Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1077 - Chương 1075. Nhiệm Vụ Của Lữ Đoàn Trung Vệ!

Chương 1075. Nhiệm Vụ Của Lữ Đoàn Trung Vệ!
Chương 1075. Nhiệm Vụ Của Lữ Đoàn Trung Vệ!

“Con nghĩ đúng rồi đó, nhà họ Vương không có khả năng giúp đỡ không công, nhưng mấy nhà này hẳn là đã phải trả giá không ít.”

“Nhìn như vậy, địa vị của nhà họ Vương tại Yến Kinh trong tương lai sẽ càng ngày càng vững chắc, nhà họ Lương muốn vượt qua bọn họ, sợ rằng sẽ rất khó.”

“Quả thực là vậy.” Trầm Thục Nghi không e dè nói:

“Vốn dĩ Lương gia và Vương gia đã có chênh lệch nhất định, trải qua chuyện này, chênh lệch sẽ càng lớn hơn.”

“Vốn nghĩ có thể ép được bọn họ, giúp Lương gia một phen, hiện tại xem ra có vẻ như lại biến nó thành trở ngại rồi.”

“Cũng không đến mức đó, nó còn có rất nhiều ý nghĩa tích cực.” Trầm Thục Nghi nói:

“Xảy ra chuyện lớn như vậy, Vương gia cũng phải trả cái giá không nhỏ, không có khả năng chỉ cần một câu là có thể giải quyết chuyện này được.”

“Nói như vậy thì đúng là cảm thấy thoải mái hơn nhiều.”

“Dì gọi cho con chính là để nói chuyện này, dì đang lái xe, không nhiều lời với con nữa.”

“Được.”

Cúp điện thoại của Trầm Thục Nghi, Lâm Dật ngồi trên xích đu, hai tay gối ở sau đầu, nhắm mắt dưỡng thần.

Sự cường đại của nhà họ Vương ít nhiều có chút nằm ngoài dự đoán của anh.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, mà vẫn có thể chặn lại, mình đã đánh giá thấp bọn họ.

Nhưng cái gọi là mặt tích cực kia có lẽ là địa vị 5 gia tộc tại Yến Kinh do Hàn gia đứng đầu sẽ tuột xuống, nhất là Hàn gia, sẽ không thể so với Lương gia được nữa.

Cái này lên thì cái kia xuống, phần mà bọn họ mất đi đương nhiên đều bị Vương gia hấp thu, từ đó giúp thanh thế Vương gia lớn mạnh hơn.

Lâm Dật nhắm mắt dưỡng thần, xoa xoa huyệt thái dương.

Mình đã đánh giá vòng tròn Yến Kinh này thấp rồi.

Trong hai tháng tiếp theo, cuộc sống của Lâm Dật trở thành một đường thẳng.

Phần lớn thời gian đều ở Trung Hải, nhưng lúc bình thường, sẽ tới thôn Hoan Hỉ.

Tưới nước nhổ cỏ, phun thuốc rồi cho heo ăn.

Khiến cho chính Lâm Dật cũng có chút hoảng hốt.

Mình rốt cuộc là phú hào 100 tỷ hay là nông dân trồng trọt đây?

Trong khoảng thời gian hai tháng này, heo con lúc trước đã nặng đến hơn 80 cân, sắp đạt tới con số 90, khoảng cách hoàn thành nhiệm vụ càng ngày càng gần.

Ngoài ra, hoa quả bên trong lều lớn đều đã chín, đã có thể ăn được rồi.

Đây đều là công lao của đất vàng và nước dược liệu kích thích tăng trưởng, nếu không cũng không có khả năng lớn nhanh như vậy.

Lâm Dật tính đơn giản một chút, khoảng từ một tuần đến nửa tháng nữa là có thể hái xuống một đợt.

Suy nghĩ một chút liền có chút chờ mong.

Reng reng reng _ _

Ngay lúc Lâm Dật đang thu dọn lều hoa quả, điện thoại trong túi quần đột nhiên vang lên, là Đào Thành gọi tới.

“Có chuyện gì sao?”

“Ừm, thu dọn đồ đạc đi, 10 giờ sáng ngày mai tập hợp tại căn cứ, có chuyện quan trọng cần thương lượng.” Đào Thành nói:

“Nhiệm vụ cụ thể thì chờ lúc cậu đến Yến Kinh mới bố trí.”

“Được.”

Hai người trò chuyện lời ít mà ý nhiều, nói xong chuyện chính liền cúp điện thoại, Lâm Dật thu thập đồ đạc một chút, sau đó lái xe về Trung Hải.

Đợi lâu như vậy, cuối cùng đã có nhiệm vụ.

Mà Lâm Dật cũng chờ mong đã lâu.

Anh cũng rất muốn biết, hệ thống rốt cuộc là đến từ đâu.

Trở lại Cửu Châu Các, trong nhà không có một ai, Kỷ Khuynh Nhan đang ở công ty.

“Hả? Anh về nhà rồi sao?”

Trong video wechat, nhìn thấy Lâm Dật về nhà, Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy có chút bất ngờ.

“Anh có chút chuyện phải đi công tác Yến Kinh một chuyến, cho nên về thu dọn chút đồ.”

“Sao không gọi điện nói trước cho em, em sẽ về thu dọn cho anh.” Kỷ Khuynh Nhan phàn nàn.

