Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1126 - Chương 1124. Nhiệm Vụ Thứ Hai Của Lữ Đoàn Trung Vệ

Chương 1124. Nhiệm Vụ Thứ Hai Của Lữ Đoàn Trung Vệ
Chương 1124. Nhiệm Vụ Thứ Hai Của Lữ Đoàn Trung Vệ

Hai mắt Bành Thành Kiệt tỏa sáng.

“Đây là một biện pháp tốt.”

Nói xong, Bành Thành Kiệt nhìn Tôn Cường, “Tôn chủ nhiệm, anh có thể điều phối ra loại đất này trong khoảng thời gian ngắn được không?”

“Không thành vấn đề, cho tôi thời gian ba ngày là được.”

“Vậy thì tốt, anh bây giờ đi làm ngay đi, đợi lát nữa tôi sẽ để tòa án đưa giấy gọi cho anh ta.” Bành Thành Kiệt nói với vẻ vô cùng chắc chắn:

“Một nông dân nhỏ như anh ta mà muốn đấu với tôi sao.”

Reng reng reng _ _

Ngay lúc Bành Thành Kiệt đang dương dương đắc ý, điện thoại di động trên bàn làm việc vang lên, phát hiện là một dãy số lạ.

“Xin chào.”

“Tôi là Lâm Dật, chính là người mà hôm qua anh muốn hợp tác.”

Bành Thành Kiệt cũng chẳng ngạc nhiên khi nhận được điện thoại của Lâm Dật.

Đồ bên trong lều lớn đều do anh ta trồng, cho nên rất nhanh là có thể phát hiện ra những thay đổi trong đó, chỉ cần không phải ngu ngốc thì có thể liên tưởng đến mình ngay.

“Tìm tôi có chuyện gì? Không phải là đã nghĩ thông rồi đó chứ, muốn hợp tác với tôi sao? Chỉ cần anh nguyện ý thì giá cả có thể thương lượng.”

“Người động tay động chân với đồ trong lều lớn chính là anh đúng không.”

“Anh có chứng cứ sao? Không có chứng cứ thì đừng nói mò, phỉ báng người khác sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”

“Không thừa nhận cũng không sao cả, tôi sẽ nghĩ biện pháp đến chỗ các người, đừng có gấp.”

“Chậc chậc chậc, khẩu khí đúng thật là lớn, dọa tôi sợ rồi đây này.” Bành Thành Kiệt cười ha hả, nói:

“Cuộc điện thoại này của anh gọi tới đúng là rất đúng lúc, vừa lúc tôi có việc muốn nói với anh đây.”

“Nói cái gì?”

“Anh trộm mẫu đất mà phòng thí nghiệm chúng tôi mới nghiên cứu ra, tôi sẽ truy cứu chuyện này tới cùng.”

Lâm Dật sửng sốt một giây đồng hồ, sau đó nở nụ cười.

“Anh thật sự là người hài hước nhất mà tôi từng gặp, thao tác cợt nhả thật đúng là nhiều.”

“Anh nói gì cũng không quan trọng, nhưng tôi chỉ muốn nói, nếu như anh nguyện ý hợp tác với tôi thì chúng ta sẽ là đối tác, cùng nhau phát tài. Nhưng nếu như anh không nguyện ý, chúng ta sẽ gặp lại nhau trên toà án, về phần tòa án phán mấy năm, chuyện này tôi không thể nói trước được, phải xem anh có phối hợp hay không.”

“Vậy tôi sẽ chờ.”

Lâm Dật không nói thêm gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại.

“Bành tổng, anh ta nói thế nào?” Diêu Khôn Bằng hỏi.

“Đúng là vịt chết mạnh miệng, vẫn không chịu phối hợp.”

“Thật sự là người không biết không sợ, mấy dân quê như bọn bọn họ thật sự là không có học thức, cho là mình có chút khôn vặt liền không sợ trời không sợ đất.”

“Đúng vậy, thật là không hiểu cái gì cả.” Bành Thành Kiệt cảm thán một tiếng, “Đây là thế giới tư bản, có tiền mới là vương đạo a.”

“Vậy phải mau bảo luật sư gửi văn kiện và lệnh truyền cho anh ta, tôi đoán là anh ta chưa từng thấy qua thứ này đâu.” Diêu Khôn Bằng nói:

“Đoán chừng không cần lên toà án, anh ta sẽ chủ động tìm đến chúng ta.”

“Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bên chúng ta cũng phải chuẩn bị mọi thứ cho thật tốt.” Bành Thành Kiệt nhìn Tôn Cường nói:

“Anh nhanh đi chuẩn bị đi, việc này rất quan trọng, đừng để xảy ra bất kỳ sai lầm nào.”

“Đã biết, Bành tổng, tôi sẽ đi làm ngay.”

...

Cùng lúc đó, Lâm Dật lái xe đưa Nhan Từ đến nhà, rồi mang theo hoa quả và rau xanh lên lầu cho cô.

Nhà của Nhan Từ là một căn nhà ba phòng, diện tích hơn 100m2, ở khu vực như Trung Hải đã lên đến hơn 10 triệu .

Trong nhà được sắp xếp rất gọn gàng, không cầu kỳ chút nào, trên giá sách có rất nhiều sách và giấy khen. Điều này cũng phản ánh thói quen cuộc sống của Nhan Từ.

