Mộc Hề Bạch - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu

Chương 5

Quân Mộc Hề thấy cuối cùng người đàn ông kia cũng nhớ tới việc an ủi mình, cậu hưng phấn vặn vẹo eo nhỏ, lỗ nhỏ cứ vậy đưa thẳng vào tay hắn, một đôi mắt đào hoa phiếm hồng đáng thương hề hề nhìn hắn, lỗ nhỏ ngứa tới mức chảy nước mắt rồi.

Bàn tay to rất nhanh đã chạm tới nơi lầy lội kia, chỉ chạm nhẹ một chút mà dâm thủy đã đầy tay. Người đàn ông không nhẹ không nặng ấn ấn vào lỗ nhỏ ướt dầm dề khiến thiếu niên gấp tới mức không ngừng vặn vẹo eo trên tay hắn.

“Sư phụ… ưm ha… sư phụ… mau cắm em đi mà, sư phụ tốt… ưm a!”

Rồi thiếu niên cảm thấy đột nhiên có một ngón tay thô dài cắm vào lỗ nhỏ của mình, chậm rãi lần mò khiến cậu hơi thỏa mãn, còn thoải mái tới mức nheo đôi mắt đào hoa, lại không nhịn được phối hợp với ngón tay kia mà không ngừng vặn eo.

“Còn muốn… sư phụ… ôi…”

Giờ chỉ một ngón tay sao có thể thỏa mãn thiếu niên, cậu chỉ muốn cái thứ to lớn kia lập tức thọc vào mới tốt.

Nhưng có lẽ người đàn ông ấy biết nếu cứ vậy đâm vào sẽ khiến lỗ nhỏ kia bị thương, hắn nhẫn nại mở rộng cho cậu, nhưng việc này cũng khiến Quân Mộc Hề cảm nhận được vui sướng xưa nay chưa từng có. Ngón tay người đàn ông ấy vốn đã thô hơn cậu một chút rồi, giờ lại còn dùng tới bốn ngón xoa ấn xoay tròn rất có kỹ xảo bên trong, có đôi khi còn chạm vào nơi kia của cậu, sướng hơn cậu tự làm lúc trước nhiều.

“Ưm a… sướng quá… nhanh thêm chút đi… ưmmm… quá sâu…” Thiếu niên nhanh chóng xoay vòng eo thon chắc, miệng lớn tiếng rên rỉ, quả thực dâm loạn tới cực điểm.

Người đàn ông kia dường như cũng bị dáng vẻ dâm đãng của cậu kích thích rồi, nét mặt hắn đã thay đổi, ánh mắt càng thêm ám trầm, hắn khàn giọng nói câu đầu tiên bên tai thiếu niên “Bò qua đi.”

Quân Mộc Hề ôm lấy vòng eo hữu lực của hòa thượng, còn hăng hái sờ sờ cơ bụng hắn, tuy cậu cảm thấy kinh hỉ vì cuối cùng hòa thượng cũng đã thông suốt, nhưng vẫn không muốn xuống khỏi người hắn, chỉ bĩu môi xoay người dẩu mông lên bò xuống.

“Ưm ưm aaaa… đâm tới rồi… sướng quá!…”

Mấy ngón tay của người đàn ông vẫn trong trong thân thể cậu, lúc cậu quay người thì vừa lúc chạm tới chỗ kia, khiến cậu sướng tới mức run rẩy. Nhưng ngay khi cậu còn đang chìm đắm trong dư vị đó, ngón tay trong lỗ nhỏ đột nhiên rút ra ngoài khiến cậu vô cùng trống rỗng, thịt mềm trong lỗ nhỏ cố gắng giữ lại, đến mức phát ra một tiếng vang nho nhỏ.

Khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên vốn đã ngượng ngùng, giờ lại càng hồng thấu, tư thế này khiến cậu không nhìn thấy mặt người đàn ông kia, không biết giờ vẻ mặt hắn thế nào, mà chắc vẫn là dáng vẻ đầu gỗ lạnh như băng thôi. Quân Mộc Hề bĩu môi, hơi bất mãn vặn vẹo mông, lại không ngờ đổi lấy một tiếng giòn vang. Người đàn ông vừa tát vào cánh mông tròn trịa của cậu, dùng mắt thường cũng có thể thấy mông thịt lập tức hiện lên một vệt đỏ hồng.

“Anh……” Thiếu niên ngạc nhiên, đang định nói gì đó, nhưng còn chưa nói gì đã cảm thấy một thứ gì đó to lớn nóng bỏng đang kề sát lên lỗ nhỏ của cậu.

