm tư suy nghĩ, lại nhìn thoáng qua hòa thượng đang muốn lau miệng cho mình, ánh mắt sáng lên, khóe miệng nghịch ngợm nhếch lên.

Mộ Bạch nhìn biểu cảm phong phú đang thay đổi trên khuôn mặt nhỏ của bé cưng, hắn nhướng mày, sao cứ cảm thấy nhóc này đang chuẩn bị nghịch ngợm gì đó.

Cho nên hôm sau…… Quân Mộc Hề mới uống sạch bình này, nhưng vẫn hơi không xác định hỏi.

“Cái này thật sự không có tác dụng phụ chứ?”

Uống xong một giờ, cậu cũng không thấy ngực mình thay đổi gì cả, chỉ thấy toàn thân hơi nóng chút.

“Đừng nóng vội, cái này phải tầm hơn ba giờ mới có thể sinh ra dược hiệu.” Giọng nói của hệ thống chậm rãi vang lên trong đầu cậu.

Quân Mộc Hề đỏ mặt, mạnh miệng nói, “Ta không vội!”

Lại qua hai giờ.

Mộ Bạch nhìn thiếu niên đang hấp tấp chạy vào phòng, vẻ mặt hơi nghi hoặc, “Chậm một chút, em sao thế?”

“Hu hu hu, sư phụ!” Nét mặt thiếu niên đầy hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ tủi thân như sắp khóc.

 

------oOo------

 
Bình Luận (0)
Comment