Nghe được tiếng nói chuyện, tất cả mọi người nghiêng đầu nhìn lại, nhất thời sầm mặt lại.
Phát hiện qua người tới là Lương Nhược Hư.
Vốn lấy năng lực của Lương Nhược Hư, là không thể nào để khiến những đại lão này như vậy.
Bởi vì, Lương Tồn Hiếu và Thẩm Thục Nghi, cũng đang bên cạnh cô ấy.
Với địa vị và tầm ảnh hưởng của hai người họ ở Yến kinh, không ai dám lơ là bọn họ.
Vương đông Tinh ngầm thở dài, tự nhủ:
"Quả nhiên vẫn tới đấy."
Trong lòng oán thầm một câu, Vương Đông Tinh điều chỉnh lại quần áo trên người.
"Chị Thẩm, chị đã đến rồi."
Vương Đông Tinh không bắt tay, mà khoác lên cánh tay Thẩm Thục Nghi, rất thân mật.
Mà Lương Tồn Hiếu thì đi qua, bắt tay với những người đang có mặt.
Một số người không biết thì do Trần Thuận Kiệt giới thiệu.
"Tình hình của mấy đứa nhỏ thế nào rồi, có nghiêm trọng không." Thẩm Thục Nghi ân cần hỏi.
"Ngược lại là không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đều bị đánh gãy xương, còn có một người bị đưa vào ICU, tình huống không tốt lắm."
"Đứa nhỏ Lâm Dật này cũng thiệt là, ra tay cũng quá độc ác." Thẩm Thục Nghi nói:
"Mọi người trước tiên bình tĩnh đi, trên tay tôi vẫn còn có mấy cái hạng mục, tất cả đều là những dự án trọng điểm sau kế hoạch năm năm lần thứ 14. Mỗi người chia ra một phần, đều là người một nhà, có thể làm liền cũng nhau làm."
Thân phận của Lương Tồn Hiếu với Thẩm Thục Nghi xác thực không bình thường.
Đi tới đâu, người khác đều sẽ coi trọng một chút.
Nhưng ở trước mặt những người này, sức ảnh hưởng của hai người cũng không lớn bao nhiêu.
Đặc biệt là Hàn gia và Cố gia, thực lực gia tộc cũng không kém Lương gia là bao nhiêu, không có cách nào dùng thủ đoạn áp lực cao để xử lý việc này được.
Chỉ có thể tận lực làm dịu họ lại.
Mọi người lần lượt ngẩng đầu, nhìn Thẩm Thục Nghi.
Người này rõ ràng là muốn giúp Lâm Dật.
"Em dâu, các em cùng với Lâm Dật quan hệ rất gần sao? Ngay cả em cũng đứng ra, không đáng." Hàn Kim Lôi nói.
"Nhà chúng ta với Lâm Dật quả thực còn có chút mối liên hệ, hơn nữa chuyện đã xảy ra, tôi đã nghe Hạt Gạo nói rồi, Lâm Dật thật sự không có nhiều trách nhiệm trong chuyện này."
"Nhiều người như vậy đều ở đây, cụ thể trách nhiệm của ai, thật sự quan trọng như vậy sao?" Hàn Kim lôi nói: "Đã đến cấp bậc này của chúng ta, mọi người đều hiểu rõ ở trong lòng, chúng tôi nhất định là phải xử lý."
"Chị dâu." Cố Bằng nói:
"Các chị với cậu ta, cũng không có bất kỳ quan hệ thực sự nào, chị không cần thiết bao che cho cậu ta như vậy, chúng ta mới là người một tập đoàn lợi ích, cậu ta chẳng là cái thá gì."
"Chú Cố, lẽ nào thật sự một chút lý đều không nói sao?" Lương Nhược Hư nói:
"Việc này là bọn họ động thủ trước, còn nói muốn đánh chết Lâm Dật, cháu chính là muốn hỏi một chút, nếu như người nằm ở bên trong là Lâm Dật, các chú sẽ là cái thái độ gì!"