“Chờ… một… a a! Ưm a… đau… ôi……”

Còn chưa kịp nói gì thì thứ đồ kia đã thọc thẳng vào, chọc nứt màng mỏng trong lỗ nhỏ, thẳng tới chỗ sâu nhất. May mà trước đó đã mở rộng nên cậu chỉ cảm thấy đau đớn trong chớp mắt, sau đó đã bị cảm giác thỏa mãn che trời lấp đất nhấn chìm. Thật sự là quá sung sướng.

“A! aaa… sâu quá… sư phụ… ôi ôi… dương vật to quá hu hu…”

“Đừng mà… nhanh quá… chậm… chậm một… ưm a… chút…”

Quân Mộc Hề bị người đàn ông phía sau đ* sướng muốn chết, dương vật to lớn va đập lung tung trong lỗ nhỏ. Lỗ nhỏ mềm mại xinh đẹp đâu chịu nổi bị đối đãi như vậy, cảm giác thoả mãn khi bị xỏ xuyên qua khiến cậu sướng tới mức ngón chân cũng căng chặt.

Người đàn ông làm rất nhanh, chẳng thèm để ý tới thiếu niên đang xin tha, thậm chí hắn còn làm mạnh hơn, dương vật đã tìm được điểm mẫn cảm nhất bên trong, hắn lại nghiền mạnh qua.

“Đừng… nhanh quá… hu hu… đừng nghiền nơi đó… em không chịu nổi đâu ưmmm… haaa…”

Khoái cảm lớn tới mức thiếu niên sắp không chống đỡ nổi, thân thể run rẩy không ngừng, thịt non trong lỗ nhỏ quấn chặt lấy dương vật, phía trước Quân Mộc Hề thậm chí còn cao trào dưới tình huống không hề được chạm tới.

“A a a!… Muốn tới!…”



Dương vật thanh tú phía trước bắn ra từng luồng bạch dịch, lỗ nhỏ lại càng co chặt, xoắn chặt dương vật bên trong khiến người phía sau khẽ rên lên một tiếng ngắn ngủi. Từng luồng dâm dịch trong suốt chảy dọc theo dương vật xuống dưới.

Lúc này người đàn ông mới chậm rãi chậm lại, dường như hắn sợ thiếu niên không chịu nổi nên an tĩnh trấn an trong hoa huyệt.

Cao trào xong, nhìn thiếu niên vô cùng quyến rũ, khoé mắt của đôi mắt đào hoa ấy ửng hồng đến mê người, con ngươi thanh thuần giờ đã lúng liếng, lại càng câu nhân. Quân Mộc Hề nằm cạnh ao thở phì phò, nhìn hòa thượng vẫn còn đang động eo, khóe miệng cong cong.

Hai chân thon dài trắng nõn giờ đã quấn chặt vòng eo tinh tráng của hắn, nước da của người đàn ông là màu tiểu mạch khoẻ khoắn, đối lập hoàn toàn với hai cẳng chân trắng như tuyết kia, trông lại càng sắc tình.

Người đàn ông thuận thế dùng tay bóp mông cậu, xúc cảm cực tốt, bàn tay to xoa xoa mông mềm thịt rồi ấn vào bụng mình. “A a a… sâu quá… a a…”

Tư thế này làm dương vật hắn gần như đã đi vào toàn bộ, tiến vào sâu chưa từng có, càng kinh khủng hơn là hắn còn chưa dừng lại, vẫn đang cố đâm sâu vào.

“Sư phụ!… Đừng… a a… chết em mất… ôiiii sâu quá!… em hỏng mất…” Quân Mộc Hề thật sự hơi luống cuống, hắn đã vào sâu tới mức cậu cảm giác như mình bị xuyên thủng rồi.

Một tay người đàn ông nắm lấy phần mông đầy đặn của cậu, tay kia sờ lên đầu vú mềm mại trước ngực thiếu niên bị bỏ quên nãy giờ, nhẹ nhàng xoa nắn, cảm giác ngứa ngáy này lập tức xông thẳng lên đỉnh đầu thiếu niên. Cậu không hề biết đầu vú lại có thể mẫn cảm như vậy, khiến cậu không thể bỏ qua nó.

“Anh ơi… anh trai tốt của em ơi, ưmmmm… bên này… bên này cũng muốn…”

Quân Mộc Hề đã sướng tới mức chẳng biết mình đang nói gì nữa, chỉ cảm giác được mình vừa nói xong thì dương vật trong thân thể lại càng lớn, thật sự lấp đầy cậu.

