Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1089 - Chương 1087. Hiện Nguyên Hình

Chương 1087. Hiện Nguyên Hình
Chương 1087. Hiện Nguyên Hình

Thanh âm truyền đến từ cửa khiến Hunter ngừng động tác trên tay lại.

Lúc này, người có thể sử dụng khóa để mở cửa, ngoài Jimmy ra thì không còn người nào khác.

Cho nên người trong phòng, cũng không quan tâm lắm, chỉ có bọn người Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt là khẩn trương.

Các cô cũng đoán được, người tiến vào, rất có thể là Jimmy.

Thế nhưng là, trong khoảnh khắc cửa bị mở ra, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Bởi vì người tiến vào là Lâm Dật!

“Ngọa tào, dáng người này rất được nha, đôi chân dài này, nhưng phải bớt hung dữ một chút, mặt mũi của tổ hai đều bị cô làm mất hết rồi.”

Nhìn thấy Lâm Dật xuất hiện ở đây, ai nấy cũng đều cảm thấy ngoài ý muốn, qua một hồi lâu cũng không kịp phản ứng lại.

“Tại sao cậu lại ở đây!” Hunter nói, đồng thời sờ vũ khí trên eo!

Nhưng Lâm Dật không cho anh ta cơ hội này, lập tức lao tới, một chân đá vào trên mặt của anh ta!

Jimmy còn không chống đỡ nổi năm phút dưới tay Lâm Dật thì Hunter ở trước mặt anh lại càng không là gì.

Đối mặt với công kích của Lâm Dật, Hunter không có bất kỳ năng lực phản ứng nào.

Cả người bị đá bay, trước mắt đầy sao vàng, hơn nửa ngày cũng chưa phục hồi tinh thần.

Động tác Lâm Dật lưu loát như mây bay nước chảy, anh lấy ra một khẩu súng từ chỗ thắt lưng của Hunter.

Sau đó bắn một phát về phía sau lưng hai người Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt!

Viên đạn xẹt qua gò má hai người, dường như mang theo làn gió nóng rực, bắn thẳng vào mi tâm!

Khiến bọn họ mất mạng tại chỗ!

Sau khi giết chết hai người, Lâm Dật lại tấn công một lần nữa, hướng về phía bốn tên thủ hạ còn sót lại!

Binh binh bang bang!

Không đến một phút đồng hồ, bốn người đều bị đánh ngã trên mặt đất, không một ai có thể đứng lên!

“Cậu rốt cuộc là ai!”

Hunter ôm lấy ngực của mình, “Chờ sau khi lão đại của chúng tôi tới, anh ấy sẽ giết chết cậu!”

"Bản thân anh ta có thể sống bao lâu còn phải xem tâm trạng của Thượng Đế kìa, làm sao có thể tới cứu các người được?"

Lời này khiến cho Hunter kinh ngạc đến trợn mắt.

“Cậu thế mà khiến cho lão đại...”

“Yên tâm, anh ta còn chưa có chết, tôi giữ lại anh ta còn hữu dụng.”

Nói xong, Lâm Dật cầm dao găm đi tới phía sau Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt, cắt đứt dây thừng trên tay hai người.

“Ninh tổ trưởng, tổ ba các người còn nhận người không, tôi cảm thấy ở tổ hai không phát triển được gì.”

Ninh Triệt vẫn như thường, không thèm để ý đến ánh mắt dò xét của Lâm Dật.

“Trở về tôi sẽ xin Lưu lão đại.”

Vẻ mặt của Khưu Vũ Lạc có chút mất tự nhiên, cô không làm được như Ninh Triệt, dùng phương thức như vậy để nói chuyện với Lâm Dật, liền vội vàng cầm lấy tấm đệm, bọc thân thể của mình lại.

“Có gì mà phải che, cũng không có gì đáng xem.” Ninh Triệt nói.

Khưu Vũ Lạc không có tinh lực để đấu võ mồm với Ninh Triệt nữa, cô chỉ muốn làm rõ một việc.

Tại sao Lâm Dật lại xuất hiện ở đây?!

Tại sao cậu ta lại đánh nhau với Jimmy?

Tất cả chuyện này đều quá bất ngờ.

Lâm Dật cầm dao găm, cắt bỏ dây thừng cho đám người Đào Thành, trả lại tự do cho bọn họ.

“Tiểu tử, chúng tôi thật sự đã đánh giá thấp cậu, không nghĩ tới cậu thế mà lại thành kỵ binh của nhiệm vụ lần này.” Đào Thành vỗ bả vai Lâm Dật, cảm kích nói.

“Việc nhỏ thôi.”

Lâm Dật lần lượt cởi dây thừng cho từng người một.

Nhưng cuối cùng, lại không mở cho Vương Băng Ngọc.

“Còn có tôi nữa.” Vương Băng Ngọc nói: “Mặc dù tôi luôn nói cậu không bình thường, nhưng cũng không đến mức lấy việc công báo thù riêng đi.”

Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt cũng có chút buồn bực, không hiểu Lâm Dật đang muốn làm gì.

Nếu nói có khúc mắc, thì giữa mình và Lâm Dật mới tính là thật.