“Uống gì? Cà phê, nước trái cây hay là nước khoáng?” Nhan Từ đứng trước tủ lạnh, nói.

“Trong tủ lạnh của em có để tất chân không?”

“A? Anh muốn em mặc cho anh xem sao?”

“Không phải, nếu như trong tủ lạnh của em có thì anh không uống nữa.”

“Bỏ tất chân trong tủ lạnh là chuyện rất thường gặp mà? Hầu hết tất cả nữ sinh đi tất chân đều đặt nó trong tủ lạnh.”

“Được rồi, không uống nữa.”

“Anh đúng thật là kỳ quái.”

Nhan Từ không quan tâm đến Lâm Dật nữa, lấy cho mình một lon cà phê.

“Đối phương không phải nói muốn tố cáo anh sao, anh định xử lý như thế nào? Tuy em đã từ chức, nhưng vẫn quen biết với một số người ở đài truyền hình, chỉ cần anh tìm được một chút chứng cứ, thì em có thể vạch trần bọn họ.”

“Không cần đâu.” Lâm Dật nói:

“Bộ phận pháp vụ của tập đoàn Lăng Vân chúng tôi cũng không phải là để đùa giỡn, cứ từ từ chơi với bọn họ là được.”

“Em luôn yên tâm với cách làm việc của anh, nên không tham gia vào nữa.”

Ngồi trong nhà Nhan Từ một hồi, hai người lần lượt tách ra, bởi vì mỗi người đều có chuyện cần làm, không thể chậm trễ.

Xế chiều hôm đó, Lâm Dật nhận được văn kiện của luật sư, bảo ngày mai muốn thảo luận chuyện này với mình.

Lâm Dật cũng không thèm quan tâm, với anh mà nói thì đây chỉ là chuyện cười, ngay cả cái rắm cũng không bằng.

Hơn bốn giờ chiều, Lâm Dật nhàn rỗi không có chuyện gì, lái xe đến tập đoàn Triều Dương, chuẩn bị đón Kỷ Khuynh Nhan tan làm.

Nhưng lúc đang chờ cô xuống thì ngoài ý muốn nhận được điện thoại của Ninh Triệt.

“Ninh đại tổ trưởng, tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Có nhiệm vụ, ngày mai chúng tôi sẽ đến Trung Hải, người làm Phó tổ trưởng như cậu, có phải là nên làm gương, tiếp đãi một chút hay không?”

“Đến Trung Hải chấp hành nhiệm vụ sao?”

“Nhiệm vụ nhỏ thôi, Lưu lão đại có ý để Đào Thành dẫn đội, nhưng tôi và Vũ Lạc không có việc gì nên chuẩn bị đến Trung Hải đi dạo chút, có thể tiếp đãi không?”

“Nguyện ý cống hiến sức lực, ngày mai lúc nào tới?”

“Xuống máy bay vào khoảng 11: 30, chuyện tiếp đãi giao cho cậu đó.”

“Chuyện tiếp đãi không thành vấn đề, nhưng nhiệm vụ cụ thể là gì vậy? Sao lại chạy đến bên Trung Hải vậy?”

“Chuyện cụ thể thì không tiện nói trong điện thoại, ngày mai lúc gặp mặt sẽ nói sau.”

“Được.”

Bởi vì tính đặc thù của lữ đoàn Trung Vệ, nên Lâm Dật không hỏi nhiều về chuyện này nữa.

Trong mắt người bình thường, đây là một thế giới hòa bình, nhưng trong bóng tối lại nguy cơ tứ phía, nguy hiểm ở khắp mọi nơi, cẩn thận một chút cũng hợp tình hợp lý.

Nhưng Lâm Dật cũng không để chuyện này trong lòng.

Dựa theo quá trình bình thường, nếu như là nhiệm vụ quan trọng, lữ đoàn Trung Vệ sẽ triệu tập thành viên về khu vực, không có khả năng tùy tiện như vậy.

Đoán chừng cũng không có gì nguy hiểm, nếu không sẽ không để một mình Đào Thành dẫn đội.

Cúp điện thoại không bao lâu, thì thấy Kỷ Khuynh Nhan cầm túi, đi ra từ trong thang máy giống như một con thỏ nhỏ vui vẻ.

“Đã lâu lắm rồi anh không tới đón em.” Sau khi lên xe, Kỷ Khuynh Nhan cười híp mắt nói.

“Vậy em cũng quá hả hê rồi, mông đều muốn lên trời luôn rồi kìa.”

“Anh có phải muốn nói mông em vểnh không? Điểm này thì anh có thể tùy ý khen, em sẽ vui vẻ nhận.”

Lâm Dật gãi đầu một cái, phát hiện da mặt của Kỷ Khuynh Nhan càng ngày càng dày.

“Anh muốn nói là, mấy hành động vừa rồi của em, nếu như bị nhân viên công ty nhìn thấy, không biết bọn họ sẽ nghĩ như thế nào đây.”

“A? Không thể nào?! Vừa rồi em đã nhìn bốn phía rồi, nhất định là anh lừa em.”

“Cho dù không có ai thì cũng có cameras a.”

“Ngạch...”

Kỷ Khuynh Nhan có chút chột dạ, nhìn chung quanh, “Quá mất mặt, đi mau.”

Lâm Dật cười cười, sau đó một tay lái xe, một tay khác nắm tay Kỷ Khuynh Nhan, giống như đang nắm cả thế giới.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1124.
Bình Luận (0)
Comment