“Cũng không có nhiều đồ cần thu dọn, lại không phải là đi du lịch, anh chỉ tùy tiện lấy chút đồ rồi đi ngay. Mấy ngày nay em cũng đừng về đây, qua bên mẹ vợ của anh đi.”

“Anh đi ra ngoài nhớ chú ý an toàn, đến nơi thì nhớ gọi điện thoại cho em.”

“Được rồi.”

Nói chuyện với Kỷ Khuynh Nhan một hồi, Lâm Dật thu dọn đơn giản một chút, sau đó lái xe đến sân bay.

Hơn bốn giờ chiều, máy bay hạ cánh, anh trực tiếp đến khách sạn Bàn Cổ.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật đón xe đến khu vực lữ đoàn Trung Vệ.

Lúc anh đến, phát hiện người đã đến bảy tám phần.

Ngoài lãnh đạo của lữ đoàn Trung Vệ và đội viên chính thức, thì có mười một người mới giống như mình, tám nam ba nữ, đều đang ngồi ngay ngắn trước bàn hội nghị.

Nhưng bầu không khí của phòng họp lại có chút ngột ngạt, giống như bị đè nén vậy.

Khưu Vũ Lạc tựa lưng vào ghế ngồi, Ninh Triệt một tay chống đầu, giống như là có ai nợ tiền cô vậy.

“Tự tìm chỗ ngồi đi.” Đào Thành nhìn Lâm Dật nói.

Bên cạnh bàn hội nghị còn có hơn mười cái ghế dựa, Lâm Dật tiện tay kéo một cái, ngồi ở cạnh cửa, chờ đợi buổi hội nghị bắt đầu.

“Hiện tại người đều đã đủ, tôi sẽ nói về nhiệm vụ cụ thể.”

Vẻ mặt Lưu Hồng rất nghiêm túc, nói:

“Chúng ta sắp xếp buổi huấn luyện thử nghiệm là bởi vì trong lần hành động trước đó, người của tổ hai và tổ ba gặp phải phục kích, dẫn đến việc hai đội ngũ này đều bị giảm quân số, cho nên mới sắp xếp buổi huấn luyện kia.”

“Từ khi lữ đoàn Trung Vệ được thành lập cho đến bây giờ, đều dùng phương thức lấy chiến dưỡng chiến để bồi dưỡng đội viên của mình. Có thể nói, mỗi một thành viên chính thức của lữ đoàn Trung Vệ đều phải trải qua hàng trăm trận chiến mới luyện ra được, điểm này hẳn là mọi người đều rõ.”

Lúc nói chuyện, ánh mắt của Lưu Hồng đảo qua từng gương mặt của người mới đến.

“Qua nhiều năm như vậy, nhiệm vụ mà lữ đoàn Trung Vệ chấp hành đều là nguy hiểm và gian khổ nhất. Mỗi một lần thực hiện nhiệm vụ, đều có thể nói là cửu tử nhất sinh, giống như trận phục kích trước đó, chúng ta tổng cộng đã mất đi 13 chiến hữu. Đó cũng là lần thiệt hại quân số nhiều nhất từ khi thành lập lữ đoàn Trung Vệ Lữ cho tới nay. Tại nơi này của chúng ta thì cái chết đã trở thành một chuyện rất bình thường.”

Lời nói của Lưu Hồng giống như là một thanh búa tạ đánh thật mạnh vào lòng của mỗi người.

Đối với bọn họ mà nói, chuyện tử vong vẫn là chuyện rất xa xôi.

Mặc dù từ lúc nhỏ bọn họ đã dốc lòng truy tìm dấu chân của bậc cha chú, muốn gia nhập lữ đoàn Trung Vệ.

Nhưng trong hai mươi mấy năm trước khi gia nhập, bọn họ đều trải qua cuộc sống an nhàn sung sướng.

Hiện tại, được gia nhập vào lữ đoàn Trung Vệ như ý nguyện, bài học đầu tiên mà họ được được chính là cái chết, cho dù là tâm lý hay là sinh lý thì bọn họ đều chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt.

Nếu như Lâm Dật không phải lớn lên ở cô nhi viện, lại trải qua nhiều sinh ly tử biệt tại bệnh viện Hoa Sơn.

Thì có lẽ anh cũng không thích ứng nổi.

Đám người Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt theo bản năng nhìn lướt qua mấy người mới.

Phát hiện chỉ có Lâm Dật là vẫn lạnh nhạt, mà chi tiết này đối với mấy thành viên nòng cốt mà nói, là vô cùng quan trọng.

Bởi vì rất nhiều chuyện, cũng không phải chỉ dựa vào thực lực là có thể giải quyết, tâm tính cũng là một phần quan trọng.

“Tôi cho mọi người một phút để cân nhắc, nếu như hối hận, hiện tại liền có thể rời đi.” Lưu Hồng nói.

Những người mới ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẻ mặt của mỗi người đều mất tự nhiên.

Nhưng sau cùng, đều ngồi lại trên ghế, không ai rời đi.

Bởi vì cái ghế kia đại diện cho tương lai của gia tộc, nếu như đi thì có nghĩa là suy sụp.

“Rất tốt, ý chí của các người đều rất kiên định, hiện tại tôi sẽ nói về nhiệm vụ lần này.” Lưu Hồng nói: “Hoặc có thể nói là kế hoạch báo thù!”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1075.
Bình Luận (0)
Comment