Dù sao nếu như không ai ngăn cản thì mình đã bị động thủ rồi.

Nhưng cậu ta ngay cả mình đều cứu được, sao còn chừa Băng Ngọc lại?

Lâm Dật đưa tay, nắm tóc Vương Băng Ngọc, nhấc đầu cô lên.

“Cô còn không biết xấu hổ mà nói với tôi những lời này? Nếu như không phải cô thì tổ hai và tổ ba cũng sẽ không chết nhiều người như vậy?”

Lời này vừa nói ra, khiến cho toàn trường đều kinh ngạc!

Cho dù là Ninh Triệt cũng không có cách nào bình tĩnh nổi.

Vương Băng Ngọc đã ở lữ đoàn Trung Vệ được ba năm, vẫn luôn cẩn trọng, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được?

“Cậu đang nói bậy bạ gì đó, lại còn nói tôi nằm vùng?!”

“Nếu không thì sao, chẳng lẽ là tôi?” Lâm Dật vừa cười vừa nói:

“Có cần tôi kéo Jimmy qua để đối chứng với cô một chút hay không?”

“Chuyện này...”

Vương Băng Ngọc không nói, sắc mặt trắng bệch.

Nhưng chỉ một hành động này, đã khiến cho người ở chỗ này hiểu rõ mọi chuyện cần thiết.

Cô ấy thật sự là nội ứng!

Ba!

Khưu Vũ Lạc vọt lên, tát lên mặt Vương Băng Ngọc một cái!

“Tại sao cô phải làm như vậy!”

Khóe miệng Vương Băng Ngọc bắt đầu chảy máu, ánh mắt mờ đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Khưu Vũ Lạc.

“Gia tộc nhà tôi đã xuống dốc, hạng mục mà cha tôi đầu tư ở nước ngoài không những phải đóng cửa mà còn thiếu rất nhiều tiền. Nếu như tôi không làm như vậy thì nhà chúng tôi sẽ xong mất.”

“Chẳng lẽ đây chính là lý do cô phản bội lữ đoàn Trung Vệ sao!”

Khưu Vũ Lạc còn muốn động thủ thì bị Ninh Triệt phía sau ngăn cản.

“Được rồi, bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này, đưa cô ấy về để cho Lưu lão đại xử lý đi.”

Khưu Vũ Lạc tức giận thu tay về.

Người của tổ mình làm ra chuyện như vậy, đối với cô mà nói là chuyện vô cùng nhục nhã, cũng là tội không thể xóa khỏi.

“Lâm Dật, sao cậu lại phát hiện việc này?” Ninh Triệt hỏi.

“Trong buổi họp, đã cảm thấy không được bình thường.” Lâm Dật nói:

“Các người nói, hành động lần trước thất bại, là bởi vì có người bán tin tình báo, khiến cho 13 người hi sinh, điều này cũng đã nói lên, thông tin được tiết lộ là rất chính xác. Nhưng tổ chức giống như lữ đoàn Trung Vệ này, muốn nghe ngóng tình báo nội bộ cũng không phải là chuyện dễ dàng, cho nên tôi mới nghi ngờ, có thể là có gian tế nội bộ.”

“Cho nên cậu cố ý tranh cãi với Vũ Lạc, tạo thành hiện trường rời khỏi lữ đoàn Trung Vệ? Sau đó hành động một mình.”

Lâm Dật chỉ Khưu Vũ Lạc, “Tôi không phải cố ý gây mâu thuẫn với cô ấy, đó là sự thật.”

Nói xong, Lâm Dật lại nhìn Vương Băng Ngọc một chút, “Lúc đầu tôi cũng chỉ hoài nghi, cũng chưa xác định. Sau đó tôi mới nói qua suy nghĩ của mình cho Lưu Hồng, ông ấy cũng không phản đối, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến sống chết, tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa.”

“Khó trách chúng tôi mới lên thuyền không được bao lâu mà đã bị người hạ thuốc, thì ra đều do cô ta làm.” Đào Thành nói với giọng lạnh như băng.

Cho dù Vương Băng Ngọc từng là người cộng tác với mình, nhưng bởi vì cô mà hơn chục chiến hữu phải chết oan uổng!

Tình nghĩa hợp tác đã không còn nữa!

Khưu Vũ Lạc lặng lẽ nhìn Lâm Dật một chút, lần hành động này, may mà nhờ có cậu ta, nếu không thì người tổ hai và tổ ba, hôm nay đều sẽ phải chết ở chỗ này.

“Có hai chiếc máy bay trực thăng trên đường băng, các người lái nó đi.” Lâm Dật nói:

“Còn có người tên là Jimmy kia đang ở phòng 2010, xử lý thế nào thì các người tự mình quyết định, tôi không quan tâm.”

“Chuyện còn lại giao cho chúng tôi là được, cậu nghỉ ngơi đi.” Khưu Vũ Lạc nói.

“Ô ô ôi, lúc trước còn trừng mắt lạnh lùng nhìn người ta đây này, hiện tại sao lại nhỏ nhẹ như vậy? Thế nào, thấy người ta như Thần Binh từ trên trời rơi xuống, xao động rồi sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1087.
Bình Luận (0)
Comment