"Hạt Gạo, con nói cái gì đó!" Lương Tồn Hiếu nói: "Chú ý đến thân phận của mình."
"Nếu như người nằm ở bên trong là Lâm Dật, tôi không có thái độ, nhưng sẽ bồi ít tiền, về phần cái khác sẽ không có." Hàn Kim Lôi nói:
"Cũng không nên nói có công bằng hay không, chúng ta đều không sạch sẽ, cùng với người đặt quy định còn nói gì công bình công chính!"
Những lời Hàn Kim Lôi nói, trình độ đã rất nghiêm trọng rồi.
Bởi vì bối phận của Lương Nhược Hư còn chưa tới, cô ta còn không tư cách dùng loại khẩu khí này để nói chuyện cùng mình.
"Nhưng là ..."
"Được rồi, Hạt Gạo."
Thẩm Thục Nghi gọi Lương Nhược Hư lại, chính là quan tâm sẽ bị loạn, cô vào lúc này, cũng không thích hợp nói chuyện.
Trừ này sau đó ở trước mặt những người này, căn bản không theo đạo lý nào.
Phải lấy ra tính thực chất đồ vật mới được.
Với năng lực của những người này ở Yến Kinh hay thậm chí ở Trung Quốc, trừ phi họ là những nhân vật thực sự nằm trong ba vị trí đầu của Trung Quốc, bằng không thật sự rất khó.
"Mọi người trước tiên đừng có gấp, xảy ra vấn đề rồi thế nào cũng phải chậm rãi giải quyết mới được." Thẩm Thục Nghi nói:
"Vốn dĩ chuyện này cũng đã náo động lên ảnh hướng không nhỏ, nếu như xử lý không tốt, rất có thể liên quan đến những chuyện khác, vẫn là cẩn thận một chút tốt hơn."
Lời nói của Thẩm Thục Nghi khiến tất cả mọi người có mặt nhất thời bình tĩnh lại.
Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời, muốn để cho bọn họ từ bỏ truy cứu trách nhiệm Lâm Dật là không thể nào.
Cùng lúc đó, người nhà họ Lương và nhà họ Trần đều đứng qua một bên.
"Chị dâu, Lâm Dật việc này náo động đến quá lớn, không giải quyết được." Trần Thuận Kiệt nói.
Vốn dĩ ông còn cho rằng, Lương ca với chị dâu đến rồi, những người này cũng sẽ nhường cho chút mặt mũi, không nghĩ tới thái độ vẫn là cứng rắn như vậy.
"Điều này nằm trong dự đoán của tôi." Thẩm Thục Nghi nói:
"Đều đánh con người ta tới gãy xương với chấn động não, bọn họ nhất định sẽ truy cứu tới cùng."
"Lẽ nào việc này, liền một chỗ đường lùi cũng không có?" Lương Nhược Hư hỏi.
"Chỗ trống đương nhiên là có, nhưng có thể tạo được bao nhiêu tác dụng, cái này liền không nói được."
"Mẹ nói là máy quang khắc sao?"
"Không sai." Thẩm Thục Nghi nói:
"Dự án chất bán dẫn là ưu tiên hàng đầu của kế hoạch 5 năm lần thứ 14, Lâm Dật bí mật nghiên cứu máy quang khắc, là thứ có thể phá vỡ thế độc tôn. Nếu như đem những thứ đồ này lộ ra ánh sáng bên ngoài, thân phận của Lâm Dật sẽ tăng lên, sẽ có sức ảnh hưởng đến người dân. Quyền lực cũng sẽ đạt đến một tầm cao chưa từng có, cho nên không ai hội động đến cậu ta được. Nếu như Hàn Kim Lôi cố ý động thủ, cái kia chính là khiêu chiến với công lý xã hội."
"Đây ngược lại là một biện pháp hữu hiệu." Lương Nhược Hư gật đầu nói.
