Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1093 - Chương 1091. Giết Người Không Chớp Mắt

Chương 1091. Giết Người Không Chớp Mắt
Chương 1091. Giết Người Không Chớp Mắt

"Có ý gì, đồ vật không ở trên người cô?" Jenny hỏi.

"Đồ tôi giao dịch được, bị người ta cướp đoạt đi rồi." Mitsui Paints nói:

"Các cô có thể không tin, nhưng tôi cũng không cần thiết lừa cô, nếu như Jimmy mất tích, rất có thể là người cướp đồ của tôi làm, các cô tìm tôi đòi người, không có kết quả."

Câu trả lời như vậy, hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của bốn người jenny.

Xuất phát từ bản năng, bọn họ không tin lời nói của Mitsui Paints, nhưng trước mắt cũng không hề có chứng cứ.

"Cô cảm thấy như vậy có thể lừa gạt được tôi sao? Người đảo quốc."

"Nếu như tôi đúng là lừa cô, cô cảm thấy tôi vẫn sẽ ngồi xe taxi đi sao? Cô xem tập đoàn Mitsui chúng tôi là cái gì?"

Jenny không phí lời, từ sau lưng của mình lấy ra cây súng, chỉ vào Mitsui Paints nói:

"Đừng có chơi thủ đoạn với tôi, tôi không muốn nghe lời giải thích khác, theo chúng tôi trở lại, cô có thể cùng lão đại của chúng tôi giải thích."

Mitsui Paints ngẩng đầu, đón ánh mắt của Jenny, không chút nào nhát gan.

"Cô đang nói chuyện cùng với tôi à? Tốt nhất nên biết thân phận của mình!"

Jenny không hề bị lay động, nòng súng đen như mực chỉ vào Mitsui Paints.

"Chúng tôi là một đám người liều mạng, sẽ không để ý những điều kia. Chúng tôi chỉ là nhận mệnh lệnh đến điều tra chuyện của Jimmy, nhưng trong này dường như có xảy ra chút bất ngờ, cho nên cô phải theo tôi trở về một chuyến."

"Nếu như cô dám nổ súng, tôi bảo đảm các cô cũng sẽ chết." Mitsui Paints nói: "Ở trước mặt gia tộc Mitsui chúng tôi, các cô không được."

Cùm cụp.

Jenny kéo bảo hiểm nổ súng, "Tôi chỉ là theo mệnh lệnh làm việc, nếu như cô dám đi, tôi sẽ bắn."

"Đi đi."

Lâm Dật ở phía sau đẩy Mitsui Paints một cái, "Những người này là một đám người liều mạng, cô nói với bọn họ những thứ này cũng vô dụng."

Mitsui Paints nhíu nhíu mày, cuối cùng quyết định nghe theo kiến nghị của Lâm Dật.

"Như vậy là được rồi, nếu không tôi thật sự sẽ bắn."

Nói xong, Jenny liếc mắt nhìn Lâm Dật, sau đó ánh mắt chuyển hướng về phía Mitsui Paints,

"Anh ta là gì của cô? Nhìn dáng dấp không giống như là vệ sĩ của cô, cô mới tìm nam nhân sao?"

"Không có quan hệ gì với cô." Mitsui Paints lạnh lùng nói.

"Anh ta và cô là quan hệ như thế nào, tôi cũng không quan tâm, nhưng chuyện giữa chúng ta, tôi không muốn để người ngoài biết. Vì sự an toàn của nhau, tôi chuẩn bị đưa anh ta đi gặp Thượng Đế."

Jenny thay đổi nòng súng, "Trên thế giới này, còn gì mà tôi không dám làm —— "

Ah ——!

Jenny chưa kịp nói xong, liền phát ra một tiếng hét thảm!

Con dao phẫu thuật của Lâm Dật chợt lóe lên, ở giữa không trung vẽ ra một đạo ánh sáng màu bạc lạnh lẽo.

Tay cầm súng của Jenny bị cắt một vết cắt sâu, súng trên tay cũng thuận theo rớt xuống.

Lâm Dật tay mắt lanh lẹ, liền lăn về phía trước tiếp nhận Khưu súng lục rơi xuống.

Sau đó lấy tốc độ cực nhanh, thừa dịp Jenny thất thần trong nháy mắt, đem cô ta khống chế trong tay!

"Fuck!"

Ba người còn lại, ai cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, dồn dập sờ về phía sau lưng của mình, chuẩn bị đem súng lấy ra kết liễu Lâm Dật.

Thế nhưng!

Lâm Dật tốc độ nhanh hơn!

Rầm rầm rầm!

Ba phát súng!

Hỏa xà màu da cam, từ miệng súng phun ra, ba viên đạn chính xác bắn vào mi tâm của ba người!

Đối mặt với cái chết, Jenny cũng cảm nhận được sợ hãi, thân thể không khống chế được run rẩy lên.

"Bây giờ sợ hãi cũng đã vô dụng, tiễn các cô cùng nhau lên đường, còn có thể làm được một bàn mạt chược."

Lâm Dật không do dự, giơ tay vặn gãy cổ Jenny, không chần chờ chút nào.

Mitsui Paints liếc mắt nhìn Lâm Dật, mắt nhìn bốn người cũng không nháy một cái.

Ai có thể nghĩ tới anh ta là phú hào bản thân giá trị trăm tỉ?

Thật là một người đàn ông máu lạnh.

Lau sạch dấu vân tay trên Khưu súng, Lâm Dật nhặt con dao giải phẫu của mình lên, lôi kéo Mitsui Paints lên chiếc xe Ford của Jenny.

"Động tác nhanh hơn chút, nói không chắc một lúc nữa cảnh sát sẽ tới."

"Được!"