Đầu vú khác bị vắng vẻ bị đưa vào nơi càng ẩm ướt hơn, là khoang miệng người đàn ông kia, hắn cúi đầu vừa mút vừa liếm, có khi còn cắn nhẹ, khiến thiếu niên thoải mái tới cực điểm, tạm thời quên mất cảm giác sợ hãi khi bị đâm sâu vào.

“Ưm a a! Đâm… đâm tới rồi…!”

Quân Mộc Hề bỗng trừng lớn hai mắt, đồng tử co chặt, chỉ cảm thấy dương vật trong thân thể kia đã đâm tới chỗ sâu nhất, lại càng đâm tới một cái miệng nhỏ. Một cảm giác tê dại truyền từ ngón chân lên tận đỉnh đầu cậu, sướng tới mức cậu không khỏi banh thẳng nửa người trên, rồi thở phì phò từng hơi như một con cá mất nước, còn hơi không nói được thành lời.

Dường như nơi ấy là… tử cung?

Quân Mộc Hề nghĩ đến đây, đôi mắt càng trừng lớn, cậu phải sớm nghĩ tới chứ, thân thể này có bộ phận sinh dục thứ hai, nên cũng rất có khả năng sẽ có cả tử cung của phụ nữ.

Nhưng cậu còn chưa kịp nghĩ nhiều thì khoái cảm khi bị đâm đến tử cung đã tràn ngập đại não. Có lẽ vì cậu là người song tính nên khí quan nữ tính cũng phát dục nhỏ hơn chút so với phụ nữ bình thường, tử cung lại càng mẫn cảm, đột nhiên bị đâm vào như vậy thực khiến cậu sướng phát điên.

“Sư phụ!… A a ưm… mau… mau rút ra đi!…”

“Hòa thượng thối tha! Em sắp… hỏng rồi… hu hu… rút ra đi!… Đừng đâm vào nữa…”

Quân Mộc Hề sướng tới mức thân thể co giật, một cảm giác hít thở không thông làm cậu hơi sợ hãi, không ngừng đập đập vào người đàn ông đang đ* mình kia.

“Thả lỏng, từ từ sẽ ổn mà… Ngoan…” Người đàn ông kia dường như cũng bị tử cung chật hẹp kích thích, hắn thở gấp vài tiếng, khẽ trấn an bên tai thiếu niên, lại liếm liếm đầu vú hơi sưng trước ngực cậu, nhưng không hề có vẻ gì là sẽ rút ra, thậm chí còn nhanh chóng đâm mạnh mấy chục lần, cuối cùng thì bắn vào trong.

“A a! Nóng quá… ha a…”

Thiếu niên chỉ cảm thấy một luồng chất lỏng nóng bỏng bắn vào tử cung mình, cảm giác nóng bỏng khiến cậu giật mình, chỉ có thể ôm chặt lấy người đàn ông mà thở dốc.

Người đàn ông bắn tinh suốt hai phút, Quân Mộc Hề sướng đến mất ý thức, bây giờ hắn mới dừng lại. Tình ái cùng dược lực mạnh quá mức khiến Quân Mộc Hề thật sự mệt mỏi đến cực điểm, huống chi đây còn là lần đầu tiên của cậu. Cũng may mà người đàn ông kia vẫn còn chút lương tâm, không làm thêm lần nữa, cho nên cậu đã ngủ mất khi trong bụng vẫn còn đầy tinh dịch.



Thân mình Mộ Bạch trần trụi, hắn nhíu mày nhìn khuôn mặt mệt mỏi cùng dấu vết khắp người thiếu niên. Vốn sơ tinh của thân thể chí dương cực kỳ quý giá, tác dụng lớn nhất phải là khi cậu bé này bị âm khí phát tác hành hạ, nhưng lần này quả thực có hơi ngoài ý muốn.

Người đàn ông bế thiếu niên vào suối nước nóng, dương vật vẫn đang cắm bên trong cậu chưa rút ra, bụng nhỏ của thiếu niên hơi phồng, một giọt tinh dịch cũng không lãng phí, có lẽ hắn đang làm thay cho tác dụng của một nút chặn.

Mộ Bạch cẩn thận rửa sạch thân thể thảm không nỡ nhìn của thiếu niên, lại khoác cho cậu một kiện trường bào rồi cứ vậy công khai bế cậu tới phòng ngủ. Cũng may trên đường an tĩnh quá mức, không có một bóng người, chứ không một hoà thượng mà có hành vi như vậy sẽ khiến biết bao người mở rộng tầm mắt.

Lúc Quân Mộc Hề tỉnh thì đã tới chiều hôm sau rồi, trên bàn còn có đồ ăn vừa được đưa tới, phần lớn đều thanh đạm, nhưng lại rất tinh xảo, trông như ngự thiện trong cung chứ không phải đồ chay trong chùa.