"Nhưng máy quang khắc vẫn đang trong giai đoạn bí mật nghiên cứu phát triển, ngay cả mẹ cũng không biết tiến hành đến bước nào rồi, cho nên có thể tạo được bao nhiêu tác dụng, cũng không ai biết." Thẩm Thục Nghi nói:
"Hơn nữa Lâm Dật lúc này có nguyện ý lấy máy quang khắc ra hay không vẫn chưa biết được. Cho nên còn muốn đi một bước xem một bước, kết quả không lạc quan như vậy, những người này cũng không phải người hiền lành."
"Tôi cảm thấy không có khả năng lắm." Trần Thuận Kiệt nói ra suy nghĩ của mình, "Lâm Dật từ trước đến nay đều bí mật chế tạo máy quang khắc, chính là nghĩ đến cái ngoặt đạo vượt qua. Một người tâm tư kín đáo như cậu ta, sẽ không mang đồ vật chưa có thành hình thả ra ngoài."
Nói xong, Trần Thuận Kiệt nở nụ cười.
"Tôi hiện tại cũng rất tò mò sao Lâm Dật dám làm như thế? Lá bài tẩy của cậu ta rốt cuộc là cái gì?"
"Người nhà của Hàn Nhân Bình đâu?"
Trong Thẩm Thục Nghi và những người khác đang thảo luận vấn đề, một y tá nhỏ giọng nói, tiếng nói chuyện cũng rất ôn nhu.
Những người đứng ở chỗ này đều là nhân vật lớn, không một ai có thể đắc tội nổi, không thể quá lớn tiếng được.
"Là tôi." Hàn Kim Lôi nói.
"Báo cáo chấn thương của bệnh nhân được đưa ra, xương sườn và cánh tay bị gãy ở nhiều mức độ khác nhau, còn kèm theo bên trong chấn động não. Nếu như tu dưỡng tốt, sẽ mất nửa năm để khôi phục hoàn toàn."
"Nửa năm!"
"Đã là phỏng đoán cẩn thận rồi, về phần ảnh hưởng sau đó và bệnh biến chứng, còn cần phải tiến hành quan sát thêm."
"Mẹ nó!"
Hàn Kim Lôi mắng một câu, ngày mai là ngày huấn luyện thử nghiệm của lữ đoàn Trung Vệ rồi.
Xảy ra chuyện như vậy, ông cũng biết, ngày mai thử huấn nhất định là bị nhỡ.
Gãy xương với não chấn động mang tới ảnh hưởng, thì không cách nào lường được!
Chuyện này ảnh hướng đối với toàn bộ Hàn gia càng là không thể nào chấp nhận được!
Y tá bị dọa sợ không dám nói lời nào, dứt khoát đứng qua một bên.
"Tôi không muốn chờ nữa, tôi sẽ gọi điện thoại ngay bây giờ. Nếu như buổi tối hôm nay không xử lý được cậu ta, tôi liền không phải họ Hàn!"
Dưới sự lôi kéo của Hàn Kim Lôi, những người khác cũng không chuẩn bị chờ đợi thêm nữa.
Bởi vì sự tức giận tích tụ lại trong lòng của họ đã lên đến cổ họng rồi!
"Hàn ca, anh trước đừng xúc động." Lương Tồn Hiếu tiến lên nói.
"Lão Lương, việc này anh đừng cản tôi, tiền đồ của con trai tôi đều bị cậu ta làm hỏng, hôm nay ai nói chuyện cũng vô dụng!"
Hàn Kim Lôi là như thế này, ở đây những người khác cũng là như thế này.
Cảm xúc mới vừa ổn định, vào đúng lúc này, bởi vì một ca bệnh, biến mất không còn sót lại chút gì.
Đúng lúc này, hành lang cách đó không xa, một bóng người mảnh khảnh bước tới, nhàn nhạt nói:
"Mọi người bình tĩnh một chút, chúng ta có thể nói chuyện một chút."
------
Dịch: MBMH Translate