Mitsui Paints từ váy của mình xé hai mảnh vải, buộc lên trên mặt của hai người.

"Làm cái gì vậy?"

"Ven đường có máy quan sát, rất dễ bị bọn họ quay tới mặt của chúng ta, cẩn thận một chút."

"Vẫn là cô nghĩ chu đáo."

Rất nhanh, hai người đem xe lái đến sân bay Miami, đặt vé máy bay khác nhau về nước.

"Lâm tiên sinh, cám ơn anh." Mitsui Paints nói: "Nếu như không có anh, tôi chắc chắn sẽ rất chật vật, thậm chí còn có thể rơi vào tay của công ty Hắc Kim, lần này coi như tôi nợ anh."

"Chỉ cần cô về sau, không có ý đồ với tôi nữa, chúng ta liền coi là bạn tốt."

Lâm Dật cầm vé máy bay, liếc nhìn thời gian, "Tôi chuẩn bị lên máy bay, tôi đi trước."

"Chúc anh may mắn."

Lâm Dật gật đầu, cũng không quay đầu lại rời khỏi.

Ánh mắt của Mitsui Paints vẫn ở trên người của anh, không hề rời đi.

"Nếu như có thể, tôi thật sự rất muốn cùng anh trở thành bạn bè. Nhưng phía sau của tôi, còn có toàn bộ gia tộc Mitsui, Lâm Dật, xin lỗi."

...

Gần mười tám giờ sau, lúc sáu giờ tối Yến Kinh, chuyến bay ở Yến Kinh đã hạ xuống sân bay.

Lúc Lâm Dật đi ra, Khưu Vũ Lạc với Ninh Triệt đã ở sân bay chờ anh.

"Hai tổ trưởng tới đón tôi, rất có thể diện nha." Lâm Dật cười nói.

"Lần hành động này, anh lập công lớn, Lưu lão đại nói muốn cho anh bằng khen hạng hai." Khưu Vũ Lạc nói.

"A? Công lao lớn như vậy, mới cho hạng hại cũng quá hẹp hòi rồi."

"bằng khen hạn nhất đều là chuẩn bị cho người chết, cho nên anh cũng biết đủ đi."

"Ách ... Đi, hạng hai thì hạng hai." Lâm Dật lên xe, "Nhanh tìm một chỗ ăn một chút gì, đói chết tôi rồi."

"Anh muốn ăn cái gì? Tôi mời." Khưu Vũ Lạc nói.

"Không phải tôm càng ở phố Quỹ khá nổi tiếng sao? Cứ đến đó đi."

"Được."

Một nhóm ba người lái xe đến phố Quỹ, cũng đi tới một nhà hàng tên là Vườn Hoa Gia Di.

Mới vừa vào cửa, liền có thể ngửi thấy mùi cay nồng và mùi tỏi.

Dựa theo lời của Khưu Vũ Lạc nói, tiệm này ở phố Quỹ xem như là khá nổi tiếng.

Khưu Vũ Lạc rất hào phóng gọi rất nhiều thứ, các loại tôm càng nhiều hương vị, còn muốn vài chai bia.

Giống như Lương Nhược Hư, bọn họ đều mang khí chất của các cô nàng ở đại viện Yến Kinh.

"Lâm Dật, chén rượu này tôi mời anh." Khưu Vũ Lạc nâng chén nói: "Chuyện lúc trước, là tôi có lỗi trước, anh là quý nhân, đừng cùng với tôi tính toán."

Loảng xoảng ——

Lâm Dật bưng chén rượu, Khưu Vũ lạc xúc động nói, "Biết sai có thể sửa chính là một cô gái tối."

"Đều ba mươi rồi, vẫn là thiếu nữ, mặt mũi của lữ đoàn trung vệ đều bị cô làm mất hết rồi." Ninh Triệt nói.

"Khốn kiếp! Cút!"

Một chén rượu vào bụng, ba người ai cũng không khách khí, Khưu Vũ Lạc với Ninh Triệt cũng không coi Lâm Dật là người ngoài, thoải mái bắt đầu ăn.

Nếu như là người đàn ông khác, hứng thú còn có thể lột vài con tôm hùm cho hai người phụ nữ.

Nhưng ngồi ở trước mặt các cô là Lâm Dật, không kêu các cô lột cho mình là tốt lắm rồi.

"Đúng rồi, có chuyện này Lưu lão đại muốn tôi hỏi anh." Khưu Vũ Lạc nói:

"Lúc trước anh đột nhiên xuống máy bay làm gì? Có chuyện gì đã xảy ra?"

"enenen ..."

Lâm Dật dừng một chút, "Đây là việc tư của tôi, với nhiệm vụ lần này không có liên quan, cô trở lại nói cho anh ta, lần hành động này không có quan hệ gì."

Hai người đều theo bản năng gật đầu, Lâm Dật không muốn nhiều lời, cũng không cần thiết phải hỏi nhiều.

Nếu như Lưu lão đại muốn đánh phá nồi đất hỏi đến tột cùng, liền để chính anh ta tới hỏi là được rồi.

"Lúc rời đi, để cho các cô mang đi cái rương đen, đồ vật bên trong đã đưa xét nghiệm chưa?"

"Đi rồi, nhưng hình như cũng không có tiến triển gì." Khưu Vũ Lạc nói:

"Hôm nay tôi cũng đã hỏi rồi, Lưu lão đại nói, với các phương pháp khoa học kỹ thuật hiện nay, khả năng còn phải cần một khoảng thời gian nữa mới có thể phá giải được."

"Không đến nỗi chứ."

"Hết cách rồi, Trung Quốc ở phương diện sinh vật y học, xác thực vẫn còn ở giai đoạn lạc hậu."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1091.
Bình Luận (0)
Comment