Cậu lắc lắc đầu, giờ không phải lúc nghĩ mấy thứ này. Cậu cẩn thận động động người, chỗ nào cũng thấy đau, lỗ nhỏ dường như vẫn còn nguyên cảm giác khi bị dương vật cắm vào.

Cậu cúi đầu nhìn thoáng qua nơi mềm mại dưới thân, giật mình phát hiện thế mà nơi đó đang thực sự cắm đồ vật – một ngọc thế xanh biếc lớn khoảng hai ngón tay – chất ngọc ôn nhuận. Có lẽ vì hôm qua hơi kịch liệt nên giờ màu sắc lỗ nhỏ đã chuyển sang đỏ tươi, nhưng bên trong lại rất thoải mái, còn hơi mát mát, có lẽ là có người thoa thuốc cho cậu rồi. Tuy dấu vết trên người thảm không nỡ nhìn, nhưng lại rất sạch sẽ, có lẽ hoà thượng thối kia cũng không đến mức vô tâm.

Cậu còn trông thấy một tờ giấy ở mép giường, hẳn là do người đàn ông kia để lại, bên trên chỉ có vài chữ ít ỏi, thể chữ lãnh khốc y như con người hắn vậy, rồng bay phượng múa, tiêu sái tự nhiên.

“Chữa thương, chịu khó giữ.” Khuôn mặt nhỏ của Quân Mộc Hề đỏ lên, sao hoà thượng thối kia lại có thể nghiêm trang nói ra mấy chữ này chứ.

Nhưng cậu cũng không lấy ra, ngoan ngoãn nghe lời hắn, dù sao cũng không quá khó chịu mà. Lại nghiêng đầu nghĩ nghĩ, “Mình nhớ trước khi ngất xỉu, trong bụng còn có thật nhiều tinh dịch mà”, tay nhỏ sờ sờ bụng đã bình thường lại, sau đó lại đỏ mặt, cậu đang nghĩ cái gì vậy chứ!

“Sẽ không mang thai đâu nhỉ…” Cậu khẽ lẩm bẩm, dù sao thân thể này cũng đã phát dục đầy đủ rồi, nhỡ đâu xui xẻo trúng thưởng thật thì sao.

“Ký chủ yên tâm đi, thân thể thái âm dù muốn mang thai cũng không dễ dàng như vậy, trừ phi có đàn ông ngày nào cũng tưới tinh dịch vào tử cung của ngươi bảy bảy bốn mươi chín ngày, mà dù vậy thì tỷ lệ mang thai mới có 20%.” Giọng nói máy móc của hệ thống có hơi tiếc nuối.

Quân Mộc Hề trợn trắng mắt, ngươi tưởng là luyện đan trong bụng chắc? Nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, may quá, cậu không muốn thấy bản thân là một người đàn ông mà phải vác cái bụng to đâu, hình ảnh đó… nghĩ thôi đã sợ.

“Cho nên, hệ thống này, đêm qua hòa thượng kia đưa ta tới đây à?” Cậu không biết đồ đầu gỗ kia liệu có tốt bụng vậy thật không, không ném cậu ra đường đã là đại phát từ bi rồi, dù sao mình cũng là người khiến người ta phá giới.

“Ờm… hệ thống ta đây sao có thể lén rình coi lúc riêng tư của ký chủ được? Nhưng hẳn là chính mục tiêu công lược đã đưa ngươi về, còn cẩn thận rửa sạch thân thể cho ngươi, sao? Có phải cảm động rồi không? Yêu hắn rồi à?” Hệ thống lại bắt đầu cợt nhả.

Quân Mộc Hề không lúc nào không muốn nó biến thành thực thể rồi lôi ra đập cho một trận, bằng không thì khó mà giải nỗi hận trong lòng cậu!

“Cốc cốc cốc.”

“Mời vào.”

Một tiểu tăng bưng một bộ quần áo đi vào, cúi đầu nói, “Thí chủ, phương trượng bảo ngài thay quần áo rồi tới miếu đường nghe kinh. Lát nữa ta dẫn ngài đi.”

“Nghe kinh?” Quân Mộc Hề kinh ngạc nhìn bộ quần áo kia, là một bộ trường bào màu than chì, ngắn gọn hào phóng, kiểu dáng hơi giống tăng bào mà người đàn ông kia mặc lúc trước.

“Đúng vậy, hôm nay là đại hội tụng kinh mỗi tháng một lần, do phương trượng tự mình chủ trì.” Tiểu tăng nói xong liền mở cửa chờ dẫn đường cho cậu.

 

------oOo------

 
Bình Luận (0)
Comment